"Này, cầm lấy đi!" Tuấn đưa cho Linh một chiếc móc khóa sao biển nhỏ màu cam cháy."Không phải mày vừa mua à?" "Bảo cầm thì cứ cầm đi, tao ra xe trước đây." Tuấn gãi đầu quay lưng đi ra xe. Linh nhìn chiếc móc khóa nhỏ khẽ cười mỉm, Nguyễn Minh Tuấn chắc chắn thích Trần Khánh Linh rồi.------------------------------------------------ 14/8/2023Cre ảnh: Pinterest ❗️Không reup, chuyển ver, mang ra khỏi web dưới mọi hình thức.…
Edit: Du DuĐộ dài: 76c + 8PNThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, thanh mai trúc mã, song hướng yêu thầm, HERaw: Tấn Giang, cv by wikidich ( nhà Tâm)Tâm nguyện lớn nhất cuộc đời này của học bá* Tô Kiều Nhiên chính là có thể thắng Trình Cố Dương một lần, không cần trở thành kẻ luôn đứng thứ hai!Thẳng đến một ngày nọ tâm nguyện trở thành hiện thực."Trình Cố Dương, lần này làm bại tướng dưới tay mình, thua khâm phục khẩu phục chứ?"Trình học thần** bình tĩnh liếc mắt cô một cái: "Từ "bại tướng dưới tay" nên sửa lại.""Sửa gì chứ?""Làm thần dưới váy"Em có thể phía sau anh, giống như một cái bóng theo đuổi tia sáng trong mơ.Học thần cao lãnh Trình Cố Dương × Học bá hiếu thắng Tô Kiều NhiênKiến trúc sư × Tổng giám*Học bá: các thanh niên học giỏi**Học thần: là các thiên tài không cần học nhiều cũng cực giỏi :) Truyện edit phi thương mại và chưa được gật đầu của tác giả. Mình rất sợ bị sờ gáy nên phiền đừng mang đi nơi khác. Thanks…
Xoay quanh về sát thủ Cấp Quái Phong Nguyệt Linh (Phong tiểu thư).Kí ức hồi nhỏ,nàng và Cung Thượng Giác như hình với bóng,thanh mai trúc mã.Biến cố của Phong gia ập tới,nàng phải vào Vô Phong.~Liệu sau này đôi ta có gặp nhau?~Khai bút:12/1/2024Thể loại:ngọt sủng,ngược ngọt đan xen, kiếm hiệp giang hồ,ngôn tình cổ đại,thanh mai trúc mã,báo thù..Tác giả:@Hely_🌈🥀…
Nam chính:Cung Thượng GiácNữ chính:Phong Nguyệt Ly->hư cấu không có trong phimNếu bn nào chân thành với Giác Thiển có thể đọc chơi chơi, không cố ý phá cp nào hết.Không toxic.Truyện hoàn toàn hư cấu,50% giống phimThể loại:cổ đại,ngọt sủng,võ công giang hồ,võ lâm,ngôn tình…
Tác Giả : Phương Anh Thể Loại : Tiểu thuyết, lãng mạn, học trò, ngôn tình, cảm động, bi ai,...Trailer :Dựa trên một bộ phim cùng tên, truyện kể về chuyện tình buồn của Hạ Vy và Vương Khang từ khi cả hai còn nhỏ cho đến tuổi trưởng thành.Cả hai đã lớn lên bên nhau và là đôi bạn "Thanh mai trúc mã", giữa hai người chớm nở một mối tình đẹp ngay từ tuổi học trò.Biến cố xảy ra khi Vương Khang phải tiếp tục việc học của mình ở nước ngoài.Cuộc sống của Hạ Vy trong những ngày đợi Vương Khang trở về càng thêm khốn khổ khi phải chịu đựng sự dày vò, hành hạ của bà mẹ kế ác độc.Người đàn bà này có 2 người con riêng: Cô con gái Mỹ Ngọc luôn ganh ghét, tìm mọi cách tước đoạt những thứ thuộc về Hạ Vy, còn người con trai Thiên Vũ thì đem lòng thương nhớ cô em kế của mình.5 năm sau, Vương Khang trở về nước để thực hiện lời hẹn ước của mình là cưới Hạ Vy làm vợ.Thế nhưng, tình yêu của họ lại rơi vào bế tắc khi Mỹ Ngọc cố tình gay ra tai nạn xe cho Hạ Vy khiến cô mất hoàn toàn trí nhớ, Hạ Vy đã quên mất cả Vương Khang.Thiên Vũ nhân cơ hội này làm cho Hạ Vy bắt đầu cuộc đời mới với anh ta.Trong khi đó, Mỹ Ngọc tìm mọi cách khiến mọi người tin rằng Hạ Vy đã chết...-Liệu tình yêu của Vương Khang có mang trí nhớ đã mất của Hạ Vy trở về?-Liệu anh có chấp nhận được một sự thật đau lòng về bệnh tình ngày càng trở nên tồi tệ của Hạ Vy? -Liệu sức mạnh của tình yêu có vượt qua mọi thử thách để mang hai người trở về bên nhau?…
"Thật là, cái gì mày cũng giành hết của tao... sao mày không giành lấy tao luôn đi !?"Đôi thanh mai trúc mã Duyên và Khánh đã thân thiết với nhau từ khi vắt mũi còn chưa sạch, hai đứa nhóc thân mật gọi nhau bằng những biệt danh nhí nhố. Duyên thích ăn bánh gối nên gọi là "Bánh gối", Khánh cung Song Ngư nên gọi là "Cá". Cứ vậy mà tình bạn kéo dài đến cuối cấp 2. Đối diện với cánh cửa chuyển cấp mà Duyên buồn rầu vì hai người phải chia xa vì nguyện vọng mỗi người một khác. Cô đơn suốt năm học lớp 10, khi lên lớp 11, Duyên bỗng bất ngờ bởi cậu bạn năm nào...Một tác phẩm nhảm nhí và máu chó tạo nên bởi sự kết hợp của MAKAMO và TohaĐây là một tác phẩm teenfic vui vẻ(?), không dành cho những người quá nghiêm túc. Nội dung được dựa trên 1 câu chuyện có thật nhưng cũng kết hợp với nhiều sự tưởng tượng xa vời, không áp dụng vào thực tế và cũng không để ám chỉ một cá nhân cụ thể nào. Mong mọi người đón nhận tác phẩm với tâm thế thoải mái.…
- Tên truyện: Có Biết Tôi Là Ai Không ??!- Tên khác: Này ! Có Nhớ Tôi Không ??!- Tác giả: Mong Ne (Neyu)- Thể loại: Truyện dài- Tình trạng: Đang sáng tácVào mùa xuân nọ, có hai sinh linh bé nhỏ cất tiếng khóc chào đời. Trùng hợp thay, Diệp Mộc Yên và Triệu Khôi sinh cùng một ngày, ở cùng một phòng sanh, nhà cũng chỉ cách nhau một hàng rào bằng những bông hoa tigon xinh đẹp.......- Sao nay ngoan vậy ? - Hắn nháy nháy con mắt.- Tao có làm gì đâu ? - Nó tỏ vẻ khó hiểu.- Chủ đi đâu, pet theo đó. haha ! - Hắn cười tao, chạy thật nhanh nhưng ngẩng cao đầu tỏ vẻ hãnh diện....- Nín đi, lát chở đi chơi!Hắn cốc đầu "yêu" nó một cái. Chưa đầy 2 phút sau, nó nín hẳn.- Ngoan. - Hắn dịu dàng vẹo má nó...."Chỉ cần mày hạnh phúc thôi"...."Chỉ 3 năm thôi, 3 năm thôi, mày nhất định phải đợi tao, nhất định tao sẽ quay về, nhất định là như thế..."..."Đã bao lâu rồi ? Sao mày vẫn chưa về ?"---------------------------------------------------------…
Đối với người khác cảm nhận ra sao tôi không quá rõ ràng nhưng tôi viết lên câu chuyện này là để dành cho tất cả các bạn - những người bạn trẻ từng có mối tình đơn phương.Trong câu chuyện ấy có thể là một cái kết viên mãn, nhưng chúng ta không phải là nhân vật sống trong thế giới tràn đầy tình cảm hồng phấn. Cái chúng ta đang sống và trải qua là một hiện thực luôn luôn tàn khốc và vô tình.Nguyện các bạn luôn luôn vui vẻ bình an. Nguyện các bạn luôn vững tin vào con đường của chính mình. Nguyện các bạn dù trải qua mưa gió phong ba vẫn giữ được bản thân của mình, không hề thay đổi.___________________Tình trạng: Còn tiếpTác giả: Hạt Mè NhỏGhi chú: Đây là một bộ truyện dài về chủ đề đơn phương gồm nhiều phần truyện nhỏ, mỗi phần truyện sẽ có các nhân vật chính khác nhau về: cuộc đời, hoàn cảnh,...Tác giả chưa từng có kinh nghiệm yêu đơn phương nên có thể còn có nhiều sai sót khi viết, rất hi vọng có thể nghe được những đánh giá, cảm xúc chân thật nhất của các bạn.…
tác giả: Thứ Bất Thứ Phạn Triệu Kỳ Tân là thanh mai trúc mã của tôi, lớn lên đẹp trai, lại "hoạt bát đáng yêu", từ nhỏ người ngưỡng mộ theo đuổi hắn vô cùng nhiều, bao gồm tôi. Ở hắn cách vách, tôi yên lặng theo đuổi hắn mười mấy năm cũng chưa thể đuổi tới tay, bởi vì hắn là cái liêu muội* vô số trai thẳng, cho nên hắn căn bản không cảm nhận đến tôi ám chỉ thổ lộ.Thẳng đến cao nhị* gặp được Lục Thiên Nghiêu, ở trên cầu thang một thoáng kinh hồng* nhìn đẹp đến trái tim nhỏ của tôi nhảy bang bang, cuối cùng tôi quyết định từ bỏ trúc mã theo đuổi trời giáng, trọng sắc khinh bạn bỏ xuống Triệu Kỳ Tân mỗi ngày ở cửa lớp của hắn tìm hắn ăn cơm, giống như một miếng keo dán da trâu gỡ không ra, nhưng Lục Thương Nghiêu trước sau không thèm phản ứng lại tôi.Sau đó có một ngày ở hẻm nhỏ phía sau phố, trúc mã của tôi bị trời giáng đè nặng hôn môi, ai cũng có thể nghe thấy âm thanh lòng tôi vỡ.(*Liêu muội: ý chỉ các chàng trai hấp dẫn, thu hút người khácCao nhị: lớp 11Một thoáng kinh hồng: để nói lên, dù chỉ một thoáng nhìn, nhưng lại để lại cảm xúc mãnh liệt. Chỉ một cái nhìn thoáng vội vàng, lại khiến người ta khắc sâu ấn tượng.)…
🌵 Hán Việt: Nhất tưởng đáo nhĩ nha🌵 Tác giả: Cửu Lí_🌵 Tình trạng: đã hoàn, đang edit🌵 Số chương: 73 chương🌵 Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Thanh mai trúc mã, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợp, Thị giác nữ chủ🌵 Edit: Gác Gác Nhỏ Ấm Áp Của Sa 🌵 Converter: ඞ_ඞ🌵 Bìa: Một Chiếc Mèo Mie Mie🌺Văn Án: (Được edit bởi: Thư Gửi Gió )Trì Hạ có một trúc mã lớn lên cùng nhau.Anh chính trực ôn nhu, tấm lòng nhân ái, ưu điểm đếm không hết, khuyết điểm duy nhất chính là trí nhớ quá tốt, vậy mà lại tìm cô thực hiện lời nói đùa khi còn bé."Muốn kết hôn vào một ngày nào đó?" Giang Thính Lan nhíu lông mày nhẹ hỏi, nhắc nhở: "Lúc trước không phải nói muốn gả cho anh à?"Trì Hạ: "...???"Từ từ, sao cô lại không nhớ rõ mình đã từng nói những lời này?"Anh nhớ được là tốt rồi." Anh thu hết vào mắt vẻ kinh ngạc của Trì Hạ, cười nhẹ nói.Anh "Lúc trước" cũng quá trước chút ít! (?)"Vậy làm sao có thể xem là thật chứ?!" Trì Hạ nuốt nuốt nước miếng, cố gắng ngụy biện: "Anh coi như tôi nói hươu nói vượn là được rồi.""Như vậy sao được." Giang Thính Lan nhíu mày, khóe mắt đuôi lông mày đều là ý cười: "Anh trai muốn dạy em, lời nói ra khỏi miệng thì phải chịu trách nhiệm mới được."【Tất cả là vì phục vụ nội dung cốt truyện ~】Lưu ý: Truyện được edit chỉ được đăng lên duy nhất tại Wattpad và Wordpress của Team, những nơi khác đều là reup :>>…