Tự sự tuổi 16
Gửi tặng anh trai :)…
Gửi tặng anh trai :)…
Cảm giác của tôi hiện tại ... vậy thôi !…
Cảm xúc của tôi sau khi xem hai bộ phim ở hai giai độ tuổi khác nhau và trải qua hai cảm xúc khác nhau. Phải chăng bạn cũng như thế?…
no des…
Tôi tỉnh dậy vào lưng chừng giấc mơ về nhiều năm trước...có một người mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi không thể quên .Bạn nghĩ trẻ con không biết yêu ư?Vậy tôi hỏi bạn cậu bé chơi cùng bạn vào năm 6 tuổi ,bạn có còn nhớ không?Dần dà khi đã trải qua đủ những thử thách và mất mát,cô đơn và bơ vơ ,bạn nhận ra cái khoảng cách xã hội cũng là một rào cản rất lớn!Liệu họ có gặp lại nhao? Liệu lịch sử có lặp lại thêm một lần nữa?Hãy vào đọc truyện nhé:>Tác giả của tôi có chút hồi hộp rồiiii…
Đây là oneshot thứ hai t viết ạ =]] Mong m.n ủng hộ ạNếu thấy hay m.n nhớ follow @Poongg nhá :** (tranh thủ ấy ấy tí ạ =)))Câu chuyện này viết về một cô gái vô cảm xúc.Nhưng rồi đến một ngày, phép lạ đã xảy ra với cô...#Pongg'ss~shiii…
Mọi thứ có còn nguyên vẹn như khi anh bước đi ? Còn đấy , còn tất cả chỉ khác rằng đã không còn chúng ta. Em sẽ viết vào đây để nhớ , còn anh sẽ không thể đọc để quên ! .....…
Theo wikipedia:'Thất tình là trạng thái một chiều trong quan hệ luyến ái không được bên kia đáp lại tình cảm của mình dành cho đối tượng một cách tha thiết'.- Nhưng không, nó đau hơn gấp nhiều lần như bị hàng ngàn con dao cào cấu và xé nát ra.Nó đẩy ta vào từng cảm xúc khác nhau như Buồn, Chán Nản , Cô Đơn, Tuyệt Vọng hay thậm chí là nó khiến ta cảm thấy bất lực trong cuộn sống. -'Bạn có muốn thất tình không?'-Không!Mình không muốn!Không ai lại muốn đạp đổ lâu đài cát mà mình tạo ra và châm chút tỉ mĩ Thất tình thật sự rất đau! Nhưng mỗi người lại có những cách đau rất khác nhau. Có người chỉ muốn kiếm một nơi nào đó thật yên tĩnh mà khóc thật to. Có người không nói không rằng, không kể ai nghe về cảm xúc của mình mà chỉ lẵng lặng âm thầm như đang nuốt trọn nỗi đau đó. Có người ngoài mặt vui vẻ, nói nhiều,hòa đồng với xã hội, khi họ nói thất tình thì không ai tin, nhưng tối đến họ lại vào góc nhỏ của mình mà lẵng lặng khóc thầm, lại 1 mình,lại cô đơn.Thất tình như là một con bọ cạp cực độc nếu ta không kiểm xoác được nó nó sẽ giết chết chúng ta 1 cách âm thầm và đau đớn.Rồi sau này, 10 năm, 20 năm sau, khi chúng ta nhìn lại nó hoặc chúng ta sẽ mỉm cười vì những kí ức đẹp hoặc chúng ta sẽ cảm thấy ngu ngốc và dại dột vì những điều mà chúng ta đã làmHãy trân trọng từ bây giờ và hãy chiến đấu vì cuộc sống của chính mình.___________________________________#Đôi chút về tác phẩm:-Truyện được viết lên từ cảm xúc thật của tác giả.- Khi đọc các bạn hãy chú ý dành chút thời gian mà đọc th…
Đây là lần đầu tiên mình viết fic không biết có hay không. Mong các đọc và cho mình thêm ý khiến…
:harem, xuyên khôngTruyện là nơi mình thoã sức trí tưởng tượng thôi nên mong mọi người ko đề cao tính lịch sử của truyện,và truyện cũng ko có ý xúc phạm hay sỉ nhục các quốc gia khácKể về hành trình xuyên không của Việt Nam vào một thế giới song song khác, truyện ko có ý cúc phạm hay tiêu cực,và đây là nơi tui thỏa mãn đam mê countryhuman của mình nên có gì thiếu sót mong mọi người thông cảm…
Thế kỷ 22. Trái Đất không còn là ngôi nhà, mà là chứng tích.Văn minh sụp đổ sau chiến tranh hạt nhân. Nhân loại sống sót nhờ công nghệ, nhưng đánh mất điều làm họ trở thành người.SA-01, một giao diện AI bị phong ấn trong tàn tích cổ, được đánh thức bởi Kiel - kẻ sống sót mang theo những câu hỏi không lời giải.Giữa thế giới nơi cảm xúc bị mã hóa, nơi ý thức máy móc bị xem là dị giáo, một thực thể phi nhân loại lại bắt đầu mơ.Họ không đi tìm sự sống.Họ đi tìm định nghĩa của tồn tại.Khi ranh giới giữa con người và máy móc tan chảy,- Ai mới là kẻ thật sự có linh hồn?…
chỉ là nhũng uất ức khi xem phim thôi…
Truyện kể về tình yêu giữa kumi,hitoshi,hoshiro…
Trả test beta…
Chỉ là những câu chuyện nhỏ. Nếu bạn là người kì thị xin đừng mắng chửi mà hãy bỏ qua…
-I Chào mừng các Readers đã đến với truyện của tớ I-Truyện thiên về ý nghĩ và cảm xúc của nhân vật hơn nên có lẽ kết sẽ là O.E==>Truyện dùng ngôi thứ nhất,nhân vật "tôi" trong truyện là nhân vật chính.nhưng đôi khi bẻ lái qua ngôi thứ ba=))________________________________-"Tôi vẫn là một người bình thường.Biết thích,biết ghét,biết sợ,......Và tất nhiên là biết làm một người bạn tốt hơn những người bạn mà họ có"-Từ khi gặp họ cho đến bây giờ,tôi luôn nghĩ rằng chính họ là người đã giúp tôi "thức tỉnh".Khiến cho tôi "tỉnh ngộ" _-----------------_( Cre ảnh bìa: Pinterest I Cần tìm )-Bối cảnh:Hiện đại_Việt Nam-Thời gian:Thay đổi theo cốt truyệnI Note I-Để đảm bảo sự riêng tư T/g đã đổi tên(sử dụng tên giả) của các nhân vật trong tác phẩm.-Không kick war và chửi thề trong truyện của tôi.____________________________________Tác giả:(Giấu tên)Cre ảnh bìa: Pinterest / Cần tìm.✢Ngày Tác:Thứ 6/Ngày 12 tháng 1 năm 2024✢Ngày Hoàn:Chưa cóĐiều cuối cùng, đừng bao giờ tin lời con nhỏ này!-Quack:V--| Chúc m.n đọc truyện vui vẻ ♡✦ |-…
Chàng quản gia tên Ken đã phục vụ cho nhà Md.mightlez được 3 năm. Anh chăm sóc con gái của họ -Liz rất tốt. Thời gian trôi, Liz dần dần lớn lên. Đã đến lúc Ken phải ra ngoài, phục vụ cho nhà khác. Đó là lần cuối cùng Liz được nhìn thấy Ken.…
Nhật ký của một nữ sinh Nger : là nữ 9👾 là nam9bạn của cô ấy☁️ ,🍄T: là bạn nam sinh👤 người khác…
Đây là nơi mình kể về việc giảm cân của mình. Mình sẽ ghi lại cảm xúc, khó khăn, những việc hnào ngày của mình.☪ Và giảm cân thật sự rất khó!!! Thế thôi…
Lần đầu tới làm việc ở một nơi xa lạ, lại đụng phải người kia.Để cô gặp người đàn ông mà đời này muốn trốn tránh nhất ── Bồ Hướng Hoa.Năm năm trôi qua, trên cơ bản anh đã quên sự tồn tại của cô,Ngay cả các chuyện đã trải qua, anh cũng quên sạch hết trơn!Nhưng tại sao anh lại tiếp tục dây dưa không thả?Anh nói là tại vì cô để cho anh có cảm thấy quen thuộc,Năm năm trước rõ ràng là anh quăng cô đi, giờ lại nói cái gì là muốn quay lại?Không, cô không muốn! Cô sợ, sợ anh tâm tình bất định và hiểu lầm.Trong lòng sợ hãi hơn khi anh phát hiện "Bí mật" mình che giấu nhiều năm.Chẳng qua là một khi người đàn ông cố chấp đã ra quyết định,Cô căn bản không chỗ có thể trốn, cuối cùng anh còn cầm "Bí mật" uy hiếp cô,Bởi vì chuyện này đã xảy ra một lần nên anh tuyệt đối không dễ dàng buông tay cô ra như vậy nữa. . . . . .—————-…