fic này nói về cô hoa khôi bị gắn mác là quyến rũ con trai nên hay bị bắt nạt và đến khi cô được cậu bạn học cùng lớp cứu giúp và bầu bạn với cô mặc dù cậu ấy có hơi lạnh lùng và cục súc.Nhưng cô đã rơi vào lưới tình của cậu bạn ấy giờ cô phải giải quyết sao đây ?Ủng hộ tui nha!!!!!!!!!…
"Một cuộc giao dịch, cô mang thai con của người lạ, mang bụng bầu gả cho người đàn ông đã đính ước từ nhỏ. Vốn cho rằng chỉ là một cuộc giao dịch, lại dây dưa thứ tình cảm không nên có trong cuộc hôn nhân này. Mười tháng hoài thai sắp sinh, một tờ đơn ly hôn trên đất, cô mới hoàn toàn tình ngộ. Sau này anh ta nói "Bà xã về đi, người anh yêu luôn là em"…
Đây là câu chuyện đầu tiên mà ba chúng tôi viết nên,đây là quá trình trưởng thành của văn phong nên mong mn hoan hỉ ạ,tui sẽ rất vui nếu mn góp ý văn minh-Hà Đức Thiên-…
không hy vọng không thật vọng kể về chuyện tình của hai chàng trai nhưng rất nhiều sóng gió đã ập đến mọi chuyện chỉ gói gọn trong một chương, hãy xem thử họ có đủ mạnh mẽ để vượt qua không nhé.…
bản đầu tay có gì cho xin ý kiến ạ :>----------------Tình yêu tuổi trẻ đẹp đẽ, nhưng chẳng qua chỉ là thanh xuân phóng khoáng, là trăng trong nước hư ảo chỉ chạm một ngón tay, cũng sẽ tan mất .- Khi tớ nhận ra thì đã quá muộn rồi sao?…
https://i.pinimg.com/originals/a1/19/28/a11928c3bfbef8e91d80cc93c89e69b4.jpgTên tác phẩm: [KHR FANFIC] [2795] Chạm Đến Bầu TrờiTác giả: Nguyệt Cát a.k.a AiyuThể loại: Fanfiction, có ngược, có ngọt, HE.Cặp đôi: 2795 (27K, Tsunayoshi x Kyoko)Nguyên tác hay các nhân vật trong fic đều không thuộc về tôi, họ thuộc về Akira Amano. Nhưng trong tác phẩm này tôi là người quyết định số phận của họ.…
Bạn tưởng bạn có cả thế giới ? Bạn tưởng bạn xinh đẹp ? Bạn tưởng bạn hạnh phúc nhất ? ? Bạn nghĩ mình đã sống tốt ? Sống đã là chính mình ....? Vâng!! đúng là thế đấy ...... Bạn là người nắm giữ cuộc giống mình ... Bạn đã có cả thế giới đấy ... Bạn muốn làm gì thì làm ... thích gì thì thích ..... Không aii có thể ngăn cản bạn đến ước mơ cả ..... Hãy tiến lên chạm đến ước mơ của mình .... đừng nghe aii nói gì cả hãy là chính bạn... Hãy vươn cao đôi cánh sẵn có của bạn bay lên bầu trời chạm lấy nó... Những người từng nói bạn ... họ nhìn thấy sẽ nghĩ theo 1 cách khác mọi chuyện tưởng chừng không nhưng có thể.... ; Bạn xinh đẹp nhất ... Hãy hạnh phúc nhấy ... hãy sống là chính mình chính bản thân mình ..... CHAP 0…
Điệu nhảy thứ mười của ChoDeft.Thuộc project "Our Dance" mừng sinh nhật tuyển thủ Kim "Deft" Hyukkyu.Chúc anh muôn ngàn điều tốt đẹp.Tags: ABO, BE, AU! tuyển thủ, không biết nên cảnh báo thế nào nên sẽ là dead dove do not eat.____"Hoa hạnh nhân" là một loạt các tác phẩm của Vincent Willem Van Gogh ra đời từ khoảng năm một nghìn tám trăm tám mươi tám tới năm một nghìn tám trăm chín mươi. Cuộc đời Van Gogh tựa bầu trời đêm đầy nỗi buồn. Sự ra đời của đứa cháu trai như một liều thuốc cứu rỗi ông, vì vậy, Van Gogh đã vẽ "Hoa hạnh nhân". Những bức tranh ấy chứa niềm hi vọng tái sinh rất lớn. Song, cùng năm một nghìn tám trăm chín mươi, ông mất. Cho tới nay, lí do cái chết của ông được biết đến rộng rãi nhất đó là chính Van Gogh đã dùng súng tự kết liễu mình.…
Cre: lấy từ manga.Anime/ Manga: Blue Lock (BL/Blk)Nhân vật chính: Isagi Yoichi (thụ), Mikage Reo (công), Nagi Seishiro (công) và một số nhân vật phụ khác.Thể loại: Boy Love, r18, có yếu tố rape, threesome, h+, ooc, fanficTóm tắt: Là tình cờ à? Không phải. Thế thì định mệnh rồi? Không, chỉ đơn giản là sự sắp đặt của tôi thôi Isagi, à có cả thiên tài báu vật của chúng ta nữa đấy.Số chương: ?Ngày viết văn án: Chủ nhật, ngày 9/4/2023Ngày lấp hố: một ngày đẹp trời nào đó chăng.Truyện sẽ không drop nhưng việc lấp hố sẽ lâu dài.…
Một ánh sáng, một bóng tối Một yên bình, một sóng gió.Hắn đến từ thế giới bình yên, nơi có ánh sáng và âm nhạc làm bạn.Cô đến từ thế giới tàn khốc, nơi chỉ có bóng tối và mưa đạn chết chóc.Hai đường thẳng song song ngỡ tưởng sẽ không bao giờ gặp nhau vậy mà vì một lần chạm mặt, sợi tơ hồng đã khiến cho hai số phận quấn chặt lấy nhau.Bản tình ca đẫm máuMột mạnh mẽ, một quyết liệtMột ngân vang, một trầm lặngMáu....nhuộm đỏ bầu trời, máu...biến thành biển đỏ nhưng bản tình ca ấy vẫn vang lên, hoàn hảo không một khuyết điểm. Ánh sáng xóa tan bóng tối, âm nhạc hòa vào làn mưa. Hắn là ánh sáng của côCô là bản nhạc của hắnHòa vào làm một, mãi mãi.…
Ngày X tháng X năm..., Bắc KinhTôi đã gặp được cậu.____________________________________________________________Cả tuần nay, không biết vì lí do gì mà bầu trời sụt sùi cả sáng, ánh sáng mặt trời yếu ớt không đủ sưởi ấm. Có lẽ cũng vì thời tiết mà tâm trạng người ta tự nhiên cũng trở nên ủ dột.Tại một con hẻm nhỏ ở thủ đô Bắc Kinh, một thiếu nữ đang nằm dài lười biếng, bất chấp tiếng chuông điện thoại đang reo inh ỏi kia. Một cánh tay đưa ra khỏi chăn, chậm rãi nhấc điện thoại lên:…
Tuổi mười tám của Dương Gia Nguyên đẹp giống một đóa lily, xinh đẹp yêu kiều, tự do tự tại.Tuổi hai mươi tư của Lục Quân có được Dương Gia Nguyên giống như có được cả một bầu trời sao mà hàng ngàn người ao ước.Dương Gia Nguyên từng nằm trên đùi anh, trong lúc anh làm việc mà thắc mắc đủ điều: "Anh ơi, sao anh thích trồng lily vậy?"Lục Quân khi đó cũng không thật sự biết lí do mình trồng nó, đơn giản chỉ là một người bạn đã tặng nó cho anh, vì thế anh tiện tay chăm sóc. Anh xoa đầu cậu rồi bảo: "Chắc là vì nó nở hoa rất đẹp."Mãi tới sau này, anh mới nhận ra, mọi chuyện đều đã được vận mệnh sắp đặt. Cho anh gặp được Dương Gia Nguyên là điều đẹp đẽ nhất anh có được trong đời.Note: Một chút ấm áp ngày chưa phải nhập học :> Toi đã quá mệt mỏi với trường H rồiiii…
Anh à, anh có biết không rằng em đã quen rồi: chiếc ghế này, chiếc bàn này, căn hộ này, cuộc sống này và cả nỗi cô đơn của em nữa.Tất cả mọi thứ, em đều quen thuộc lắm anh ạ.Em đã quen với cuộc sống mỗi ngày thiếu vắng anh.Em đã quen với cuộc sống một mình không người bầu bạn anh ạ.Thế nhưng, nó không có nghĩa là em không chờ đợi một người có thể nắm tay em, trao cho em một nụ hôn mỗi khi thức dậy, trao cho em một chiếc ôm ngọt ngào đầy ấm áp từ sau lưng hay trao cho em một bờ vai mỗi khi em mệt mỏi, mỗi khi em buồn anh ạ.Vương Tử Kiệt, em không cần biết rằng liệu có phải bởi chính sự kiêu ngạo trong chữ " Vương " của anh hay không mà cớ sao anh không thể một lần nói yêu em?Vương Tử Kiệt, nói đi anh, liệu anh có yêu em hay không?…