Tác giả: DynDynThể loại: 12cs, textfic, thanh xuân, ít ngược, HETình trạng: đang cập nhậtNgày hoàn: ??? chưa biếtCre ảnh: Ins, google. Cảnh báo: không mang fic đi đâu khichưa có sự cho phép của bổn au.Chúc mn hóng truyện dui dẻ và đừng quên bình chọn cho fic nhé! Kamsa~~…
Liệu những lỗi lầm đã gây ra sẽ được tha thứ ? Tình yêu vừa chớm nở nhưng buộc phải xa cách Những đau thương rồi sẽ tan biến, chờ đợi chúng ta là những hạnh phúc…
I lie for you, baby.I die for you, baby.Cry for you, baby.But tell me what you've done for me.For you, baby.And only you, baby.The things I do, baby.But tell me what you've done for me.…
Thảm kịch của gia tộc sẽ đến khi những người thừa kế trưởng thành Khi họ cưỡi được rồng và mang theo tham vọng...Thiêu cháy cả bầu trời . Truyện lấy cảm hứng từ Game of Thrones (The song of ice and fire ) của tác giả R.R .Martin.…
"Em ơi ngày đó còn nhớ không?Ngày mưa rơi xuống trang sách hồng...""Năm tháng ấy, chỉ vì một người nói thích màu xanh mà đem lòng yêu luôn cả bầu trời."Một Longfic viết về cuộc sống học đường không được bình thường cho lắm của 12 chòm sao:)))…
_Name: Tôi Trọng Sinh Về Cứu Lấy Anh Trai_Author: Melon_Category: Trọng Sinh, Sinh Tử Văn, Thanh Xuân Vườn Trường, Boy Love, 12CS,..._ Describe: Giang Thiên Bình có một người anh trai tên Du Xử Nữ vốn hai người là sinh đôi khác trứng. Xử Nữ là một người mạnh mẽ vì một lần hy sinh cứu cậu mà chết mất xác, thành ra vị hôn phu của anh ghét cay ghét đắng cậu. Bắt nhốt hành hạ trong tầng hầm tối tâm, anh ta làm cậu mang thai. Lúc biết điều đó gã đã không thương tiếc mà đè cậu lên bàn mổ để phá đứa bé. Trong lúc phá do mất máu quá nhiều nên cậu đã chút hơi thở cuối cùng. Mở mắt ra lần nữa, mơ màng nhìn thấy người anh trai đã chết của mình. Mắt cậu lương tròng rưng rưng ôm anh mà khóc không ngừng. Đến lúc hoàng hồn lại thì phát hiện ra cậu trọng sinh về quá khứ, cậu mới bắt đầu tác anh trai ra khỏi tên tra nam né hết trên mội mặt trận. Từ đó mà gặp gỡ được những người mà trước đây cậu đã bỏ lỡ..........…
Tôi nuôi một đứa trẻ, nhưng nó biết quá nhiều.Sự hiểu biết là thiên phú. Cuộc đời cho nó nhiều và lấy đi từ nó nhiều.Những phẩm chất đơn thuần và dại khờ trên hành trình một kẻ ngốc khiến nó thản nhiên giữ cõi lòng riêng. Đứa trẻ phàn nàn, không chút hài lòng."Chúng ta trả giá cho hạnh phúc của người tốt bằng đau khổ của người xấu."Nó nhìn tôi, bất mãn tột cùng nếu tôi hiểu đúng. Hoặc tôi chẳng hiểu gì, em vẫn luôn lặng lẽ nói từng lời."Thế nào là tốt xấu?"Khi chúng ta chỉ biết đứng trên một lập trường để phán xét. Khi hành động của chúng ta chỉ nhận được đánh giá chứ không phải thấu hiểu. Khi nỗi sợ xâm lấn chúng ta và gạt bỏ đi bao dung thứ ta có thể làm tốt hơn. Đây không phải thứ có thể giải thích bằng ngôn từ cụ thể.Vào cái ngày tôi được em cứu rỗi khỏi cuộc đời vô vị, là giông bão mang lại bình yên, tình yêu tôi trao chính câu chuyện em muốn biết. Để những khúc mắc gợi lại câu chuyện xưa, kể về cuộc hành trình tội lỗi kéo lên phía trước. Và em sẽ biết câu trả lời em tìm.Không phải về tôi, đây là một câu chuyện tôi giữ trong lòng rất lâu về trước.-#032518…