Một tâm hồn nhỏ bé, lặng lẽ giữa cuộc đời, trôi nổi giữa những mối quan hệ bất tận. Tâm hồn phiêu du, lơ đãng trải qua mấy câu chuyện dài, có hạnh phúc, có đau thương, có điều nó nhìn thấy, cũng có điều nó nghe kể lại. Tâm hồn có một khuyết điểm, nó rất hay quên. Mỗi điểm đến qua đi, nó sẽ đánh rơi mất kí ức cũ. Có lẽ tâm hồn cho rằng, chỉ có quên đi câu chuyện cũ, nó mới có thể toàn tâm toàn ý lắng nghe câu chuyện mới này. Một ngày nọ, khi ánh nắng chiều vụt tắt, một câu chuyện nữa lại trở thành hạt kí ức, tâm hồn chợt nghĩ: "Đây vốn là cuộc đời của ai?"…
Mô tả :Nguyễn Ngọc Khang lặng lẽ nhìn mặt biển gợn sóng lăn tăn, hỏi bầu trời xanh thẳm. Cậu đang chờ, chờ lời hồi đáp đến cùng gió mưa.Dự kiến : 20 chương chính văn + 8 phiên ngoại.Tiến độ : Vẫn còn đang ngâm...Thể loại : BL, Tự sáng tác, lãng mạn, thực tế, đời thường, hài hước, ngọt ngào...Mẹ ruột : Củ Cải Ngâm Đường ( Hũ Đường Ngâm Củ Cải )-----------Vui lòng đừng chuyển ver, không mang đi lung tung khi chưa hỏi han và chưa có sự đồng ý tới từ tác giả. Đừng tự ý lấy cắp, sao chép. Cũng hãy nói không với việc tùy ý " mượn ". Xin chân thành cảm ơn ạ! Vui lòng không KY đứa con tinh thần của tôi cùng với các tác giả khác. Truyện hoàn toàn đến từ ý tưởng phác họa ngẫu nhiên trong đầu tôi, là một tác phẩm lấy nguyên mẫu từ trí tưởng tượng kết hợp cùng với thực tế, đời thường của chính tác giả nên vui lòng tôn trọng tác phẩm và cả tác giả đã tạo ra nó.…
Tác phẩm khắc họa những dòng cảm xúc bồi hồi, xao xuyến khi đôi chân tôi không ngừng bước trên con đường làng thân thương( mình mong tác phẩm này sẽ giúp lối hành văn của các bạn sẽ trở nên mượt mà hơn)…
Em như bồ công anh nhẹ nhàng tựa như mây, chỉ cần thả lỏng sẽ bị gió cuốn đi không một lời luyến tiếc nhưng hãy cho anh được một lần ích kỉ để được ở bên em, được không Lê Đức Anh?…
Bầu trời xanh như muốn nuốt trọn lấy thân hình bé nhỏ của nó. Giờ đây nó không còn giữ được gương mặt bình thản nữa rồi. Người cob trai trước mặt vừa hôn nó sao? loạn rồi…
-Thực sự thì mình viết truyện lên đây chỉ giống như 1 cuốn nhật ký của bản thân, viết lên để cho chính mình trong quá khứ cũng như tương lai được thấy bản thân hiện tại đã trưởng thành đến đoạn nào.-Giống 1 dạng nhật ký nên cách hành văn lủng củng và không hi vọng quá nhiều vào sẽ có người khen nên KHÔNG NHẬN MỌI LOẠI GẠCH ĐÁ!!(trừ cách hành văn), nên mong các bạn nếu thấy không hay có thể lướt qua<3…
Món đồ cuối được nhân viên vận chuyển bê đi ra khỏi phòng. Tôi đang ghi chú vài thứ cần thiết, anh nhân viên đứng gõ vào cánh cửa phòng đã được mở sẵn mà nói vào.-Đồ đạc của em tụi anh dọn lên xe xong hết rồi, em xem còn thứ gì nữa không?Dừng viết, tôi đứng dậy cất cuốn ghi chú vô túi quần mình rồi nhìn quanh phòng-Dạ không! - Tôi trả lời.…
Khi đọc truyện, bạn nghĩ bạn sẽ là ai trong 4 cô gái này? Bạn nghĩ rằng bạn đã từng nói câu nào đó giống như trong truyện này chưa? Mình chỉ viết mới đây nhưng trong truyện vừa vui vừa buồn, vừa hạnh phúc vừa đau khổ. Nếu thấy hay hãy like và cho mình lời nhận xét nhé!…
Truyện được viết dưới góc nhìn của nhân vật "tôi"-Nguyễn Khánh Vân,một cô nhóc 16 tuổi vừa bước chân vào lớp 10.Câu chuyện này mình viết có đến 70% là chuyện đời thật mình đã trải hoặc bạn mình trải qua và kể lại cho mình.Có thể nhiều bạn sẽ nói cách viết của mình teen hay không hay,truyện dở.Nhưng xin lỗi mình chỉ là tay ngang.Hy vọng Khánh Vân và "bạn kia" có thể để các bạn trải qua một câu chuyện thanh xuân đẹp đẽ.…
Phương pháp nuôi trồng người yêu(Dạy ngươi nuôi trồng một đối tượng)Tác giả: A Từ Cô NươngEditor: Bà chủ hàng xôi LunaWordpress: Xôi trứng với thịt kho - tearsofathousandyears.wordpress.comVăn án:Đại trưởng lão nói với Heian, khi hắn mở mắt ra sẽ thấy thế giới của người trưởng thành, kết quả Heian vừa mở mắt, đã bị bắn ra ngoài không gian, biến thành cỏ đẩu đẩu! Đến tiểu chít chít cũng không có!Đây là một loại thực vật tên thì rẻ tiền nhưng chẳng dễ nuôi, để an tĩnh trở thành một cái cây cảnh không bị bỏ rơi đến chết, Heian mỗi ngày bắt đầu run run hấp dẫn ánh mắt chủ nhân.#một cây cỏ cùng một con rồng thì nói chuyện yêu đương dư lào#Heian (run run): Nhìn tôi nhìn tôi! Hôm nay nên xới đất rồi!Auguste: A, nên tắm nắng.Heian (run run): Đừng nói chuyện nữa, nhìn tôi đi! Phải tưới nhiều hơn!Auguste: A, đến lúc xới đất.Heian: Không! Tôi còn chưa muốn chết! (ノへ ̄, )Auguste lúc đầu chỉ muốn lẳng lặng nuôi một chậu cảnh, nhưng sau này người ta lại nghĩ hắn có sở thích đặc biệt, tỷ như muốn xyz với thực vật!!??- chủ thụ, song khiết- vũ khí hình người bạo lực công x ôn nhu thụ- sảng văn, manh văn, điềm văn, có bàn tay vàngCouple: Heian, Auguste| Couple phụ: Karl, Lydney, Jermyn| Phụ diễn: cỏ đẩu đẩu.Editor: Bà chủ hàng xôi LunaSố chương: 131 (từ từ lết...) Nguồn raw, qt: Kho tàng đam mỹ- Tớ không edit lời tác giả vì không liên quan mà cũng chẳng thú vị lắm- Mỗi lần tớ sẽ up 30 chương. Bạn nào muốn đọc nhanh thì lên wordpress sẽ có update 5 chương/1-2 tuần.…
Bộ truyện lột tả cái nghèo, cái đói, cái bất công của xã hội trong tường thành nơi mà những con người sống trong cái xã hội rách nát và mục rửa.Chính quyền thì thờ ơ với cái đói nghèo và lạc hậu trong khi người dân thì lầm than và cực khổ.Bộ truyện không mang chất hành động hay máu me, nhưng máu me mà cũng không cần hành động.…
Làm sao xoay ngược dòng thời gian quay về lúc xưa. Nghiền nát những nỗi giằng xé để nở hoa. Dùng một đời để ghi nhớ một khoảnh khắc. Hoa trong gương, trăng dưới nước chỉ là hư ảo. Dùng ánh chiều tà sưởi ấm những vết thương một đời.…
Tác giả + Beta : Kẹo ngũ vịThể loại : Đời thường, nhẹ nhàng, thuỷ tinh ngào đườngVăn án : • Phù Dung - một cô gái vốn mang trong mình nhiều hoài bão và ước mơ cao đẹp, nhưng vận mệnh trêu ngươi, cô đã bị hiện thực tàn khốc vùi dập đi những hi vọng sáng trong ấy. • Gia Minh - một cô bé vốn là tiểu thư của một danh gia vọng tộc, những tưởng sẽ được sống trong nhung lụa thìa vàng, ngờ đâu cô bé lại bị chính gia đình mình ruồng rẫy, tuỳ tiện vứt bỏ tại bệnh viện.Hai con người vốn có hai xuất thân khác nhau, nay lại cùng chung hoàn cảnh bị bỏ rơi. Hai con người; một lớn, một bé; cùng dìu dắt, đùm bọc nhau; cùng nhau xoá mờ nỗi đau trong quá khứ....nhưng liệu họ có thể cùng nhau vượt qua những sóng gió của cuộc đời và giành lấy tương lai tốt đẹp hay họ sẽ lại một lần nữa bị cái hiện thực ấy làm cho tê liệt, đau khổ, tuyệt vọng đến cùng?....Văn án tóm gọn : Phù Dung cho Gia Minh một gia đình, Gia Minh thắp lại ngọn lửa sự sống vốn đã tắt ngấm trong tâm Phù Dung <3…
Nỗi niềm này là của tôi, tôi muốn nói cùng bạn.Là dòng nhật ký được viết bởi ký ức nhạt nhoà, thực tế hiện tại và hy vọng ở tương lai.Tôi chỉ muốn nói và không muốn nghe những lời phán xét tiêu cực.Vậy nên có thể bạn không thích, xin hãy bỏ qua.Nhưng nếu bạn thấy chúng ta đồng điệu,...Bạn có thể chia sẻ với tôi câu chuyện của bạn được không?…
Như bạn thấy đó, tôi đã sống được một khoảng thời gian khá dài, và đôi lúc tôi có những tâm sự không thể nói thành lời, và không biết nói với ai, nên tôi viết tại đây để thỏa mãn bản thân, hoặc đơn giản là tôi đang tìm kiếm sự đồng cảm từ một ai đó đọc được.…
❝ Tôi không giỏi Văn, cũng không giỏi nói lời ngọt ngào. Nhưng yêu cậu, là thứ tôi giỏi nhất. ❞• • •- Tên truyện: [12 Chòm Sao] Khi Nào Ta Bắt Đầu?- Tác giả: Đường Bảo.- Thể loại: Ngôn tình, đam mỹ, bách hợp, hiện đại, đời thường, nhẹ nhàng, thanh xuân vườn trường.- Nhân vật: Các nhân vật đều thuộc về Chiêm Tinh Học, nhưng số phận của tất cả đều nằm trong tay tác giả mất nết này, muahahahaha!- Ngày viết: 10/09/2022- Ngày hoàn thành: - - / - - / - - - -- Tình trạng: Đang tiến hành.…
Tác phẩm chính là Thiên Quan Tứ Phúc, tác giả là Mặc Hương Đồng Khứu.Hắn sai rồi, Hạ Huyền hắn biết hối hận rồi.Chủ yếu nói về sự ôn nhu ngặp đường của Hạ Huyền và sự khả ái ngốc nghếch của Sư Thanh Huyền.- CẢNH BÁO : OOC NẶNG!Tác giả : Tư Phong.…
câu chuyện về một cặp nam nữ, ngỡ là sẽ dành cho nhau một tình yêu trong sángnhưng thì ra là một tương lai đầy mệt mỏi và đau đớnhai ta từng dành cho nhau những quãng thời gian đầy tươi đẹp, như thanh xuân vườn trườngđể rồi khi thời thế thay đổi, hai ta chẳng còn là gì của nhau nữa--- nhìn lại quãng thời gian đó, em mới nhận ra rằng hai ta từng hạnh phúc như vậy---- ......... (đôi lời muốn gửi tới minhquan, ng em từng thich rất nhiều, nhưng ko ngờ là sẽ có kết cục v)…
Có 1 cô nhóc nhặt được 1 con mèo đen ở sau bụi rậm, người nó bị trầy xước hết cả, bé mang nó về nhà nuôi. Bé sống với bà nên không bị ai ngăn cấm. Bé đặt tên cho con mèo là "ban đêm" vì con mèo có màu đen mà bầu trời buổi tối cũng màu đen nốt. Mèo cùng bé trải qua những ngày tháng cực khổ cùng bà.…