ngoc nữ tâm kinh part 12-tập 3
…
Kiếp trước, nàng tin nhầm người gọi hắn là cha suốt hơn 10 năm để rồi nhận sự thật rằng hắn là người đã hại chết cha mẹ mình .kết cục lại chính bị hắn giết đi.Kiếp này có cơ hội sống lại, nàng quyết không phụ bản thân , dù bằng cách nào cũng phải sống cho tốt.nàng mất mẹ sớm vậy thì cũng không sao, nàng tự biết chăm sóc mình -cha k yêu vậy thì kệ hắn -di nương, tiểu thiếp tìm cách hãm hại vậy phải cho các nàng biết thế nào mới là hại người thật sự -tỉ muội ra sức ức hiếp,làm nhục nàng ư? Nực cười vậy đấy là do các nàng tự làm tự chịu đừng trách nàng độc ác.Hại người tốt nhất là hạ độc để kẻ đó sống không bằng chết Nếu nàng đã muốn cứu người thì diêm vương cũng đừng hòng mang người đi Một kiếp thù không trả được Có được kiếp thứ 2 đừng mong nàng nhân từ…
Truyện: (Thiên Yết-Cự Giải) YêuTác giả: DalenaThể loại: nhẹ nhàng, oneshot, học đườngTiến trình: đã hoàn thànhSố chương: 1Lưu ý: không mang truyện đi khi chưa có sự cho phép của tác giả…
Lần đầu viết truyện mong m.n chiếu cố a~~~Nam thụ -Tiểu Bảo Nam công- Lục Hàn…
Author : NaNói vệ việc nhắn tin có chữ "Đã xem" nhưng không trả lời.Mọi người nghĩ điều đó là sự khinh bỉ....nhưng nếu sau nó là một vài lí do khác thì sao ?…
câu chuyện có thật nứng thì ra ( thích bị sỉ nhục )…
Em xin lỗi…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…
mình không thể nói trước cốt truyện vì mình suy nghĩ nhiều, ra ý tưởng này rồi, ngày hôm sau có ý tưởng mới thì lại đổi cốt truyện, nên mình không thể hứa trước điều gì ('∩。• ᵕ •。∩')…
đôi ba ngày cơn mưa phùn rả ríchvài dòng thơtôi gửi lòng tôi,từng câu từtôi dành riêng cho ngườinày bài thơ, gói ghém trọn tình tôi.…
Câu chuyện số 2Có những người gọi là "người đi gieo thương nhớ." Họ chẳng ở xa ta, cũng không ở lại quá gần. Họ không khẳng định nhưng cũng không phủ định. Họ cứ gieo vào lòng ta hy vọng rồi lại bỏ đi.Thi thoảng họ tìm tới, tưới nước cho hy vọng ấy trong ta.Thank @Annbiuu for this lovely bookcover…