Phần 1 ( Mariane ) : Hành trình tìm lại ký ức của chính mình " ngôn "Phần 2 ( Hạ Thiên × Vương Quang ) : Tiệm ảnh ký ức, giúp quý khách thực hiện ước muốn trong quá khứ " đam "Phần 3 ( Wang Haeng ) : Chuyến tàu khai phá xuyên thế giới xin được khởi hành "ngôn"…
(Bản chỉnh sửa)________________________Tác giả : Hữu Nguyệt LanThời gian bắt đầu : 15/6/2025Thời gian kết thúc : chưa biếtKhông reup chuyện của tôi! Xin cảm ơn…
Truyện nhẹ nhàng tình cảm và không có tính yếu tố li kì phi thực tế. Đó là diễn biến bình thường của tuổi vừa đôi mươi vừa chớm nở. Có lẽ câu chuyện bình dị này bạn sẽ thấy bản thân mình ở góc nào đó trong truyện.Câu chuyện kể về cô bé tỉnh mới ra Hà Nội học và thuê ở homestay ở nơi đó cô gặp một người mà cô không nghĩ rằng đó là định mệnh đời mình bởi cô vừa chia tay người yêu trong giai đoạn níu giữ....Hy vọng cuốn truyện đầu tay này sẽ được mọi người ủng hộ và đưa ra lời nhận xét dù nó tốt hay xấu thì chí ít bạn cũng đã đề ý đến mình. cảm ơn mọi người đã đọc truyện .…
Thế giới từng biết đã không còn. Giờ đây, nhân loại co cụm trong Tường Thành Bav kiên cố, lá chắn cuối cùng chống lại Vir - những sinh vật lai tạp kinh dị sinh ra từ năng lượng bí ẩn của chính Trái Đất.Giữa bình yên giả tạo đó, có Lan, cô bé 15 tuổi lạc quan, chủ quán cà phê "Tái Sinh". Đồng hành cùng Lan là Củ Cải, một robot quản gia biết bay, di vật của người anh trai đã mất, Kaito. Lan sống một cuộc đời thường nhật, nhưng ẩn sâu trong Củ Cải là một bí mật cổ xưa, một phần di sản của Kaito về nguồn gốc Vir và mối liên kết kỳ lạ với hành tinh.Khi những dòng mã code bí ẩn hé lộ, và tổ chức Lời Thề Xanh Lục xuất hiện với triết lý "hòa hợp" đầy nguy hiểm, cuộc sống của Lan bắt đầu thay đổi. Từ một cô gái vô tư, Lan bị đẩy vào hành trình khám phá sự thật, đối mặt với bản chất phức tạp của thế giới và tìm thấy sức mạnh hàn gắn những vết thương của cả nhân loại lẫn Trái Đất.Liệu Lan có thể thức tỉnh những hồi ức bị chôn vùi, giải mã bí mật của Vir, và mang lại cơ hội cuối cùng cho một tương lai cân bằng?…
"一期一会 - nhất kỳ nhất hội"."Nếu chỉ được gặp em một lần trong đời, thì ít nhất... hãy để khoảnh khắc đó là vĩnh viễn.".Một lần gặp gỡ, một đời khắc ghi.Một tình yêu, đẹp đến mức không thể tồn tại mãi trong thực tại._________Author: Lerwin.1st fiction…
Nhà văn, nhà biên kịch muốn dùng câu chữ để viết ra những bi ai ly hợp mà ít người biết tới. Muốn gặp gỡ muốn một người xa lạ, bình dị là bạn giữa thành phố phồn hoa náo nhiệt này.Cầu chúc cho bạn xông pha ngang dọc cho dù bi thương, có chảy máu, thì cũng phải yêu ghét phân minh, khóc cười thoả sức như thời niên thiếu đã từng qua.Cầu chúc cho bạn dù có đối diện với cố nhân lâu ngày không gặp, hay tình cờ gặp lại người đã từng yêu mà chẳng thể có được, cho dù trong lòng có trời rung biển động, thì ngoài mặt vẫn không thể hiện dù chỉ là một chút gợn sóng. Gương mặt bình thản như không có gì xảy ra mới là đẹp nhất.Chúc cho tất cả những người đang yêu nhau sẽ mãi luôn bên nhau, chúc cho tất cả tình yêu đều có một cái kết đẹp nhất❤️…
Đây giống như một quyển bút kí, nhật kí của tác giả. Có thể câu chữ không được tốt, giọng văn chưa được hay, chẳng uyển chuyển hay có đôi lúc còn bảo thủ nhưng đó là những quan điểm cá nhân của tác giả, là những gì tác giả đã trải qua và đã phải trải qua. Chúng ôm đầy những cay đắng ngọt bùi, những hỉ nộ ái lạc của cuộc sống. Chúng là hiện thực đầy tàn khốc, mệt mỏi nhưng cũng có những lúc lãnh đạm, nhạt nhẽo đến vô cùng. Câu chuyện chẳng xác định được kết cục, chưa xác định được ngày kết thúc. Có thể một ngày nào đó nó bất ngờ dừng cập nhật, cũng có thể bất ngờ thêm chương. Tác giả không kì vọng sẽ có được nhiều người đọc cuốn truyện này nhưng nếu vào một ngày nào đó bạn vô tình đọc được những câu truyện trong đây thì hi vọng bạn có thể đồng cảm, có thể nhìn thấy một phần chính mình, một phần gia đình và xã hội. Hi vọng mọi người yêu thích.Thân gửi!#Cuu_Xuan…
Bạn thấy mình lạc giữa vô minh.Vô minh, bạn không rõ ai đã tìm ra khái niệm này, nhưng khi bạn đọc được nó từ thơ Zelda, bạn chợt hiểu. À thì ra đó là nơi tuổi trẻ mình đang chôn vùi.Đứng giữa miền miên viễn, tay với không ra khỏi tàn đêm, khung cửa chẳng thể ngăn nổi gió luồng... chỉ những cô độc, và tiếng gào thét thất thanh của đôi bán cầu não.…
Cả một bầu trời rực rỡ hai ta ngước nhìn Từng khoảng khắc mà đôi mình bước quáGiữa những ngày cuối của mùa hạKhi ánh dương còn rong ruổi khắp nơi Là lúc bí mật giữa anh và em bắt đầuNhư một khu vườn để anh chạy trốnVà là trái cấm để em nếm trải Khoảng lặng in bóng tâm tình chúng ta. Sự tương tác là lùng của hai thế giới. Dẫn đến nhưng câu chuyện mà chỉ có hai người biết. trước những ngày cuối của mùa nắng…
Ban ngày là anh nông dân trò chuyện với bạn gái, ban đêm là nhà khoa học kiêm đấng sáng thế. Sau 8 năm khởi nghiệp thất bại, An quyết định trở về quê hương để tìm kiếm sự bình yên giữa ruộng vườn và những kỷ niệm xưa cũ bên cô bạn hàng xóm trong sáng. Nhưng định mệnh đã an bài khác. Một di sản bí ẩn từ cha mẹ quá cố - một khối lập phương thách thức mọi định luật vật lý và những cuốn sổ tay hé lộ tri thức vượt ngoài sức tưởng tượng - bất ngờ biến anh thành Đấng Sáng Thế bất đắc dĩ.Từ mảnh vườn quê Việt Nam, An bắt đầu hành trình kiến tạo những vũ trụ bỏ túi, dùng kiến thức y sinh để điều khiển tiến hóa hàng tỷ năm chỉ trong nháy mắt, tạo ra những hệ sinh thái kỳ lạ và những nền văn minh độc đáo với hệ thống tu luyện riêng biệt. Nhưng quyền năng càng lớn, trách nhiệm càng nặng nề. Liệu anh có thể cân bằng giữa cuộc sống đời thường đang nảy nở tình yêu và vai trò thượng đế cô độc? Liệu kiến thức khoa học có đủ để lý giải những yếu tố kỳ ảo? Và bí mật đằng sau năng lực sáng thế này thực sự là gì?Một câu chuyện hòa quyện giữa đời thường lãng mạn, khoa học viễn tưởng, kỳ ảo sử thi và những trận chiến định hình thế giới đang chờ đón bạn khám phá trong "Tôi là đấng sáng thế".…
"Anh là tia sáng le lói rọi vào bầu trời u tối. Anh là sứ giả của vương quốc hạnh phúc được cử đến đây. Không cần biết phải mất bao lâu. Chỉ cần người vẫn đứng đó, bước chân tôi không còn nặng trĩu tron bóng tối""Người mãi mắc kẹt trong u uất và đau khổ... Họ không nên có mặt trong cuộc đời này. Suy cho cùng cô vẫn đem đến xui xẻo . Và tôi thì ghét chúng. Ghét phải dính líu đến cuộc đời của cô"…
Đây là những mẫu truyện ngắn đơn thuần mình tự nghĩ ra, có thể nó cũng chính là cuộc sống hiện tại của các bạn ngoài kia. Từ những khó khăn, trở ngại, hạnh phúc, mỗi người chúng ta đều có cái kết riêng. Mình gầy dựng những hình tượng nhân vật khác nhau tạo nên sự sâu lắng. Xin lỗi trước nếu lỡ mình vẽ xấu🥲.…
Điều gì tồi tệ hơn một cơn ác mộng? Đó là một cuộc sống như ác mộng Điệu gì thậm chí còn tồi tệ hơn cả một cuộc sống như ác mộng? Đó là hiện tưởng siêu nhiên mà cả hai người đang trải qua lúc này! Hân cười khẩy vuốt mái tóc ngắn, tự thì thầm với thân xác mới " Chúc may mắn... Minh Châu"…
Nếu quay ngược thời gian tôi cũng vẫn sẽ làm như vậy Đôi thanh mai trúc mã Thảo Hân và Dịch Phong đã phải trải qua bao nhiêu câu chuyện mới có thể đến với nhau được đây//? Tác giả như tôi cũng không rảnh ngồi đếm đâu, đừng có hóng…
Thời thanh xuân có lẽ là cái thời mà con người ta lưu giữ lại những kỉ niệm đẹp nhất thời học trò. Nhất là vào lứa tuổi 17, 18, vào lúc đó, con người ta đã thực sự trưởng thành, đã biết yêu, biết ghen, biết cảm nhận sự đau đớn giày vò mà yêu mang lại....…
Truyện bốn mùa (season) đơn giản là tổng hợp của các mẩu chuyện nhỏ. Đan xen vào đó là câu chuyện và cảm nhận của tác giả. Các mẩu chuyện nhỏ diễn ra theo dòng chảy của bốn mùa. Một số mang cho ta sự đồng cảm vì nhận thấy chính mình trong câu chuyện đó. Một số mang lại những trải nghiệm thú vị mới cho ta.…
Mọi câu chuyện trong đây đều là chân thực được tôi của hiện tại viết lại .Có những điều không nhớ rõ tôi sẽ thay đổi một xíu .XIN NHẤN MẠNH ĐÂY LÀ TRUYỆN RA THEO CẢM XÚC , KHÔNG CỐ ĐỊNH THỜI GIANVui lòng cân nhắc trước khi lọt hố _____Thể loại : Tự truyện Tác giả : Nguyệt Dương( Vui lòng không copy truyện . Cảm ơn ! )…
Tôi viết cho những ngày không ai đọc . Tôi viết cho những ngày vồn vã không biết làm sao. Tôi viết cho giấc mộng không thành hiện thực . Viết cho cuộc sống lạnh lẽo có tình người. Tôi ở đây , luyện và viết , vẽ những mơ mộng thành hình người. Những điều tưởng chừng nhỏ bé không quan trọng , những dòng tin nhắn nhẹ như lông bồng lại khiến cho cuộc sống của một người trở nên điên đảo.______Làm sao phải sống khi mọi người rồi sẽ chết đi ...?Lâm Cẩm An…