A Writing Project for ATEEZ and ATINY.Chào mừng ATINY đã đến với chiếc project nho nhỏ của LoveSparrow tụi mình. Hy vọng thông qua project này, tụi mình có thể tạo ra một sân chơi để các bạn author giao lưu với nhau và giúp các ATINY có thêm nhiều thật nhiều những trang truyện hay để đọc.Project kết hợp của It's a love robbery và Chú chim sẻ đội ô lên núi.…
"Ơ? Em tưởng anh đi làm rồi?"Daniel đổ mồ hôi hột, tay rưng rưng đặt cái điện thoại xuống sofa. Miệng cố gắng nở một nụ cười thật tươi vì trong trường hợp này thì chỉ có thể cắn lưỡi tự sát nhưng mà Daniel sợ nha!"..."Người nào đó âm trầm quét mắt từ trên xuống dưới, như muốn nhìn thấu tâm can. Khoan! Daniel đổi ý rồi, cắn lưỡi tự sát đỡ sợ hơn đối mặt với con quái vật này!___Daniel × cơ thể thứ 2 của ảnh.Chương có yếu tố nam×nam và thụ có khả năng sinh bayby, dị ứng mời bạn ra về trong vui vẻ. Không yêu thương xin đừng nói lời thương đau.Chương truyện không có yếu tố xúc phạm, xuyên tạc đến nguyên tác của Lookism và đây chỉ đơn giản là fanfic. Mang yếu tố an ủi vã hàng là chính.…
ㅡ Viết bởi SamPooJH. ㅡ Vietnamese.ㅡ Khi chưa có sự cho phép của mình thì không được đem tác phẩm này đi nơi khác và không được chỉnh sửa tác phẩm này của mình.ㅡ Cảnh báo 1: Nội dung chính rất dài (gần 6800 từ - gồm 7 phần nhỏ). Cân nhắc kĩ trước khi đọc! ㅡ Cảnh báo 2: Characters death.ㅡ Cặp đôi phụ: Renjun & Jeno.ㅡ Tác phẩm có số nhiều những chi tiết không nằm trong phạm vi chuyên ngành hay chuyên môn của mình mà chỉ là giả tưởng thôi. Nếu có sai sót gì, mình hi vọng là sẽ nhận được những góp ý văn minh và thiện chí để mình có thể sửa chữa cho tác phẩm hoàn thiện hơn.ㅡ Mình chỉ sở hữu cốt truyện chứ không sở hữu nhân vật.ㅡ Cảm ơn rất nhiều nếu bạn đã đọc kỹ những điều nêu trên!ㅡ Tình trạng: Đã hoàn thành. (Since Sep 27th, 2021Completed in Oct 2nd, 2021)…
Chào các bạn, mình là Rum đây :> Xin lỗi các bạn rằng nick au chính của bộ truyện này đã mất, nên mình đã lập ra một nick mới để viết tiếp :< Có thể nó sẽ không hay như bản đầu, vì văn của mình mỗi ngày một khác TT Xin lỗi và cảm ơn các bạn.#Ruvu #Rum…
Mùa thu này...[Đây là một câu chuyện về tôi sao?- "Không."]Sự hỗn loạn trong chuỗi ngày hòa bình đã xuất hiện. Sinh mạng lại một lần nữa chỉ là cỏ rác.[Cả đội của họ chết một cách vô nghĩa ngay trước mặt tôi.- "Nhưng hàng trăm người đã được cứu."]Đánh đổi đồng đội, một lòng vì dân, bao nhiêu kẻ làm được? Ai sẽ ngã xuống? Ai sẽ là anh hùng trong thời bình dương hỗn âm này?[Tôi sẽ sửa lại nó! Một cái kết nữa cho tất cả chúng ta.- "Không.bao.giờ."]Mất mát, đau thương. Cái xác vô hồn trở thành biểu tượng của thế giới này.[Cô không có quyền quyết định điều đó đâu. Và cô là ai chứ?- "Tên tôi là [____]"...Cuối cùng, tôi đã không còn phải nghe thấy tiếng khóc nào nữa......Đây là... câu chuyện vô nghĩa!]Hãy cũng tôi tưởng nhớ một mùa thu đáng sợ nhất trong thế giới hòa bình của Naruto nào! [Bạn đã sẵn sàng để 'nghe' tiếng khóc la của kẻ yếu lúc 4 giờ sáng chưa?Tất nhiên, nhưng hãy để tôi đi uống nước đã]…
Everybody needs a lilte room to make mistakes. ❤️Nếu bạn không biết nói cùng ai. Hãy nói cùng Meo.Những lúc Meo không biết chia sẻ với ai.Hãy giúp Meo .Góc nhỏ của riêng Meo. Nơi Meo được nói hết những chuyện mà Meo không dám nói với ai.Nếu các bạn cũng thế, hãy cùng Meo chia sẻ.…
Nơi này sẽ bật mí rất nhiều thứ về tôi và mọi thứ xung quanh nếu bạn theo dõi tôi mà không biết cái này thì bạn sẽ không hiểu tôi.This place will reveal a lot about me and everything aroud,if you follow me without knowing this you will not understand me…
Bản gốc: The choices we make - euigeonLink: https://archiveofourown.org/works/15942536Editor: Frie (Miếu Dương Quang)Thể loại: Unrequited love, Best Friend, Angst, SEWarning: Markhyuck is not endgame.Length: One shot Summary: Donghyuck đợi chờ một người sẽ không bao giờ thuộc về cậu. Cậu đợi và đợi và đợi mãi với hy vọng rằng vết thương sẽ không theo thời gian phôi pha mà hằn sâu trong ký ức.…
Dành tặng vk Cáo thân yêu của ta :x Vk đọc vui vẻ!!!Vì còn nhiều thiếu sót cũng như thiếu thốn chút ít cảm xúc trong khi viết nên fic vẫn còn gượng gạo, mong mọi người giúp đỡ để au sửa chữa thêm :''>Biết miêu tả như thế nào nhỉ? DaeHyun và Zelo đều là hai kẻ ngốc nghếch không hiểu được tình cảm của đối phương dành cho mình. Cuối cùng, vào ngày sinh nhật của DaeHyun, họ mới hiểu rõ tất cả. Định mệnh cũng không thể ngăn cản tình yêu của họ, hai người đến với nhau.Bonus BangHim là part phụ để tăng sức hấp dẫn cho phần chính! Mọi người có thể đọc riêng phần chính DaeLo hoặc Bonus BangHim tùy ý :)Ai vote au xin cảm ơn và (có cơ hội thì) hậu tạ :)Đây cũng là món quà sinh nhật mà au gửi tặng Jung DaeHyun - 2nd B.A.P's Bias của au tuy au không phải 1 BABYZ ^^Enjoy~…
30 con người cùng nhau chơi trò trải nghiệm mang tên " Elevator And Stair"...nhưng sau cùng tại sao chỉ còn lại 18 người thoát khỏi!? Bởi vì đây không đơn giản là một trò chơi mà là một trò sinh tồn kì quái...…
Tên truyện gốc: [Ironstrange] End game Tác giả: @vincent177a (https://www.wattpad.com/user/vincent177a)Linh truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/186142804-ironstrange-end-gameLink ảnh bìa: https://www.deviantart.com/maacomics/art/IronStrange-First-Kiss-745600818 Dạo này nghiện Doctor Strange quá nên quyết định dịch truyện này, cũng biết là khả năng còn có hạn nên có lẽ sẽ có nhiều sai xót, mong mọi người thông cảm và đóng góp ạ.…
Lưu ý to bự gửi đến các bạn↪️ Đây là fanfiction tiếng Trung được mình dùng QT chuyển ngữ↪️ Đây không phải là bản edit vậy nên nếu không đọc truyện QT nhiều thì sẽ không quenMình thích đọc văn phong của người Trung viết nên mới có cái works này. Ngày trước mình hay tìm fic trên Lofter nhưng giờ đăng nhập Lofter khó quá trời khó, vậy nên fic trong work này là fic mình kiếm trên AO3 (sẽ dẫn link đầy đủ). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ cùng với mình.-------Credit coverChính là tui =]]]]]]]]]]]]]…
Ngoài dành tình cảm cho 4 gái Hắc Hường ra thì tớ còn cảm nắng thêm 5 Vẹt nhà Nhung Đỏ. Fic này chủ yếu là ảnh. Ảnh đẹp, ảnh dìm của 5 Vẹt. REVELUV vào đây ngay nào…
Tôi viết những sự đổ vỡ, chia ly, mất mát và tang thương. Tôi không chắc tất cả những điều này sẽ làm tất cả các bạn rung cảm và choáng lên đau lòng, tôi không chắc. Tôi không viết những điều này vì tôi đau đớn, cũng không phải để các bạn đau đớn. Tôi viết để tôi nhớ rằng tôi đã từng đánh mất họ như thế, tôi sợ đánh mất họ như thế hay chỉ đơn giản tôi thực thể hóa một câu chuyện nhói buốt nào đó bất chợt lướt qua đầu tôi khi trái tim tôi bồi hồi yếu lòng. Tôi viết điều này để nhắc nhở tôi nhớ rằng khi chúng ta từng có nhau chúng ta đã hạnh phúc thế nào.…