đằng sau lớp "Mặt Nạ"
Lười mô tả😗…
Lười mô tả😗…
Một đoản văn tâm trạng không thể tự cứu rỗi được của Hạ Tứ, em không mong mọi người đọc được rồi lại buồn theo, em chỉ kiếm tìm những trái tim cùng nhịp... nhưng cũng mong tìm được giải pháp.…
Tình cảm đôi lứa bao giờ cũng là một khoảng khắc, một bức tranh đầy hoài bão và đẹp đẽ hay cả khi một không gian bao trùm sự hạnh phúc. Nhưng đâu đó vẫn tồn tại và hữu hình một mối tình ngang trái - một sự chia li đau đớn đến cùng cực, quằn quại cả trái tim....…
Những câu tâm trạng ngắn…
Có chuyện gì buồn thì cứ vào đây dù ko hay nhưng cx giúp được chút đỉnh tâm trạng của các bạn.…
Cuộc đời anh như đi vào tối tăm nhất ở tuổi 20 khi mẹ bị tai nạn qua đời. Chỉ để lại anh và cô em gái bé bỏng không có người thân.Cô xuất hiện đúng lúc anh đáng thương nhất. Những tưởng cô sẽ là ánh sáng soi chiếu cho cuộc đời anh. Nhưng cô chỉ để lại cho anh những tổn thương và lòng tự trọng bị dẫm đạp.10 năm sau anh và cô hoán đổi vị trí cho nhau, cô lại là người đáng để thương hại.#Gương vỡ lại lành#ngôn tình#nam chính thâm trầm#nữ chính có nỗi khổ riêng#HE…
_Mình tập hợp tất cả những câu ngôn tình mình đọc được vào đây, để tiện khi dùng._ Các bạn có thể vào để tra cứu hay chỉ đơn giản là đọc và tìm lại một chút kí ức của riêng mình. _ Nếu các bạn muốn bổ sung thì liên lạc với mình nhé._ Rất hoan nghênh các bạn _ Nhã nhã…
Truyện kể về Jungkook và V về chúng một nhà và .....các bà tư bt nha…
một chút cảm xúc ngẩn ngơ cho một tình yêu đã qua…
Câu chuyện xây quanh 1 cô bé tên Ngọc Lam không có gia đình vô tình được 1 bà lão nhận về nuôi.....…
Tiếp tục…
Câu chuyện này được viết bằng thơ Về một người đêm mơ ngày nhớ Trao tình bằng tấm lòng rộng mở Bao nhiêu năm thầm ước trộm mơ.Tác giả: Tlynk…
Tuổi học trò luôn luôn quay quanh những câu chuyện ngốc xít, những tình cảm đơn phương, vụn dại chẳng dám nói ra thành lời. " nếu khoảnh khắc ấy tớ nói thích cậu...?" là tập hợp những câu chuyện như thế, ngắn thôi nhưng biết chăng đâu đó bạn bắt gặp chính mình.Truyện là những xúc cảm, những suy nghĩ những hồi tưởng đan xen của nhân vật chính. Nó tưởng chừng như không theo một trình tự nào cả nhưng tôi nghĩ đó mới là tình cảm là rung động là hồi ức tràn về ngập trong tâm trí của những con người đơn phương…
Hihi…
a speedy recovery…
Kì thực là luôn muốn viết về Giang Trừng.Theo chủ nghĩa Trạm Trừng và Tiện Trừng.Mỗi chương không hề liên quan đến nhau, tuy nhiên sẽ có một vài chương nối tiếp.Hành văn không nói là tốt, mong được chiếu cố.…
NÀNG LÀ MỘT YURI LẠI BỊ HẮN GIẾT HẠI, NHƯNG GIẾT HẠI KHÔNG THÀNH HẮN LIỀN MUỐN CÔ TA.TA CHỈ GIỚI THIỆU TỚI ĐÓ THÔI TỪ TỪ RỒI XEM DIỄN BIẾN CÂU CHUYỆN ĐÓ. THỰC RA TA VIẾT RA GIẤY NHƯNG MÀ MUỐN CHIA SẺ NÊN GHI LÊN ĐÂY CHO CÁC CHẾ XEM. VẬY NHÁ. BYE BYE.…
| Tác giả: Trà Đen || Thể loại: Nữ phụ văn || Credit: @_desey_ | @thienthanh- (SLS) || Tiến độ: Đang tiến hành || Ngày xuất bản: 12-9-2020 || Ngày kết thúc: Chưa xác định |____Ta không cha không mẹ, không người thân thích bên cạnh bảo vệ thậm chí không nơi nương tựa nào đàng hoàng ổn định để sống qua ngày. Nhưng một phần nào góc chìm nào đó trong lí trí, ta lại nhận mình là "đứa con lỗi thời"của trời bị vứt bỏ giữa nơi đây. Ta men theo con đường hẹp đầy sỏi đá, chạy trốn khắp nơi rồi tự bản thân chọn cho mình nơi góc chợ đồng quê ồn ào để sống, rồi bám theo đám người cùng cảnh ngộ để xin ăn với số lần chả khá khẩm là bao. Đối với ta chẳng ngạc nhiên gì khi có vài lần trong một khoảng thời gian cuộc đời, khi ta cảm thấy mệt mỏi chông chênh, rồi lại ngồi khoanh chân bó gối mà nghĩ về sự đời trớ trêu.... Tâm tĩnh lặng trong tiếng chít chít, lạo xạo của lũ chuột bên trong thùng rác vào buổi trưa oi ả, đôi mắt nhìn chăm chăm vào khoảng không vô hình, ta chưa từng cảm nhận được ánh nắng ấm của lòng người. Nó là gì thế? Nó sẽ dùng như thế nào? Ta cứ mặc cho thân im mình tại nơi ẩm ướt, bốc mùi nơi của những con mèo hoang không chủ, của những chú chuột chui rúc không lối về. Ta luôn tự vỗ về bản thân với niềm mong ước được sống. Sống vì hôm nay, vì ngày mai và cả tương lai phía trước. Chấp nhận mọi rủi ro sẽ xảy đến, ta tha phương cầu thực chạy lên vùng đất của sự xa hoa và tiền bạc, chết lặng trong lần đầu tiên cảm nhận nỗi đau của xã hội, uất ức trong nơi xó xỉnh hoang tàn của thành…
Mới viết nên có gì góp ý kiến bằng cách bình luận nha✌❤…