Kể từ khi tôi thấy cậu cùng cậu ấy bước lên bục nhận giải thưởng, tôi đã biết rằng mình thua rồi. Nhưng tôi vẫn luôn mang theo một hy vọng rằng bản thân sẽ sánh vai cùng cậu. - Câu chuyện kể ở góc nhìn của nữ phụ trong một câu chuyện ngôn tình thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng- __________________________________________________Nhân vật chính: Gia Hân, Việt Cường, Phúc AnhKết: OEChương: 2.Tags: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường, mối tình đầu.Bài hát gợi ý: Răng Khôn (Phí Phương Anh), Suýt nữa thì (ANDIEZ)…
Mình Edit lại bộ này vì yêu truyện này lên never max ròi. A hi hi Đợi ta Đợi chàng, chàng làm gì? Đợi ta tái sinh đầu thai, cùng nàng nối lại tiền duyên, cùng ngắm hoa đào mười dặm. Bạn đã bao giờ yêu một người chưa? Bạn đã bao giờ hận một người chưa? Ba trăm năm trước, trên Tru Tiên đài, nàng dứt khoát quay mình nhảy xuống, để chàng ở bên kia chiếc gương đồng tận mắt chứng kiến nàng vĩnh biệt cuộc đời Trên thế gian này sẽ không bao giờ có lại một cô gái phàm trần như nàng nữa rồi, thái tử Dạ Hoa trên Cửu Trùng Thiên chẳng qua chỉ là một giấc mộng của nàng, mang theo nỗi đau vô tận và sắc hoa đào nhàn nhạt Nhưng mộng đẹp cuối cùng cũng phải tỉnh, sau khi vỡ vụn, nàng bưng bát canh Mạnh Bà, vĩnh viễn quên đi mối trần duyên này Ba trăm năm sau, trong Long cung ở Đông Hải, nàng và chàng không hẹn mà gặp,lại một kiếp nữa.lại một đời nữa, khi đối mặt với con người bội bạc ấy, chàng bình thả như gió, nhưng không biết vì sao hết lần này đến lần khác chàng dùng bàn tay lạnh giá sờ lên đôi mắt nàng Ba kiếp ba đời, nàng và chàng, có phải là định mệnh đi ngược lại nhân duyên quấn quýt không? Ba kiếp ba đời, nàng và chàng, có phải là cuối cùng có thể thực hiện lời hứa đời đời kiếp kiếp không ?…
Truyện kể về 1 cậu học sinh cấp III tên là Chương Song Nam-17 tuổi-là con trai út trong một gia đình có ba anh em nhưng ba đã bỏ đi biệt tăm suốt mấy năm liền,người mẹ do quá đau buồn nên đã bị bệnh trầm cảm...Lúc 5 tuổi, cậu từng suýt chết dưới tay người mẹ ruột. Không may, người anh cả của cậu là Chương Hữu Tính ,trong lúc cứu cậu đã bị mẹ đâm trúng và chết, người mẹ đau đớn rồi bỗng nhiên điên cuồng lao tới chực đâm chết cậu. Do quá sợ hãi, cậu đã đẩy mẹ ra nhưng con dao bị đổi hướng vì cú đẩy của cậu nên đã đâm thẳng bụng bà ta, mẹ cậu loạng choạng rồi ngã xuống trên vũng máu , tắt thở... Chương Song Nam vô cùng run sợ trước cảnh tượng đó, cậu ngồi một góc khóc nức nở. Một lúc sau, Chương Y Minh - anh ba Chương Song Nam- đi học về nghe tiếng khóc trên lầu, biết có chuyện chẳng lành, anh chạy thẳng lên phòng mẹ thì thấy cảnh tượng đẫm máu đó. Anh đứng hình giây lát , anh bước vào phòng thì thấy Chương Song Nam đang khóc trong góc phòng. Sau khi dỗ cậu em út, Chương Y Minh gọi xe cấp cứu, nhanh chóng đưa Chương Song Nam vào bệnh viện...Bỗng dưng có người gọi tên cậu, thì ra tất cả chỉ là mơ, chỉ là ác mộng. Chương Song Nam tỉnh dậy, cậu thấy Phong Vĩnh Trần đang gọi cậu.. Nhưng rồi cậu chợt nhận ra, cậu đang ở trong nhà Phong Vĩnh Trần.. Ơ??? Chương Song Nam nhớ rõ ràng cậu đang ở phòng y tế của trường mà?? Sao cậu lại ở đây?? Chuyện gì đang xảy ra vậy trời???…
Trên đường tới nơi thực tập, phù thuỷ Ochako đã cứu một con chó bị thương tên là Katsuki. Nhưng Katsuki không phải một con chó bình thường, cùng với nó, cô khám phá ra mặt tối của thế giới mà mình hết lòng tin tưởng.(Lol phét ra cái tóm tắt đấy chứ trong quá trình viết plot đổi xoành xoạch. Chap1 từng đăng trong group Xoắn xuýt hồi event năm ngoái nhưng được chỉnh lại câu từ. Tên fic chưa nghĩ ra nên đặt tạm hiuhiu. Tui đăng tạm để nhắc mình không drop chứ 1 năm rồi vẫn chưa viết chap3)Cặp chính: Kacchako, ngoài ra có KiriMina, TokoAsu, ...…
Ví da là một câu chuyện kinh dị về hai chị em tìm thấy ví của một người đàn ông trên xe buýt. Bên trong cái ví họ tìm thấy một tờ giấy ghi chú kì lạ được viết bằng tiếng Latin. Câu chuyện này dựa trên 1 câu chuyện ở Philippines. Thực ra câu chuyện này mình đã đọc ở phiên bản Tiếng Anh rồi nên mình mới địch sang Tiếng Việt để cho các bạn đọc. Mình ko hề copy phiên bản Tiếng Việt của ai cả nếu bn nào ko tin và ko thik thì out nhé chứ đừng gây war hay ném đá mình :))…