Lời dẫn đầu.- cậu có thể tránh qua một bên không?Một am giọng lạnh ấm vang lên- cậu đi đâu chưa làm bài xong không đi đâu hếtTôi bực dộc câu có- Không lẽ đi vệ sinh cũng không được sao- vậy sao bộ cậu bị thận à một buổi học cậu đi hết sáu lần một bài tập cũng chưa xong ngồi xuống- ey cậu nói ai bị thận cậu đó mới bị bệnh cả nhà cậu điều bị ...........…
Draco Malfoy và y/n Rosier vốn là con cưng của hai gia tộc lớn khác nhau. Cả hai bằng tuổi và cùng học chung nhà Slytherin. Vốn dĩ cả hai rất ghét nhau luôn so đo với nhay thành tích bla bla. Cứ tưởng hai người cứ mãi là kẻ thù như vậy nhưng quyết định của giáo sư Snape đã đưa hai người lại gần nhsu hơn mà chàng công tử bạch kim Draco đã đem lòng yêu y/n từ lúc nào không hay. Vào ngày mưa định mệnh dưới mái trường nơi lưu dấu một kỉ niệm đặc biệt của cả hai đã vẽ ra một y/n và Draco vs một ánh mắt khó tả tại đây Draco đã...…
Văn án:Thi tuyên thanh cùng tùy ngọc từ nhỏ cùng nhau lớn lên,Không tưởng cuối cùng vì một người nam nhân trở mặt.Tái kiến thời, nàng cho rằng này chỉ là một mang theo cố nhân vị đạo đích tình địch,Chính là... Thích động thủ động cước điểm.Mà đối với tùy ngọc mà nói, đây là sinh mệnh cuối cùng dương quang.Bài này không có tang thi, động thực vật biến dị,Bởi tiền vài chương muốn phải giải quyết tiền bạn trai, phát triển cảm tình,so ngày diệt vong đã bị tra tác giả vô tình mà chậm lại .Nêu lên:1. Tác giả chỉ số thông minh thiên thấp, tình tiết khả năng nhược trí2. Canh tân định tại buổi tối 7-8 điểm, không có thì không cần chờ , tận lực nhật càng, không hãm hại3. Tuy rằng nam phiếu tưởng vào phòng, bất quá thi tỷ tỷ tỏa thượng bản thân môn, hoàn đóng lại song.Nội dung nhãn: Yêu chỉ một người thanh mai trúc mã cuối thời tương lai trí tưởng tượngTìm tòi then chốt tự: Diễn viên: Thi tuyên thanh, tùy ngọc…
Đây là một câu chuyện được viết theo một suy nghĩ nửa trẻ con và nửa trưởng thành. Tớ viết theo những cảm xúc và suy nghĩ của tớ ở một thời điểm nào đó. Khi cái cảm xúc ấy dâng lên thì cũng là lúc mà tớ sẽ viết truyện. Các cậu ủng hộ tớ nhé!…
Bạn thấy mình lạc giữa vô minh.Vô minh, bạn không rõ ai đã tìm ra khái niệm này, nhưng khi bạn đọc được nó từ thơ Zelda, bạn chợt hiểu. À thì ra đó là nơi tuổi trẻ mình đang chôn vùi.Đứng giữa miền miên viễn, tay với không ra khỏi tàn đêm, khung cửa chẳng thể ngăn nổi gió luồng... chỉ những cô độc, và tiếng gào thét thất thanh của đôi bán cầu não.…