Một dạng nhật kí online Là những cảm xúc không đầu không cuối. Là những dòng viết vội khi đang đứng trên con phố xa lắc xa lơ nào đó. Những sáng mùa thu ngồi ở cà phê nhìn ra Bờ Hồ. Hay những ngày mùa đông gió rít ngoài cửa sổ, ôm một tách cà phê ấm áp. Cũng có thể đang nửa đêm chợt nghe một bài hát buồn viết vội vài câu. "Chỉ mong tuổi trẻ nếu có mất đi, thì câu chữ còn lại sẽ lưu giữ hộ những thứ mà thời gian và cuộc sống nhẫn tâm cuốn mất..."…
🌠KHÚC DẠO ĐẦU CHO HÀNH TRÌNH CHƯA TỪNG ĐƯỢC ĐẶT TÊN Tựa như một cánh cửa mở đầu, nơi biên giới giữa mộng và thực bắt đầu rung động.Có những linh hồn lặng lẽ đi ngang đời nhau như một làn gió.Không phải để ở lại, mà để đánh thức một phần đang ngủ quên trong ta.Tôi từng mơ một giấc mộng dài, nơi thực tại và hư vô đan xen như lớp sương sớm phủ mờ ký ức. Trong giấc mơ ấy, có một người luôn hiện hữu, nhưng tôi biết anh ta đã từng bước qua tim mình.Anh nói anh không thuộc về thế giới này.Tôi không hiểu. Nhưng tôi tin.Bởi có những điều, không cần lý giải. Chúng tồn tại như thể đã được viết ra từ trước cả khi ta đến.Câu chuyện này không bắt đầu bằng một tình yêu, cũng không kết thúc bằng một cái nắm tay.Nó là hành trình của một cảm xúc, một mối duyên không trọn vẹn, một đoạn hư ảnh đầy chân thành - nơi tôi đã một lần đi lạc vào, và cũng tự mình bước ra.Nếu bạn từng cảm thấy kết nối với một người tưởng chừng xa lạ...Nếu bạn từng mang trong tim một điều không thể gọi tên...Hãy đi cùng tôi, qua những kẽ mộng, những lần chạm khẽ của cảm xúc.Biết đâu, trong sự mơ hồ ấy, bạn cũng sẽ tìm thấy một phần mình từng bỏ quên.🌙LỜI DẪNCó những cuộc gặp gỡ không cần bắt đầu, cũng chẳng cần kết thúc. Chỉ là linh hồn ta, vì một duyên nào đó, bỗng nhiên nhận ra một ai đó giữa biển người - như một ánh sáng mờ ẩn, như một hồi ức từ cõi khác đến. Tôi đã gặp anh như thế. Một người không thuộc về thế giới này. Một người chỉ ghé qua để tôi biết yêu và học cách buông.…
"...Trong cuộc sống, không phải ai cũng dành đủ thời gian để yêu thương một ai đó.Không phải ai cũng dành đủ thời gian để nhận biết rõ mọi thứ xảy ra xung quanh mình.Nhưng nếu dành ra một chút trong cuộc sống bộn bề, bên tách trà nho nhỏ cùng ngắm nhìn mọi thứ trôi đi, bạn sẽ nhận ra điều kì diệu của cuộc sống...."Tất cả những mẩu truyện nhỏ đều do mình viết, đều là những suy nghĩ cảm xúc của mình. Có lẽ một lúc nào đó viết ra, chính bản thân mình cũng không biết nó hay, hoặc nó dở. Nhưng nếu các bạn đã đọc, mong các bạn sẽ cảm nhận nó. Thân yêu.SeyoTài trợ bìa: @Matcha_teamTác phẩm chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @gdrseyo, được bảo lưu mọi bản quyền. Nghiêm cấm mang đi nơi khác khi chưa được sự đồng ý của tác giả.…
Hôn nhân sắp đặt liệu có hạnh phúc? Hôn nhân sắp đặt liệu phải là giải pháp cuối cùng? Kính mời các bạn đến với bộ truyện dưới đây sẽ rõ. Truyện sẽ được cập nhập sau....…
Câu chuyện về những ngày thanh xuân tươi đẹp, nơi tình bạn được thử thách và tình cảm học trò dần nảy nở. Đức Anh - một chàng trai chuyển trường, không ngờ rằng chính những người bạn mới Linh, Ngọc và Hùng sẽ trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời cậu.Cùng nhau, họ trải qua những chuyến đi dã ngoại đầy ắp tiếng cười, những trò chơi nghịch ngợm, nhưng cũng không thiếu những lần giận hờn, hiểu lầm. Mỗi người đều mang trong mình một bí mật, một nỗi niềm riêng, nhưng tình bạn luôn là điểm tựa vững chãi giúp họ vượt qua mọi thử thách. Những phút giây hạnh phúc, lo lắng, và cả những khoảnh khắc đầy xúc động trong suốt hành trình tuổi trẻ của họ khiến bạn không thể rời mắt khỏi từng trang viết.Liệu Đức Anh có thể tìm thấy chỗ đứng trong nhóm bạn này? Liệu tình bạn của họ có thật sự bền vững qua những sóng gió, hay sẽ bị thử thách bởi những hiểu lầm và khác biệt? Những ngày tươi đẹp ấy liệu sẽ là kỷ niệm mãi không phai, hay chỉ là những mảnh vỡ của tuổi thanh xuân?Hãy cùng khám phá hành trình trưởng thành của những người bạn này, để thấy rằng, trong thế giới đầy biến động, có những điều đẹp đẽ vẫn luôn tồn tại - đó chính là tình bạn và những ngày tươi đẹp của chúng ta.…
Người bạn đang đơn phương như thế nào? Anh ta đem lại cho cuộc sống bạn cảm giác mặn chát như muối hay ngọt ngào như kẹo? Nhưng dù anh ta đối xử với bạn ra sao thì cũng không thể khiến trái tim bạn ngừng thích - ngừng yêu - ngừng đập vì anh ta. Đơn phương là thế! Là cả một cơn bão dữ dội mà không ai có thể điều khiển được... 🍀🍂🌻…
"Liệu có ai đó có tin vào số phận?Gặp gỡ...Vốn là để xa cách"Số lượng chapters: 01 [Oneshot]Thể loại: Tình cảm, cuộc sống, chia ly (chia tay)Tác giả: Katz Athelstan…
you're always my light,let me be your shadow man.---------------------Được lấy cảm hứng từ bài hát: Shadow man - STVN, Thomas Ng.Recommend các bạn hãy nghe thử khi đọc để có được cảm xúc trọn vẹn nhất.Món quà mừng 500 followers dành tặng cho những Thính giả đáng yêu đã luôn ủng hộ mình.Mình yêu các bạn.…
Thật ra cũng chỉ để xả những cảm giác bức bối trong người nên từ ngữ có hơi loạn và khó nghe, mong mọi người thông cảm. Mà cũng không hẳn là những gì bực bội mới viết lên, có thể là một cái gì đó khiến Ali muốn lưu lại để còn đọc sau này, và lúc đó chắc sẽ tự nhìn lại và cười: "Mình thật trẻ con!"…
Truyện mình viết với những người đam mê và yêu thích chỉ đăng tại wattpad và không được tốt nếu thấy nó xuất hiện ở nơi khác. Rất vui vì mọi người đọc truyện của mình góp ý nhẹ nhàng mà chân thành, truyện của mình vẫn còn nhiều thiếu sót và non tay nên mọi người ủng hộ và để ý nhiều hơn giúp mình càng trưởng thành và ra những tác phẩm chất lượng hơn.Vì là lần đầu nên mình hơi lảm nhảm một chút truyện từ mình cảm nhận hay nhìn nhận hoặc cảm hứng cũng sẽ có những câu chuyện từ người khác với góc nhìn và suy nghĩ của mình sẽ không cố định vì vậy mọi người không cần thắc mắc nha! QUÁ KHỨ QUA CHO TA CON NGƯỜI MỚI-Thời gian qua đi khiến ta trưởng thành hơn nhìn lại quá khứ chuẩn bị hành trang để bước vào tương lai và từ quá khứ để thấy ta bỏ qua và nhận lại bao nhiêu…
Tôi lục lại 1 chút của ký ức của ngày xưaTháng Tư – năm tôi còn là 1 cậu bé lớp 12. Cảm xúc lúc này có lẽ là khá hồi hộp và căng thẳng. Căng thẳng khi chuẩn bị bước vào 2 kỳ thi quan trọng của đời người, hồi hộp là mường tượng ra cảnh sắp thoát khỏi kiếp đèn sách 12 năm học, sắp được bước sang ngưỡng cửa mới, và sắp thành “người lớn”……….Bài vở nhiều hơn, nên thời gian tôi gặp em cũng ít hơn, Cứ hết tiết buổi chiều, là chạy ngay xuống bãi xe, lôi con xe cọc cạch ra ngoài, rồi lại lao nhanh qua trường em, và em vẫn chào tôi như bao ngày, nụ cười mỉm như có như không, hấp háy đôi máy nhìn tôi - ”Ngày nào cũng bắt người ta đợi”“Giờ đi đâu ?”“Anh đưa đi đâu em đi đó”“Ừ thế đi về nha”Em nguýt - “Vô duyên, tí còn phải đi học nữa, về gì mà về”“Café đi”“Ừm, ra ngoài nhà thờ ngồi cho thoáng đi”Tôi lè lưỡi: “Xa thế, tí lại quay ngược lại đây để học, mệt phờ ra học sao nổi”Em bĩu môi: “Chở người yêu mà than vãn vậy đó”“Thế em chở anh đi, cũng là chở người yêu mà”Em dỗi: “Hừ, anh muốn đi đâu thì đi, tôi chả quan tâm”…….……….những buổi chiều đạp xe lang thang SG, rồi ngồi tha thẩn bên bờ sông, những lúc nhìn đôi môi khẽ mấp máy hát, tôi chỉ ước rằng thời gian mãi dừng lại, để tôi mãi được bên em như lúc này...................................Page chính thức: https://www.facebook.com/NhungChieuMuaTình trạng: 1 ngày/2 chap, tùy hứng, có thể lâu hơn =.=…