Đời Này Chỉ Cần Em
Hiện Đại, Tổng Tài, Phúc Hắc Công, Thư kí, Dễ dụ Thụ. H văn. ngược tâm. HE…
Hiện Đại, Tổng Tài, Phúc Hắc Công, Thư kí, Dễ dụ Thụ. H văn. ngược tâm. HE…
Mọi người thường nói: "Cỏ bốn lá là một biểu tưởng may mắn." Nhưng có ai từng hỏi vì sao việc thêm một chiếc lá từ cỏ ba lá ven đường lại được nâng niu như thế? Có lẽ là bởi sự khác biệt nhỉ? Nhưng liệu chiếc lá ấy có cô đơn không? Giữa muôn vàn cỏ ba lá, chỉ có nó một mình vươn lên để được nhìn thấy người đó?Cậu là Đăng trong "hoa đăng", là ánh sáng đã cứu lấy thế giới tăm tối đang mục rống trong anh. Nhưng cậu là ánh sáng, là món quà may mắn như ngọn cỏ bốn lá trong đêm giống anh tìm được. Còn anh là Minh trong "Minh Giáp" - một thứ cỏ may mắn của người xưa. Là món quà may mắn trao cho cậu cuộc sống mới. Cậu và anh khác biệt trong xã hội kia nhưng dẫu sao vẫn mong hai người được gặp nhau lần nữa...…
"Em sẽ trả anh về với biển người, là sáng suốt và cũng là tình yêu."Muốn một lần, được anh ôm trong lòng.Nếu giây phút đó là anh yêu em, thì em có thể đáp mình cũng yêu anh rồi.…
Yêu á rạo sao tôi lhoong biết về nó vậy…
Vui lòng đọc kỹ Intro trước khi vào truyện.Vui lòng đọc kỹ Intro trước khi vào truyện.Vui lòng đọc kỹ Intro trước khi vào truyện.Cảm ơn vì đã ghé qua, và cảm phiền không mang tác phẩm của mình đi bất cứ đâu khác.…
thanh xuân ,vườn trường ,lãng mạn ,hài hước …
Bên tai tôi vẫn còn đang văng vẳng câu nói, "Thùy Dương có thích thầy không?""Có thích mà bây giờ hỏi mới nói hả?""Thầy chỉ đợi được 5 năm nữa, không đợi lâu quá được!""Có được không?"Thật ra, sau câu chúc mừng năm mới nếu tôi có thêm dũng khí ghi thêm một dòng nữa: "Năm mới Thùy Dương vẫn rất thích thầy" Thì có lẽ chúng ta giờ đã khác...*****[Năm năm sau như thế nào thì em không dám chắc nhưng mà hiện tại "Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh"]"Không thành đôi thì cũng đành thôi."Tôi không muốn tiết lộ bất cứ điều gì về anh ấy hết.Bởi vì...Dù cho đến lúc em tan biến đi, em vẫn muốn người mà em yêu là một ngôi sao. Một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm. Anh không thể bị lu mờ vì em được.…
mong chiếu cố ạ…
Ừ thì vã quá rồi chứ sao máTruyện nhà lá vườn có gì viết nấyTruyện tự viết tranh tự vẽ ;-;)…
Một cô gái không lo học thích vui chơi…
Năm 17 tuổi, Nguyệt Anh phát hiện mình bị trầm cảm. Vừa vặn lúc ấy cô gặp được Bảo Dương, ánh trăng cuối cùng chạm được tới mặt trời rồi._____________________________________"Ngày mưa hôm ấy, em biết mình đã va phải một ánh mặt trời, cứ ngỡ là cuộc gặp gỡ vô tình, ai ngờ lại là mối lương duyên cả đời".Ngày viết: 17/06/2024Ngày kết thúc: ??/??/????Cre ảnh bìa: PinterestMọi bản quyền thuộc về wattpad: @Candypeachy_CẤM REUP BẰNG MỌI HÌNH THỨC Cảm ơn các bạn đã dành thời gian quan tâm và thưởng thức~~…