Thanh Xuân: Tản Văn
Mỗi người chỉ có một cơ hội để tham quan và khám giá nhân gianTuổi thanh xuân luôn rất đáng nhớ vì nó chứa đựng những gì trọng điểm, bồng bột nhất của tuổi trẻHãy cùng tôi tản mạn nó…
Mỗi người chỉ có một cơ hội để tham quan và khám giá nhân gianTuổi thanh xuân luôn rất đáng nhớ vì nó chứa đựng những gì trọng điểm, bồng bột nhất của tuổi trẻHãy cùng tôi tản mạn nó…
Dẫu Con Đi Hết Cuộc ĐờiVẫn Không Đi Hết Những Lời Mẹ Ru…
Dương Kiều Kiều sau khi chuyển trường do ba phải đi công tác, ngày đầu tiên đến lớp 11A3 đã được giáo viên chủ nhiệm xếp cho chỗ ngồi bên cạnh cái tên ma vương bá khí nổi tiếng của trường Trung Học Tư Liên _ Úc Giang.Giáo viên chủ nhiệm: các em phải hoà thuận, đoàn kết giúp đỡ nhau nghe chư-?!Rầm!Giáo viên chủ nhiệm chưa kịp hết lời, ma vương bá khí trong lời đồn Úc Giang đã thẳng chân đạp ngã ghế của học sinh mới. Mái tóc màu trắng loã xoã phủ trên vầng trán lấm tấm mồ hôi, cái mũi thon dài cao vút có thể xiên chết đứa nào dám chọc hắn, môi phớt hồng nhếch lên một nụ cười nhẹ tựa như một chàng bạch mã hoàng tử từ trong truyện cổ tích Andersen bước ra. Tinh khôi trong trẻo tuổi thiếu niên, bá đạo ngang ngược không ai bì.Chàng bạch mã hoàng tử: Không! Thế là, ấn tượng đầu tiên của Dương Kiều Kiều đối với vị này chính bằng một câu : Miệng chó không phun được ngà voi!…
Tên truyện: Kỷ niệm nhuộm màu nắng. Tác giả: NatsuMint a.k.a Natsu a.k.a Mint. Thể loại: Schoolife, lãng mạn, thanh xuân vườn trường... Rating: 14+ Warning: Đây là ngôn, hơi sến súa, nếu bạn không thích, vui lòng click back. Summary: Đơn phương. Đơn phương là gì? Là yêu đến điên dại, là cuồng si, buông bỏ lý trí. Nhưng tất cả, chỉ trong âm thầm. Trái tim sẽ luôn hướng về người ấy. Bản thân sẽ luôn phía sau người ấy. Ánh mắt sẽ luôn trông đến bóng hình người ấy. Và sau cùng, chính là chờ đợi người ấy quay lại, gật đầu mỉm cười chấp nhận tình cảm của mình. Nhưng liệu cuộc đời có để hạnh phúc đến với chúng ta dễ dàng như thế hay không? Tình đơn phương thường xuất hiện ở tuổi học trò. Hay còn có tên gọi khác, "thanh xuân". Nghe đượm buồn, đẹp đẽ và hoa mỹ. Thật sự rất giống với cái cảm giác đơn phương. Và rồi, điều gì cũng sẽ qua, chỉ còn kỷ niệm ở lại. Sẽ có một thời khắc nào đó, chúng ta mở mắt dậy trong tia nắng sớm. Bước đến chiếc bàn nhuộm nâu màu gỗ, thưởng thức tách cà phê thơm nồng quen thuộc, rồi hoài niệm về ký ức ngày xưa. Khi chỉ cần nhìn thấy người đó, đã được gọi là hạnh phúc rồi. Đây, chính là một kỷ niệm nhuốm đầy màu nắng sớm của một cô nhóc lớp chín, năm nhất cấp ba, thầm yêu một anh chàng học trên mình ba khối. Liệu kỷ niệm ấy sẽ mang đầy niềm vui, hay dịu nét đượm buồn?.. Truyện độc quyền tại Wattpad.…
Đêm đến vạn vật chìm trong bóng tối, dường như mặt trời cũng cần nạp lại năng lượng. Trước khi giấc ngủ kéo đến, một luồng xúc cảm dâng lên thắt chặt lấy trái tim tôi cũng đã lâu rồi như thể dày vò mà cũng an ủi lấy tâm hồn cô gái tuổi 15 trong tôi. Những lời nói muốn nói ra nhưng chỉ dừng lại trong tâm trí chẳng tìm được cho mình một khe hở để thoát ra khỏi cuống họng, muốn viết ra nhưng khi cầm bút lên lại chợt như biến tan hòa vào không khí. Cảm giác bất lực hơn với người khó giãi bày như tôi. Những ngày tháng thanh xuân cấp 3 đó tưởng như nhạt nhòa mà lại tươi đẹp trong sáng man mác theo tôi thành hành trang tiến đến thành phố lớn như bao bạn bè trang lứa. Cứ vậy ngày qua ngày tháng qua tháng năm qua năm chẳng đợi ai cũng chẳng bỏ lại ai 6 năm không ngắn không dài trôi qua kể từ khi chia tay ngôi trường cấp 3 ấy.…
trước kia Nhục Cẫn luôn lơ đễnh tự hỏi rốt cuộc ý nghĩa sống là gì? hắn cứ thế từ năm 14 tuổi đã rất nhiều rất nhiều lần tự tử không thành, hắn lạc lõng không biết nên sống thế nào, không có tương lai, trước mắt đều mù mịt luôn tự hỏi không có ý nghĩa sống vậy còn sống để làm gì, nhiều lần tự tử không thành hắn tuyệt vọng sau 1 năm nữa, hắn lại muốn chăm chỉ học, học thật nhiều, học tốt học giỏi hơn, hắn chỉ muốn học và học không muốn kết bạn gì cả, học rồi lại làm gì thì hắn cũng không biết nhưng bây giờ học là thứ duy nhất khiến hắn sống tiếp, đầu năm tháng 2 thời tiết thay vì ấm áp lại oi bức lạ thường, năm đó thời tiết đặt biệt khó chịu hơn mọi năm, lại có một học sinh mới chuyển vào lớp, hắn không để ý, chỉ là khi người này chuyển vào lớp, ngồi cạnh hắn, kết bạn với hắn, làm thân với hắn, hắn lại thấy thời tiết cuối cùng cũng không còn oi bức âm ĩ nữa rồi, lại có thêm một lý do sống mới. "Hạ Chu Nhan, sau này lỡ như tớ chết đi, cậu sẽ thế nào?""Tớ sẽ cùng chết với cậu, nếu không, để cậu một mình tớ không an tâm."…
Thể loại: fanfic, giả tưởng, đô thị hiện đại...Couple: Văn Nghiêm VănSố chương: chưa xác định Gió hoang vu trên đồi đất vắngThổi hồn tôi tìm đến chốn bình yên...Người nọ có nói một câu "tôi đưa cậu về với gia đình" Nghiêm Hạo Tường về với nơi mình sinh ra, câu chuyện về gia đình, tình cảm, chiến trường giai cấp được đẩy lên đến đỉnh điểm...Liệu rằng cậu có nhận được tình yêu, tìm được tổ ấm thật sự.Thất Độc Châu một châu thổ đặc biệt những con người đặc biệt, sống cùng nhau trên một hải đảo tách biệt với thế giới bên ngoài bởi lớp sương mù dày đặt.Thế giới bên ngoài không ai biết về sự tồn tại của Thất Độc Châu trừ người dân của châu thổ này.Cùng Hạo Tường khám phá hải đảo vô thực và con người nơi đây nào.…
Nhờ một ly nước mà hai chúng ta quen nhau và cũng nhờ một ly nước mà hai ta gapwj lại nhau sau thời gian xa cách để rồi kết hôn với nhau, thật kì diệu mà.…
something just pop in my mind°•.☆~…
Thử cảm giác nếu như có bạn học là hồ ly thì sao ? Chuyến phiêu lưu thú vị cỡ nào khi cả lớp cùng nhau vào Yêu Giới ?…
Năm ấy, có hai kẻ khờ thầm đơn phương nhau[Tớ chuyển nhà từ MangaToon sang đây vì flop và tớ mất acc ạ 🥲]…
Cô gái của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ.…
Truyện kể về những ngày tháng có chút buồn vui của cô bé vào cấp 3. Với những rung động đầu đời của thiếu nữ mới lớn tên Gia Hân…
Câu chuyện này hoàn toàn không có thật. Lần đầu tớ sử dụng ngôi thứ nhất để viết truyện, mong mọi người ủng hộ.…
Truyện boylove…
tự nhiên nay vã CyonNari nên vt, vì ngu văn + lười nên fic cs thể lỏ nhx mong mn thông cảm :3333…
Tác giả: Yến thườngConvert:hanthientuyetNguồn: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=106672&page=460…
"Sắp hết năm 12 tuổi, tôi mới bắt đầu thích Huy"." Vẫn là năm ấy, tôi và cậu cùng mặc chiếc áo cam, cùng học môn Văn và cùng lơ đễnh ngồi xoay bút "…
Đây là tác phẩm đầu tay của Ameo tui, vẫn còn non tay, có nhiều chi tiết chưa được chỉn chu mong mọi người góp ý nhẹ nhàng aaa!!!!…