Nghiệt duyên
Có một tên hòa thượng không được phép xuất gia xuống tóc. Có một cô nương con người bị thôi miên thành một con sói dã man. Chàng thì giúp nhân công đức vô độ, nàng thì khác nào loài dạ quỷ ác ma. Mối nghiệt duyên này sẽ đi về đâu?…
Có một tên hòa thượng không được phép xuất gia xuống tóc. Có một cô nương con người bị thôi miên thành một con sói dã man. Chàng thì giúp nhân công đức vô độ, nàng thì khác nào loài dạ quỷ ác ma. Mối nghiệt duyên này sẽ đi về đâu?…
chuyện không hay lắm nhưng mong mọi người sẽ thích anh hino eiji dù đã chết nhưng anh lại rất muốn sống lại để ở bên người mà anh có tính cảm đó là Izumi Hina 1 cô gai xinh đẹp vô cùng hiền lành mạnh mẽ…
Nhân vật chính nữ : Mai Kiều Anh 16tuổi có 1mối tình đầu đã chia tay...Nhân vật chính nam : Tống Gia Hào 18tuổi cậu là một người con lai hàn. rất ư là soái ca. Còn nhân vật phụ sẽ xuất hiện. Câu chuyện viết về một hôm Kiều Anh say rượu và vô tình gặp được anh ấy :) mọi người đoán xem chuyện gì xảy ra nào.…
Tác giả: Châu Mộc NamEditor: Sachau2001Sau khi Vong Ưu đại sư của Hàn Thủy Tự tọa hóa, một cỗ quan tài vàng thần bí nhập thế, vén lên phân tranh trong giang hồ. Thế lực các nơi đối chọi gay gắt, Lôi Vô Kiệt, Tiêu Sắt, Đường Liên, Tư Không Thiên Lạc, Thiên Nữ Nhụy lần lượt rơi vào phân tranh. Sách mã giang hồ mộng, ỷ kiếm đạp ca hành. Câu chuyện về bí mật của quan tài vàng dần dần được hé mở...Có bạn edit đến chương 27 rồi, mình edit tiếp từ 28 nhéBản edit có nhiều thiếu sót mong mọi người bỏ quaMọi người muốn edit truyện nào có thể cmt phía dưới cho mình biết nha…
Truyện mô tả những điều kỳ lạ, bí ẩn xảy ra xung quanh ta từ quá khứ cho đến hiện tại, nhoài ra truyện còn mang nhiều ý nghĩa nhân văn mà con người cần học hỏi theo…
có H+ và cốt truyện thú vị, dành cho những bạn đơn phương boy one piecethể loại: yandere, ngọt, SM...📢công trình đang thi công📢…
truyện đam takemichi con của mikey và Draken anh trai : mitsuya anh rễ : hakkai chú : Sanzu cậu : Semily và angry bạn thân : kazutoro, inupee , kazutoro con của chufuyu và baji bận thân : takemichi, inupee........ vô chuyện nói tiếp…
'' Cuộc đời mỗi người được tô bằng những màu sắc khác nhau , sinh ra được bố mẹ tô vẽ cuộc sống màu hồng hay có những cá thể vạch chạy đã đen đậm. Lớp học thi thua theo màu '' đỏ'' hay đen tuyền , mùi tanh hôi hay lấm lát.''…
" Nếu tao không quen mày , mày đừng chết được không ? "." An ... Tao nhớ rồi ... Tao nhớ lại tất cả rồi ".…
Anh là một người ôn nhu anh tuấn, cấp trên chín chắn ổn trọng, cậu là ánh mặt trời khả ái, cấp dưới đối xử với mọi người ôn hòa.Ba năm trước trong một lần vô tình gặp nhau, anh cho cậu một cơ hội công tác, cậu đã trở thành trợ lý đắc lực cho anh. Không biết là lúc ban đầu vừa gặp đã yêu? Hay là sau đó lâu ngày sinh tình...Biết rất rõ là không nên, biết rất rõ là không thể, nhưng vẫn cố chấp chìm sâu vào đầm lầy, vô pháp thoát khỏi lưới tình rộng lớn."Em sẽ hối hận chứ?""Còn nhớ lúc đó anh nói với em là thực thích, câu trả lời của em chính là lời hứa đó của anh!"Thế nhưng lúc hai người yêu nhau đến thiên hoang địa lão, một màn âm mưu yên lặng tiếp cận... Chia lìa ba năm... Gặp lại nhau lần nữa, cậu đã nhanh chóng biến thành cấp trên của anh.Nam hài nguyên bản đáng yêu đã không còn tồn tại, đứng trước mặt anh là một người lãnh huyết vô tình, cấp trên tàn bạo vô tâm.Cậu sẽ lại yêu anh như lúc ban đầu? Hay là gặp mặt rồi lại lần nữa rời đi? Anh sẽ không từ thủ đoạn, trả bất cứ giá nào để khiến cậu trở về yêu anh như lúc trước?"Chúng ta kết hôn đi! Thực xin lỗi, em vẫn chưa chuẩn bị nhẫn.""Không quan trọng, anh có..."Mười ngón tay đan xen, đem lờ thề kia vĩnh viễn không thay đổi."Đồng cam cộng khổ, không rời nửa bước!"…
Truyện này ko phải của Thanh vì Thanh đọc được trên Wattdap thấy hay nên viết lại đó mà. Truyện này tác giả là bạn Sinsins.…
Máy bay cất cách, họ chia tay nhau ở khoảng trống này. Mặc dù rất muốn nói: Tôi thích cậu, làm ơn đừng đi. Nhưng bờ môi mím chặt không thốt lên lời. Người mình yêu ở tuổi 17 thật khó quên...…
Người ta nói tuổi 17 là tuổi thanh xuân đẹp nhất và cũng là quãng thời gian có những mối tình đẹp nhất ta dành cho nhau…
Tôi và Cậu. Tuổi thanh xuân bồng bột và đáng yêu của chúng ta. Đây là một câu chuyện của mình hồi còn 15 tuổi và khi trưởng thành, những bối cảnh và nhân vật đều có thật. Mong mọi người đón nhận và cho mình cảm nghĩ của các bạn hoặc câu chuyện của các bạn nhé…
Được chuyển thể từ bộ manga cùng tên Tomie (Phú Giang tiếng trung là 富江, dịch sang phiên âm tiếng nhật là Tomie)Truyện được đăng tại : https://hardyaoi18.wordpress.com/Edit từ bản raw…
"Tuổi 17 là tuổi tình yêu chớm nở, phừng phực như ngọn đuốc cháy bỏng, điều đó khiến cho tình yêu tuổi thanh xuân luôn không thể lãng quên. Nhưng bạn biết đấy, thanh xuân là chiếc tàu mà một khi rời đi sẽ không thể quay lại, thời gian là khái niệm , một thứ hữu hình ta không thể can thiệp vào hay chạm tới..."Cuộc sống của anh vốn dĩ thiếu màu sắc, chỉ có lạnh lẽo và u tối.Nhưng cậu đã đến đã đem màu sắc ấm áp đến cho anh, khiến anh cảm nhận được sự ấm áp của cuộc sống. Anh yêu cậu da diết dù biết cuộc tình này không đúng nhưng anh vẫn hy vọng một ngày nào đó, chúng ta có thể đủ can đảm để nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời... #Gửiemchàngtraituổi17______________________đây là chuyện đầu tay của tika nên nếu lủng củng hay sai xót thì mong mng giơ cao đánh khẽ ạ🙇🏻♀️thể loại BL kết SE…
Cô hầu nhà họ TrìnhThư sinh họ Trình ở Bạch Hạ là người lỗi lạc, không câu thúc. Một hôm, ở ngoài về, cởi thắt lưng thấy đầu dây nằng nặng như có vật gì bám vào. Nhìn xuống không thấy gì. Ngoảnh đi ngoảnh lại có người con gái từ sau áo hiện ra, vén tóc mỉm cười, xinh đẹp tuyệt trần. Trình ngờ là ma.…
Nhân vật không thuộc về Sâu mà là Gege-sensei.Yuuji mà các nhân vật khác đều không giống nguyên tác truyện. Cảnh báo có OOC, không hợp thì xin clickback, đừng chửi bới nhân vật và Sâu. Ta đánh á :)…
Một khi xuyên qua thành trong sách Bạch Liên Hoa, mà lại lập tức liền muốn tận thế , còn tốt lão thiên cho cái kim thủ chỉ, ôm vào tương lai thần bí người mạnh nhất đùi, nhân sinh đơn giản hoàn mỹ, thế nhưng là nam nữ chủ các ngươi làm sao luôn luôn đến tìm phiền toái, có thể hay không cách bản cô nương xa một chút…