"Ai rồi cũng sẽ chết đi, bởi những thứ si mê trên đầu quả tim,Chết đi chỉ một giây, lại có người chết cả một đời.Và bản thân tôi chỉ nhắm mắt, khi linh hồn thấm đượm màu mắt anh, đượm cả những khóm hoa tàn lả tả rơi tan tác bên vệ đường vào một chiều hôm lộng gió."…
Os thuộc project 12h |Huyễn|Phiên số 3 - 15h00Couple: On2eus Tác giả: Clementine_Dyroseus (Quýt)Tác phẩm trực thuộc vũ trụ Fiveps Thế loại: Viễn tưởng, thế giới hậu tận thế, tình cảmPrologue:...Warning:Out of charactersTừ ngữ không chuẩn mực.Sẽ có một số yếu tố được thêm thắt ngoài thường thức (R18)Tác phẩm hoàn toàn thuộc quyền sở hữu của Clementine_Dyroseus và chỉ được đăng tải tại wattpad cũng như blog "Vườn Quýt tháng 12" vui lòng không re-up hoặc chuyển ver dưới mọi hình thức.…
Đồng hồ điểm 12h tất cả nhắm mắt...Sói đói ăn thịt dânTiên tri không lên tiếngPhù thủy không muốn sốngThợ săn rơi vào lưới tìnhSói con ham ăn gấp đôi.…
•Author: oanhhoanhh•Couple: Hyuga Neji × Tenten•Vài lời muốn nói" mình hoàn thành hơn một nghìn chữ này vào lúc 12h khuya, tâm trạng khó nói lắm, một chiếc fic tùy hứng viết bởi một con bé gà mờ như mình. Thực sự trống rỗng và chán nản nhưng cũng nhanh chóng xốc lại tinh thần yêu thương Nejiten nhiều hơn nữa trong từng khung hình hai người vui vẻ đứng chung với nhau"…
Một câu chuyện nếu được kể một cách bình thường sẽ không được chú ý.Một học sinh quá đổi ngoan hiền luôn bị lãng quên.Một con người trầm lặng, muốn được chú ý.Một con người cô đơn, muốn được an ủi.Một trái tim lạnh giá cần được sưởi ấm.Drama có, nhẹ nhàng có, bão tố có.…
Thể loại: Truyện ma, kinh dị.Năm đó xảy ra nạn đói tràn lan khắp nơi. Ngoại trừ những nhà giàu, còn hàng dân lao động bình thường đều khổ sở chạy tìm miếng ăn từng bữa mà cũng không đủ.Bởi vậy ở làng Tân Phong Hạ mới xảy ra chuyện đem con cái đi cho, đi đợ ở những nhà giàu trên tỉnh, trên Sài Gòn. Nhà của vợ chồng Năm Đực lâm cảnh bi đát đó.Vào đúng chiều ba mươi Tết, trong lúc nhiều nhà còn có của ăn của để đang rộn ràng lo sắm sửa, chuẩn bị đón ông bà, thì vợ Năm Đực ngồi ôm đứa con gái mười bốn tuổi mà khóc ròng. Chỉ vì con nhỏ không dám ra đường bởi chiếc quần vá chùm vá đụp duy nhất của nó hôm qua bị mất khi cỡi bò trên bờ kinh, lội xuống sông vớt củ co. Nó đã lấy lá sen che thân, chạy về nhà rồi nằm khóc suốt. Thương con, vợ Năm Đực lột chiếc quần độc nhất cho nó mặc, nhưng con Xuyến nhất quyết không chịu. Nó làm sao đành lòng mặc kín khi mẹ mình phải quấn bao bố!Chiều ba mươi tết rồi, nhà không còn gạo, không có gì để cúng ông bà thì còn cam lòng chịu đựng được, chớ còn để cho con gái mười bốn phải ở truồng như vầy, làm sao người mẹ vốn thương con hơn thuơng bản thân mình chịu nổi! Chị ôm con vừa khóc vừa nhìn quanh quất trong nhà, xem coi có thứ gì có thể lấy để may vội cho con chiếc quần mặc Tết? Mà nào còn có gì trong ngôi nhà rách nát và hầu như chẳng còn thứ gì bằng vải mà còn nguyên vẹn cỡ hơn bàn tay. Chị lại khóc....""Tui nghĩ thời điểm, không gian thích hợp nhất để đọc truyện này khi trời tối a, 12h đêm càng tốt, không gian là phải ở một mình.…
Tình yêu giữa hai ta một lần nữa lại bị cản trở, ngày mà cậu rời đi cũng là ngày mà hai người nhận ra tình cảm của bản thân mình dành cho người kia.Nhưng cái được gọi là lòng biết ơn và lòng hiếu thảo lại cản đường họ khiến cả hai rơi vào bế tắc. Vì cái điều nghiễm nhiên ấy mà họ khó khăn mới có thể đến được với nhau hạnh phúc và biết bao nhiêu đau thương mà họ đã đấu tranh để một ngày không xa họ có thể ở bên nhau. Nhưng cũng không vì thế mà họ được ở bên nhau, sự mất tích của Vegas đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời của họ.…