Anh đẹp trai, anh giàu có, anh có xe xịn, công việc của anh ổn định, lương cao. Người ngoài đánh giá anh thẳng thắn, cương trực, nghiêm túc trong mọi việc. Nhưng cứ hễ nói chuyện với cô, thì anh trở nên rất cảm tính, đôi lúc còn rất trẻ con. Anh không thích lấy vợ, anh ghét nghe phụ nữ càm ràm về việc gần đây họ mập lên hay việc bàn là bị hỏng. Nhưng đã có lúc khi đang nhìn cô, anh nghĩ, nếu cô có ở bên cạnh anh rồi càm ràm cả ngày rằng bàn là bị hỏng thì anh nghĩ vẫn sẽ rất ấm áp.…
Câu chuyện dưới đây là dựa vào một câu chuyện có thật ngoài đời, những trang sách về sau đều là do mình tự tạo nên và viết tiếp. Sẽ có những thành tích học tập hay câu chuyện được nhắc đến nghe có vẻ hơi ảo nhưng hoàn toàn là sự thật. Bởi chính tính thực tại vô cùng ngọt ngào ấy mà mình hy vọng mọi người sẽ đón xem truyện thật nhiều nhaa…
• "Thuận tay cầm lấy quyển kịch ca" là một câu chuyện ngắn thuộc thể loại dã sử. Mình viết về sự kiện Nguyên Từ Quốc Mẫu giúp đỡ Hưng Đạo Đại Vương di tản dân chúng để thực hiện kế hoạch vườn không nhà trống, trong trận chiến chống quân Mông Nguyên lần hai. Nội dung chính tác phẩm phóng tác từ sự kiện có thật, tuy nhiên tình tiết cụ thể của câu chuyện chỉ là do mình mường tượng ra. Không có giá trị tham khảo. Và mình cũng cam kết những chi tiết ấy không bôi nhọ, phỉ báng hay mang tính chất thay đổi lịch sử.Đây là lần đầu tiên mình viết thể loại dã sử. Chắc hẳn sẽ có nhiều sai sót, mong mọi người chỉ bảo và giúp đỡ thêm.• Toàn bộ tác quyền đều thuộc về mình - Mira Karen. Mình không chia sẻ permission với bất kỳ ai và nghiêm cấm hành vi đạo văn, sao chép, repost trái phép câu từ của mình.• Lịch cập nhật tác phẩm không cụ thể, sẽ cập nhật sớm nhất trên fanpage Triều dương túc họa khúc Thiên Thanh và reup lại sau đó ở Wattpad mira_karen.• Liên hệ với mình trực tiếp bằng cách DM cho mình trong box chat Wattpad hoặc Fanpage.• Bìa truyện là tranh vẽ của Gấu mèo cận thị. Ảnh sử dụng đã có sự cho phép của tác giả.…
Câu chuyện kể về sự trở lại của một bác sĩ nơi thị trấn nhỏ và triết lý sống của anh, được xây dựng trên hơn 15 ca bệnh có thật. Tác phẩm giúp độc giả phổ thông hiểu thêm về kiến thức y khoa, đồng thời mang đến cho giới chuyên môn những góc nhìn mới. Đây là lời tri ân dành cho những bộ phim như The Good Doctor và Grey's Anatomy: một câu chuyện bác sĩ khác biệt, nhưng vẫn mang trong mình tấm lòng "y giả nhân tâm".Lưu Tranh Lượng, một bác sĩ trẻ từng làm việc ở Bắc Kinh, bị buộc thôi việc sau một ca "bay dao" thất bại. Không còn lựa chọn nào khác, anh quay về quê nhà, một thị trấn nhỏ ở Đông Bắc. Dù từng phạm sai lầm, anh được viện trưởng của Bệnh viện số Bảy cưu mang, sắp xếp làm việc tại khoa Cấp cứu.Ở nơi có nhịp sống chậm rãi, con người vừa nương tựa vừa ẩn chứa nhiều toan tính ấy, mỗi người đều mang trong mình một câu chuyện ít ai biết đến. Họ từng chứng kiến thời hoàng kim của thành phố này, cũng nếm trải nỗi chua xót của sự lụi tàn, nhưng không ai chịu đứng yên. Chính sự kiên cường đó khiến Lưu Tranh Lượng, vốn lạc lõng và xa cách ban đầu, dần hòa nhập.Đây không chỉ là hành trình "phục sinh" của một bác sĩ từng phạm lỗi, mà còn là bức tranh bi hài về đời sống của người dân Đông Bắc. Qua từng ca chẩn đoán chan chứa niềm vui nỗi buồn, nhân vật chính dần thực hiện lý tưởng ban đầu, chữa bệnh tốt với chi phí ít nhất, đồng thời truyền tải triết lý rằng trong cuộc sống, đôi khi lựa chọn "giải pháp thứ hai tốt nhất" mới là con đường khôn ngoan nhất.…
Hồi năm tuổi, Hạ Thu và Sơn Tùng đã từng rất thân, với mối quan hệ đại ca đồ đệ vậy mà thật sự đã nhanh chóng gắn bó với nhau cả ba tháng hè ngắn ngủi. Lần cuối cùng gặp nhau, trong lòng mỗi đứa trẻ nhỏ đều dặn lòng sẽ ghi nhớ đối phương, là một kỉ niệm rất sâu đậm nằm kĩ ở ngực trái. Cũng chính năm đó, Tùng gặp nạn, vì quá đột ngột, cậu bé nhỏ ấy đã bị chấn thương tâm lý, quên tất cả mọi chuyện, cả chuyện của gia đình. Cậu gặp bố mẹ mới, nhưng không biết chuyện tai nạn của mình năm xưa, cứ thế sống những năm tháng hạnh phúc, kỉ niệm vui vẻ bên bờ biển với cô gái nhỏ cũng chỉ còn một người nhớ, cuối cùng kí ức ấy đã phủ một lớp bụi quên lãng, nằm sâu trong lòng một trái tim mong manh. Gặp lại, cả hai đều đã đổi thay, lần tái ngộ ấy cả hai đều chẳng hay biết, cứ vậy mà đấu đá nhau. Nào có ngờ, sợi chỉ đỏ giữa hai người vẫn ở đó, cứ vậy rút ngắn khoảng cách mặc cho cái mác kì phùng địch thủ hay quân sư tình yêu. Từ từ lại gần, không biết từ lúc nào, đối phương đã trở thành một người không thể thiếu từ tuổi thơ hồn nhiên đến thanh xuân rực rỡ, nơi nào có cậu, nơi đó là thanh xuân. Từ năm tuổi đến hội ngộ cũng đã là cả mười năm sau, liệu mối quan hệ mập mờ, mang chút làn gió non nớt giữa cậu bạn đào hoa và cô nàng vô cảm liệu có thành hiện thực?Couple chính: Hoàng Sơn Tùng x Nguyễn Hạ Thu ( Chàng đào hoa x Nàng vô cảm)Couple phụ: Vũ Đình Tuyển x Trần Ngọc Thư ( Thanh niên kinh tế x Thiếu nữ tinh tế)…
Tên truyện: Mr.Banker của tôiTác giả: Lý Mộ TịchThể loại: Ngôn tình, Liên hôn, Cưới trước yêu sau, Song xử, chữa lành, HE, nữ9 bị câm, nam9 động tâm trước, kém nhau 8 tuổi.Tình trạng: 55/?? (Đang ra)CP: Thẩm Thuật x Ngu TíchVăn án: (By Mao)Ngay từ đầu, Ngu Tích cũng không muốn kết hôn cùng Thẩm Thuật, nhưng bị gia đình sắp xếp, cô giống như không trâu bắt chó đi cày, sau hai lần gặp mặt, thì liền cùng anh lãnh chứng.Nhưng hai người bọn họ hoàn toàn là người của hai thế giới.Trong 22 năm ngắn ngủi của cô, từ đi học đến đi làm, mọi thứ đều được sắp xếp từng bước một, thậm chí, bởi vì không thể nói chuyện mà cô còn phải dựa vào việc đi cửa sau để vào bộ phận phiên dịch của công ty, bình thường đến mức không thể bình thường hơn.Thẩm Thuật hoàn toàn không giống côAnh tự tin, mạnh mẽ, là đại Boss của công ty đa quốc gia, tiếng tăm lừng lẫy, vang danh khắp nơi, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.Cô mãi mãi cũng không quên được lần đầu tiên cô gặp anh, anh chế nhạo bằng giọng Bắc Kinh, mỉa mai châm chọc toàn mùi thuốc súng, đem những người có chức quyền cao mắng đến máu chó đầy đầuCái khí thế sắc bén lạnh lùng này đã để lại cho cô 1 bóng đen tâm lí không thể xoá nhoà. Từ đó, cô luôn giữ khoảng cách với vị lão đại này.Hai người - một trời một vực như vậy, không ngờ rằng có một ngày họ lại ngồi chung một cái bàn để xem mắt."Tôi không thể nói chuyện, ngày thường chỉ có thể làm chút việc về phiên dịch để kiếm sống qua ngày, anh không cần để bị lừa". Cô chủ động viết xuống tờ giấy, cố ý…
Hyomin à tớ sẽ luôn ở bên cạnh cậu , câu nói đó cậu nói với tôi rất nhiều lần .Đúng cậu thực hiện câu nói của cậu nói với tôi rất tốt . Lúc tôi được 10 tuổi , tôi chuyển vời thành phố rộng lớn này sinh sống Tôi chuyển vào trường học , tôi may mắn lắm khi được học chung với cậu , cậu bất truyện để làm quen tôi , lúc đo tôi rụt rè lắm , mẹ bảo tôi không nên nói chuyện với người lạ , nhưng tôi cảm thấy cậu rất thân thiết .Chào cậu , mình là Sunny , rất vui được gặp cậu - cậu cười với tôi Còn mình là Hyomin , mong cậu giúp đở - Tôi nói với cậu Được mà tớ sẽ luôn bên cậu - CẬu nói rồi cười ngố với tôi Tôi cảm thấy vui lắm vì chưa gì mà tôi đã có người bạn tốt với tôi như thế . Niềm vui chưa được bao lâu , đến khi tôi 15 tuổi , gia đình tôi , cha mẹ tôi cải nhau mỗi ngày , dẫn đến li đến 2 người li thân , tôi cảm thấy buồn lắm và chạy đi khỏi cân nhà không còn ấm ấp nữa , tôi đi trên con phố rộng lớn , đi mãi cũng chẳng biết điểm dừng chân . trời cũng đã tối , lại mưa nữa , tôi lạnh lắm , đói nữa , tôi tìm chỗ để trú mưa , tôi ước gì sẽ có ai đó bên tôi cũng chia sẽ với tôi Tôi ngồi đó , tôi khóc nhiều lắm . Ngoài trời còn mưa tôi có thể cảm nhận ai đang che mưa cho tôi , tôi ngước lên thì thấy cậu đang che mưa cho tôi bằng cái ô của cậu . Mình cậu ướt hết . Cậu còn cười ngố với tôi nữa , gặp cậu tôi càng khóc lớn hết . cậu nhau mày nhìn tôi và từ từ ngồi xuống bên tôi cậu hỏi tôi Sao cậu ở đây , Trời mưa sao cậu ko về , lại ngồi đây khóc - Cậu nhìn tôi hỏiTrời mưa sao cậu ko về , lại ngồi đây khóc - Cậu nhìn tôi hỏi Tớ không còn nha nữa , cha mẹ đã bỏ tớ đi rồi - tôi khóc trong tiếng nấc Không sao Hyomin à tớ sẽ luôn bên cậu - Sunny cậu ấy nói với tôi Cậu nắm tay tôi đứng dậy , cậu đưa tôi về nhà , về nhà không còn ai cả , tắt cả đồ đạt đều dọn cả đi , tôi ngồi xuống đất khóc . Không vì họ ko còn thương tôi nữa . Cậu ngồi xuống kế tôi ôm tôi vào lòng , thì thầm với tôi / Hyomin à không sao tớ sẽ luôn bên cạnh…