Nhảm vờ lờ
Lại nhảm vờ lờ…
Lại nhảm vờ lờ…
đăng thử xem…
Cuộc sống đã dành tặng chúng ta một món quà vô giá, đó chính là thanh xuân.Đó là khoảng thời gian ta được phép trải nghiệm,thử thách bản thân hết lần này đến lần khác mà không phải ngại ngùng hay lo nghĩ bất cứ điều gì.Đó cũng là những giây phút tự do,không ràng buộc nhất trong một đời người,tự do chọn món ăn trong một quán nhỏ cạnh cổng trường,tự do chọn phân ban,từ đó chọn một người bạn thân hay thậm chí là từ đó chọn một người để bản thân yêu cũng như hi sinh không cần hồi đáp...…
đam mỹ , cường công cường thụ…
mo ta…
gửi em cô gái tuổi 20…
nơi tớ nói ra suy nghĩ và cảm xúc của bản thân…
les or yuri…
quá khứ học trò…
Em đã đơn phương anh bao nhiêu lâu rồi,em không nhớ.Chỉ biết rằng từng phút giây sống trên cõi đời này luôn yêu anh điên cuồng, vui khi anh vui, nếu anh buồn em muốn mắng cái kẻ đã gây ra nỗi buồn ấy.Em hiểu rằng yêu đơn phương là tự nguyện đau, là âm thầm nhớ,là đợi mong thấp thỏm, là ấm ức ghen tuông nhưng em vẫn cứ yêu anh.Nếu phải đổi cái mạng nhỏ bé này để bảo vệ anh cùng cô gái mà anh yêu thì em sẽ nguyện ý.Chỉ cần anh nói ba chữ "Anh yêu em" thì em có thể làm tất cả vì anh...NẾU CÓ CHUYỂN VER HAY EDIT NHỚ THÔNG BÁO CHO MÌNH 1 TIẾNG NHÉ!Đây là lần đầu tiên mình viết truyên nên có sai sót gì mong mọi người bỏ qua cho ạ!…