mảnh kí ức chưa thể đặt tên
tan ra chứ không vỡ vụn…
tan ra chứ không vỡ vụn…
Tác giả: Miri Thể loại: hài, nhảm nhí, hệ thống, có thể OOC, isekai, ảo tưởng Tóm tắt: Fanfiction của truyện tranh Việt Nam "Đồng Vọng Dân Gian" về Chử Đồng Tử và Tiên Dung lọt qua thế giới khác khi đang thi đấu giành chức ứng viên của Tứ Bất Tử. Truyện viết theo lời hứa với tác giả truyện gốc và vì hận tác giả cho cái BE máu chó. Fanfiction theo lore của truyện gốc nhưng tự chế cũng nhiều, không nhằm lật sử lật truyền thuyết hay theo truyền thuyết nào, hoàn toàn hư cấu.…
vượt vạn kiếp người, chỉ để bên em.…
Mưa luôn là lúc diễn tả tâm trạng tốt nhất. Ai cũng có một lí do để yêu mưa. Nhưng có lẽ ta yêu mưa vì sự ấm áp và đơn giản mà ta cảm nhận được...…
Tác giả: Đan NguyễnNguồn: TraSua.mobiHãy một lần thử quay đầu lại để xem sau cái quá khứ mà bạn chôn vùi hay tảng lờ đi có thể lại có một bóng hình luôn dõi theo bạn, hạnh phúc khi thấy nụ cười trên môi của bạn, thấy đau khi nhìn bạn khóc...Nghe một bản nhạc chợt bật cười, thở dài khi nhận ra tôi đã quên đi cánh cửa sau những kí ức bề bộn khép tự lúc nào. Và giờ đây chỉ đành ngẫm lại những gì đã có, đã làm được và những điều gì đã đánh mất.…
Tác giả : An Thừa Lâm. (GPT)Editor : Trương Tuyết Mai (Miyoung Ahn)"Những người, đi qua thanh xuân ta như cơn gió nhẹ... nhưng để lại trong tim một mùa thu chẳng thể tàn."Hạ Thu và Lê Thần - hai cái tên gắn liền với nhau từ thuở nhỏ, lớn lên cùng nhau như hai đường thẳng song hành giữa sân trường nhuộm nắng. Không lời tỏ tình, không hẹn ước về sau. Chỉ là những hộp sữa mỗi sáng, những lần đợi cổng trường, và ánh mắt trao nhau giữa tiết học cuối cùng của tuổi mười tám.Truyện là bản giao hưởng dịu dàng của tuổi học trò - nơi có tình bạn, có rung động đầu đời, có lời chưa kịp nói... và những ngày tưởng chừng như bình thường nhất lại trở thành kỷ niệm không thể quên.Thanh xuân có thể đi qua, nhưng ký ức về màu áo trắng năm ấy... mãi không phai.…
Hồi ức của anh về Texas rất đẹp, đẹp vì có em...Châu Kha Vũ từng viết: Khi Gia Nguyên còn đang suy nghĩ rằng mình có thích em ấy không, mình đã sớm an bài em ấy vào quãng đời của mình rồi...Trương Gia Nguyên từng nói: Cuộc đời em ngắn lắm vậy mà Kha Vũ chiếm mất 40 năm...Gặp nhau thời trẻ, bên nhau đến già ❤Tags: ooc…
Jensoo. Kim Jennie & Kim Jisoo. Truyện futa, ai dị ứng futa, vui lòng dừng chânHiện đại, 18+, có cách biệt tuổi, có ngọt, có sủng, có chút ngược, có chút futa.Chuyện tình yêu giữa hai con người cùng chung họ được xem như cô cháu trong nhà nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài còn ẩn sâu bên trong chỉ có hai người trong cuộc hiểu rõ.Cũng như tất cả các fic tại account này. Mình không phải author.…
Em vẫn sẽ đứng đây chờ người quay lạiBookcover by @-peachberry…
"Kí ức là gì nhỉ? Nó như những giọt nước mưa nhảy múa trong cuộc sống của mỗi chúng ta và những giọt nước ấy lại là tiền đề để tạo ra chúng ta sau này"-Disclaimer: những nhân vật trong đây đều của Shinobu Ohtaka sensei, Fumi chỉ mượn họ để viết fic thôi. Fic này không có mục đích lợi nhuận nhưng ai muốn đem đi hỏi Fumi trước nha-Category: fanfic, school life, comedy, (đôi chỗ là BE, SE)-Author: Suzuki Fumi-Rating: K+…
"Dù vật đổi sao dời, trời nghiêng đất ngã, đi hết cả một đời thì phía sau của anh vẫn luôn là em"…
Author : Sasaki. Category : School life , Slice of Life , Friendship. Main : All member of Colorful SVSummary : Đây là oneshot nói về những kỉ niệm thời trẻ trâu , cụ thể là thời học trung học đến khi tốt nghiệp của mấy chẻ. Hài , hơi dài chút. Relax and read.…
Mai Anh - cái tên bố mẹ đặt cho cậu từ khi chào đời. Nhưng khi mình không thuộc về mái tóc dài óng ả, những chiếc váy công chúa bồng bềnh và giọng nói nhẹ nhàng cậu đã đặt cho bản thân cái tên Quang Anh - một cái tên mạnh mẽ dứt khoát như chính bản thân cậuQuỳnh Chi - người con gái không yêu cậu vì cậu là ai, có nhiều tiền hay không, cô yêu anh bằng tất cả tấm chân thành, yêu anh vì tâm hồn của anh chứ không phải chê bai vì cơ thể của anh…
⭐ Tên Truyện: Phu Lang Nhà Ta Có Sức Mạnh To Lớn🌟 Tác giả: ✨ Tình trạng: Đã hoàn chính văn💫 Văn ÁnĐiền Dao là một ca nhi dung mạo thanh tú nhưng lại có sức mạnh vô biên, y không cha không mẹ, sống ở nơi sâu nhất trong thôn Hoài Lĩnh.Lẽ ra nên là độ tuổi bị bà mối giẫm vỡ ngưỡng cửa, thế nhưng vì một chuyện mà toàn bộ số tiền tích góp đều tiêu tan, người cũng chưa lấy được chồng, còn mang tiếng hung tàn, thành ra từ đó không ai tới mai mối nữa.Cho đến một ngày, trong thôn xuất hiện một người ngoài là nam nhân dung mạo anh tuấn nhưng hai chân tàn tật, dưới sự chủ trì của trưởng thôn, người ấy gả vào làm chồng Điền Dao.Điền Dao cười to ba tiếng: Còn có chuyện tốt thế này à?Úc Niên gia cảnh sa sút, bị kẻ thù làm nhục phải làm chồng của một ca nhi quê mùa nơi sơn thôn. Đêm tân hôn hắn và Điền Dao ước định ba điều: chỉ chung sống qua ngày, làm đôi phu phu hữu danh vô thực, Điền Dao gật đầu, tỏ vẻ hiểu.Thế nhưng ngay hôm sau, y đã khoác lác trước mặt bạn thân, nói muốn cùng phu quân dài lâu bền chặt.Vì lỡ lời nên hết lòng muốn giả thành thật, Điền Dao nhìn căn nhà rách nát của mình, có chút chột dạ.Không thể để phu quân ngủ ở chòi cỏ cùng y được, huống chi người thành thị lại yếu đuối.Thế là hôm nay Điền Dao lên núi săn heo rừng kiếm tiền, bồi bổ cho phu quân;Ngày mai lên núi tìm dược liệu, chữa chân cho phu quân;Ngày kia thì ra trấn bày sạp bán hàng, kiếm tiền mua bút mực cho phu quân.Dốc hết toàn lực, Điền Dao cuối cùng cũng gõ mở được một khe hở trong lòng Úc Niên, thế nhưng lại biết…
Gặp được họ có lẽ chính là hạnh phúc Cất vào đây những kí ức đẹp đẽ nhất, cảm ơn, vì đã xuất hiện…
Con người ta càng lớn, càng thấm dần nỗi nhớ về một thời mình từng trải qua. Khi rơi vào dòng đời nhiều giông bão lại càng hoài niệm, đôi khi muốn chống lại cả thế giới để có được cơ hội quay lại, sống lại thêm chút thời gian ngắn ngủi mà mình đã bỏ lỡ vì vô tình vội vã muốn băng qua thời sách vở nhàm chán. Mà nào đâu ai ngờ ngoài kia đời là sóng gió giông bão cứ xô ta đi làm ta đôi khi bầm dập, nát tan để rồi lại khát khao quay về cái thuở nhàm chán xưa kia. Đó là cảm xúc khi tôi ngồi đây, trong một đêm đông muộn, lạnh buốt giá, tay gấp chiếc áo trắng từng gắn bó thời sinh viên.…
Nếu như tất cả chỉ là hồi ức?…
Ngày ấy em đến bên anh với thân phận là một người thay thế , hiện tại anh xem em như một bản nhạc độc quyền không phải bản sao của ai khác !!…
~*~ Tôi biết đến cậu ấy trước khi cậu ấy nhận ra sự tồn tại của tôi.~*~ Tôi thầm thương cậu ấy - một niềm thương da diết, cháy bỏng, một niềm thương xuất phát từ sâu thẳm tâm can cho dù nó từng chạm đến ngưỡng quá tải của sự xót xa khi bị hiểu lầm thành lòng thương hại.~*~ Tôi nhớ cậu ấy - một nỗi nhớ cồn cào ruột gan mỗi khi màn đêm buông xuống. Một nỗi nhớ gieo rắc vào trái tim tôi từng cơn quặn thắt, từng cơn u sầu, ngao ngán.~*~ Thanh xuân của tôi có cậu, thanh xuân của cậu có tôi.~*~ Tôi và cậu - hai tâm hồn cô đơn tìm đến nhau trong tiết trời lạnh căm, trong làn gió đông buốt giá luồn qua từng thớ thịt.~*~ Tất cả nằm trong phần ký ức năm 2008, ký ức một thời xa vắng, ký ức về những năm tháng thanh xuân tràn đầy nhiệt huyết, mộng mơ, say mê và can đảm.#Bìa truyện : Cre ~ Syn _CNT…
Độ dài: 54 chương + 8 ngoại truyệnCP chính: Thương nhân x sinh viênThể loại: Ngôn tình, hiện đại, duyên trời tác hợp, song khiết, chậm nhiệt, trâu già gặm cỏ non (Chênh lệch 8 tuổi)***LỜI GIỚI THIỆU"Cuộc đời em chẳng có mấy chuyện thăng trầm đáng nói, chỉ có anh là hẻm núi em vượt bao non cao để quay về."-Lục Tây Lăng từng chỉ đạo làm từ thiện, giúp đỡ một cô bé thất học. Bốn năm sau, cô bé đỗ Đại học, nhờ anh tài trợ tiền xe để lên thành phố đi học. Lục Tây Lăng tiện tay quẳng việc cho trợ lý, rồi cũng quên luôn.Một tháng sau, anh mới giật mình nhớ ra chuyện này, động lòng đến thăm. Trong vườn hoa, cô bé quay đầu lại, hai tay còn cầm cây rau diếp mới nhổ... Khu vườn bỏ trống vốn dĩ được anh dự tính trồng hoa hồng, lại bị cải tạo thành đất trồng rau.-Lục Tây Lăng ghét tất cả những chuyện phiền toái, mà trong mắt anh, yêu đương chính là chuyện phiền toái nhất, phải báo hành tung, giữ liên lạc, tự do bị hạn chế, có kẻ ngốc mới đi đeo cái gông ấy.Sau này, Hạ Úc Thanh phải đi tỉnh phỏng vấn, ba ngày không gọi cho anh một cuộc điện thoại tử tế, bảo rằng tín hiệu không tốt. Anh lặn lội cả đêm đến đó, nhìn vào gương mặt ngỡ ngàng của Hạ Úc Thanh và bảo: "Anh thấy là em không nhớ đến anh thì có."-"Ít tuổi thích thật, vô lo vô nghĩ, chẳng có bí mật.""Chú Lục, sao chú biết cháu không có bí mật?""Thế à? Bí mật của cô là gì?""Không nói cho chú biết."Hạ Úc Thanh có bí mật, mà bí mật của cô chỉ có một; Còn anh, có lẽ anh có vô số bí mật, chỉ cô là không trở thành bí mật của anh được. Hạ Úc T…