Anh Sẽ Đến Sau Cơn Mưa
Hứa An một cậu bé có quá khứ bị cưỡng bức bởi anh cùng cha khác mẹ và bố dượng , sự thờ ơ của người mẹ. Giang Chí một sinh viên cấp 3 yêu cậu vô cùng, luôn che chở cậu trong hoàn cảnh khó khăn nhất.…
Hứa An một cậu bé có quá khứ bị cưỡng bức bởi anh cùng cha khác mẹ và bố dượng , sự thờ ơ của người mẹ. Giang Chí một sinh viên cấp 3 yêu cậu vô cùng, luôn che chở cậu trong hoàn cảnh khó khăn nhất.…
Tên truyện: The 3 DaysTác giả: nah (tw: @bitchgtfa)Chuyển ngữ: YuuThể loại: đồng nhân văn, đam mỹ, hiện đại, trước ngọt sau ngược, 1x1, SE Tình trạng: HoànCP: Singto x Krist (Pla-Tong x Tod) Văn án: Tod chết vì tai nạn giao thông, trong khi đang trên đường đến gặp Pla-Thong. Tod không thể đi đầu thai được vì trong tâm trí cậu còn vướng bận điều gì đó. Tod và PT cố gắng tìm kiếm điều đó và cuối cùng Tod nhận ra cậu đã hứa với PT rằng sẽ giúp anh tán tỉnh N'Lemon.Nhưng đến lúc PT trở thành bạn trai của N'Lemon, mối quan hệ của họ không hề tốt đẹp và họ quyết định chia tay. Cuối cùng Tod và PT tìm ra lí do vì sao Tod không thể siêu thoát, điều gì vẫn luôn quẩn quanh trong đầu cậu. Tod thích Pla-Thong và Pla-Thong cũng thích Tod. Họ có cùng suy nghĩ, có chung đoạn tình cảm, nhưng mọi thứ đã quá muộn..."Làm bạn cho đến khi kết thúc."Đây là một câu chuyện ngắn đằng sau kết thúc của mini series My Baby Bright - Best Friends Forever. Có ngọt, có ngược, một mối tình chỉ được nở hoa sau khi một người rời khỏi thế gian này. Có tiếc nuối, có hối hận, nhưng mọi thứ đã quá muộn, liệu có thể níu kéo được gì đây?"Kiếp sau của chúng ta, tao nhất định sẽ đi tìm mày!"…
Giới thiệu:Vào một đêm mưa lớn, hơn 50 người vô tình bị cuốn vào một trò chơi kỳ quặc buộc phải cố gắng đào thoát khỏi đây. Trong đó có Lan Trì Mạn, một thiếu niên vừa trải qua sinh nhật tuổi 22. Một trò chơi kỳ lạ, một thế giới khủng bố. Cậu buộc phải vượt qua liên tục các chiều không gian khác nhau, cổ đại, hiện đại, thời dân quốc, thậm chí là mạt thế!Bệnh viện đẫm máu, minh hôn đêm trăng máu, mạt thế zombie, thiếu nữ đáy sông, kẻ nói dối, v.v.... Rốt cuộc điểm dừng là ở đâu, bao giờ mới kết thúc? Liệu bình minh có phải hi vọng? Liệu hoàng hôn là sử khởi đầu hay màn đêm là lúc tàn sát?Tại thế giới kinh khủng này, vẫn có người bình tĩnh đối mặt. Thích Nặc Dung anh ta là kẻ thế nào? Từ lúc thấy anh ta, có lẽ Lan Trì Mạn cũng đã nghĩ "Tên này ắt hẳn không phải người thường rồi" Ẩn số cuối cùng vẫn là điều không ngờ tới!Latifah: Chào mừng đến với bữa tiệc kinh hoàng! Bây giờ là lúc tàn sát lẫn nhau. Hãy tắm mình dưới máu tươi của kẻ khác đi! Chào mừng đến với thế giới, hoàng hôn là khởi nguồn của tất cả~Author: Nòng nọc (it's me)Ý tưởng: Nòng nọcGồm 2 quyển: 92 chương chính truyện + ? phiên ngoại???…
☆ GIỚI THIỆU:"Cái gì cơ?" Artem nhướn mày, đôi tay siết chặt lại, cảm giác như vừa nghe một thứ quá phi lý từ miệng quản lý. "Muốn tôi thử... yêu đương với trí tuệ nhân tạo à?""Không, không phải kiểu AI như cậu nghĩ đâu." Quản lý cười khẩy, một nụ cười đầy bí ẩn và lạ lẫm, như thể trò chơi này là phát minh vĩ đại nhất từ trước đến giờ. Ông ta khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu giải thích tiếp. "Đây là chương trình đặc biệt, cậu có thể gọi nó là BOT, không khác gì con người, chỉ thiếu mỗi trái tim."Lúc này là năm 2180, thời đại mà công nghệ và trí tuệ nhân tạo đã vượt xa những gì con người có thể tưởng tượng. Cả thành phố phủ một lớp ánh sáng xanh lạnh lẽo từ những tòa nhà cao tầng, nơi con người chẳng còn bận tâm đến ranh giới giữa thực và ảo. Trong văn phòng nhỏ hẹp của quản lý, không gian chỉ còn lại mùi cà phê đã nguội lạnh cùng ánh đèn neon chập chờn. Quản lý đang cố gắng giới thiệu cho Artem một trò chơi thực tế ảo mà ông ta đang phát triển, với niềm tự hào không thể che giấu.❗️LƯU Ý❗️: 1. Mọi đối tượng nhân vật chính tiếp xúc đều là ảo, nhân vật chính không phát triển mối quan hệ tình cảm với bất cứ ai. 2. Ở mỗi ván chơi, vị trí top/bot của nhân vật chính sẽ tuỳ vào tình huống mà quyết định, tuy nhiên truyện không có cảnh NSFW. 3. Mỗi ván chơi sẽ có WARNING cụ thể riêng.4. Truyện được viết với mục đích giải trí.5. Truyện sẽ chỉ đăng duy nhất trên Thuỵ Khúc-ĐLMH…
Cre: sora Meliay.D.sora [Pinterest]/bìa.Lưu ý: +truyện theo Au của mình và maybe OOC, thể loại liên quan đến trường học và có phép thuật. Nói toẹt ra là phù thủy như tiêu đề truyện nên không ai thích có thể ra, mình không ép. +truyện không mang yếu tố lịch sử vì t/g dốt sử-địa, nhưng vẫn có mối thù ẩn đối với một số nhân vật. +truyện hoàn toàn tự nghĩ nhưng nếu mình có lấy ý tưởng của một số tác giả truyện khác mình vẫn nghi nguồn. +mỗi bức tranh mình lấy mình sẽ cre và nếu có thể mình sẽ xin hỏi ý kiến trước khi lấy. +vì là lần đầu viết, có sai sót chính tả hoặc nội dung chưa hoàn thiện, không vừa ý mọi người. Mong mọi người cho mình ý kiến, nhận xét và giúp mình sửa. Mình sẽ cố gắng tạo ra tác phẩm vừa ý mọi người nhất. +lịch truyện vẫn chưa có nên rất thất thường. +có yếu tố Buff 'nhẹ' cho nhân vật chính, ghét có thể out và rời đi (sắc đẹp). +lời văn sẽ rất lủng củng, không hay hoặc có lẽ gây khó chịu, mong mọi người sẽ góp ý. Mình sẽ sửa cho lời văn hợp lí hơn. +cuối cùng..t/g ăn chay và thương Tổ Quốc nên sẽ không H+:>. Chỉ hôn hít, sờ mó các kỉu, thả thính gì gì thui. [Chúc mọi người một ngày vui vẻ].…
[PREVIEW]24/12/2016... Hôm nay tuyết lại rơi trắng xóa cả một vùng, không một âm thanh cũng không một bóng người xung quanh. Chỉ còn lại đó, bóng dáng hai con người nhỏ bé đang cố lê những bước chân nằng nề ra khỏi cơn bão tuyết đang ập đến vô cùng dữ dội..."Lộc lộc, nắm lấy tay anh đi---nhanh lên!!!" Giọng nói ấy là của Thế Huân-người đàn ông của Lộc Hàm.Giữa cái lạnh tê tái của mùa đông, Thế Huân cứ vừa thở dốc, còn bàn tay anh nắm chặt lấy bàn tay bé nhỏ của Lộc Hàm, chốc chốc lại dừng lại thở, rồi lại đi và cứ hai người họ cứ lê bước một cách vô định...Lộc Hàm mệt rồi, bàn tay cậu cứ từ từ buông khỏi Thế Huân vô thức. Bên tai cậu lúc này cứ văng vẳng một thứ âm thanh gì đó-"ù..ù"---Ùuuuu- nó đang lớn dần lên rõ ràng và chân thực hơn bao giờ hết, cậu biết rằng không phải là tai của cậu bị ù đi mà là một thứ khác, cậu bắt đầu sợ hãi, bồn chồn hơn---Cậu lo lắng ngước nhìn lên cũng chỉ thấy tấm lưng rộng lớn của Thế Huân, bàn tay rắn chắc của anh đang nắm lấy tay cậu cứ thế tiến lên. Rồi bỗng nhiên, Lộc Hàm cảm thấy thứ âm thanh ấy cùng với một đợt tuyết lạnh tràn đến chỗ mình, bất ngờ, nhanh gọn, dữ tợn, đợt bão ấy cuốn chặt lấy cậu:" THẾ HUÂN, CỨU EM!!!" cậu hét lên trong sợ hãi khi cảm nhận được tay cậu không còn hơi ấm nữa, tay cậu đã tuột khỏi Thế Huân tự lúc nào. Rồi cậu lịm đi , trong giây phút ấy cậu vẫn nghe thấy giọng nói của Thế Huân vang lên và hơi ấm quen thuộc :"Lộc...Lộ..c...". Sau đó tất cả những gì cậu nhớ được chỉ là bóng tối...…
[BL]Câu chuyện về cuộc sống thiếu niên bình dị xoay quanh hai bạn trẻ Thanh Minh và Nhật Đông.Thanh Minh công tử(bột)Nhật Đông đại ca "Bên nhau suốt những năm tháng thời học sinh,có bao giờ cậu tự hỏi,rằng sự rung động đó,đối với tôi,là thật lòng đúng không"…
Câu chuyện là mối tình thanh xuân đơn phương của Tùng Anh dành cho Lê Thanh. Đó là tình đầu, là tình yêu của thuở xuân xanh nhất, những tưởng có thể thuận lợi mà 'tỏ tình- yêu- rồi cùng nhau bước tiếp' trong những ngày tháng tiếp theo. Nhưng hiện thực vẫn sẽ mãi là hiện thực, đơn phương sẽ mãi là đơn phương, cưỡng cầu là cách ngu ngốc nhất để đưa tình yêu đến bên mình.Liệu rằng mối tình đơn phương này sẽ đi tới đâuMỞ ĐẦU:Dưới ánh sao trời lấp lánh của màn đêm tĩnh mịch, yên ắng đến lạ thường. Cảnh đêm khuya lấp lánh nhưng lại mang theo nỗi buồn của tuổi thanh xuân, của tình yêu đầu đời- một tình yêu bị cho là 'khác biệt ' !. Trong căn phòng nhỏ, có một người ôm nỗi niềm tương tư cứ thế mà tuôn rơi cùng hai hàng nước mắt. Người ấy đã nhận ra rằng:'Tình cảm vốn là thứ không nên cưỡng cầu, càng không thể cưỡng cầu nó đến với chính mình. Hơn hết đó còn là thứ tình cảm cùng giới mà người đời đã từng cho rằng "Bẩn Thỉu "'…
Bìa được làm bởi: @Min_NarcissusTác giả: Eily PandoraThể loại: TomHar, bí ẩn, huyền bí.Trích đoạn: Ngày Ánh Trăng một lần nữa soi sáng, sẽ là ngày ngài được gặp mặt chân ái. Là nam, là nữ, là yêu quái hay nhân loại; mọi thứ ngài đều không cần biết. Bảo vệ, chỉ biết rằng phải bảo vệ kẻ đó bằng mọi giá. Một ý nghĩ mọc rễ và cứ dần nảy mầm từng ngày, ngài không thể để chân tình của mình rơi vào lời tiên tri ấy và ngài biết chắc rằng ngày trái tim đập lại, ngài sẽ tự giết đi chính mình. Nắm, ngài nhất định sẽ nắm lấy đôi tay của kẻ đó, một cách dịu dàng nhất có thể. Thuyết phục, mê hoặc làm bất cứ mọi giá dù có bao nhiêu thủ đoạn cũng phải giữ ở bên cạnh. Mãi mãi không rời. Ngài đơn giản chỉ cần một người bầu bạn, hay thậm chí là cùng ra đi._______________________________Lưu ý: Nhân vật có thể bị OOC…
Trong bóng tối của một thành phố đẫm máu và nước mắt, hai người đàn ông đứng đối diện với số phận của mình.Hắn - chủ tịch của một tập đoàn lớn, đồng thời là ông trùm đáng sợ trong thế giới ngầm.Cậu - viên cảnh sát chính nghĩa trong mắt công chúng, nhưng lại là kẻ thao túng mọi thứ trong bóng tối.Một kẻ thống trị bằng quyền lực,Một kẻ thao túng bằng luật pháp.Họ biết rằng đối phương nguy hiểm, nhưng lại không thể khống chế mà lao vào nhau.Khi những chiếc mặt nạ rơi xuống, liệu tình yêu có thể tồn tại giữa hai kẻ đã quen với phản bội và dối trá?…
"Cái tên khắc sâu trong tim người" - Your Name Engraved Herein (刻在你心底的名字) ra mắt tại rạp vài ngày 30/09/2020. Đã 3 năm kể từ khi câu chuyện của A Hán và Birdy được kể, để lại nhiều cảm xúc ngổn ngang trong trái tim mọi người.Tôi đón nhận bộ phim dưới góc nhìn của A Hán sau lần xem đầu tiên. "Rốt cuộc Birdy nghĩ gì và đang làm cái quái gì vây? Tại sao lại như vậy?" - Chính xác là cảm giác ức chế đó. Nhưng cùng lúc, tôi biết chắc chắn nếu tôi là Gia Hán, tôi cũng sẽ yêu Birdy như chính cách A Hán đã yêu cậu. Vậy nên, tôi đem trong mình sự tò mò, khao khát được hiểu, được biết về Birdy như cách một người yêu một người, muốn hiểu họ để được yêu thương họ nhiều hơn."Birdy đã yêu A Hán từ khi nào? Bông hoa trong tim cậu ấy dần được nở rộ bằng cách nào? Cậu ấy phải hi sinh nhiều tới mức nào?"Câu chuyện tôi viết, thực chất như hành trình tôi tự trả lời câu hỏi này cho chính mình. Có rất nhiều người thấy Birdy ích kỉ, thậm chí giống như đùa giỡn với A Hán - Vâng, chính tôi cũng đã nghĩ vậy ở lần xem đầu tiên, và đó đồng thời cũng là trăn trở của A Hán - "Cậu ta định làm cái quái gì vậy? Muốn đem mình ra làm trò đùa chắc? Nhưng mình rõ ràng thấy cậu ta quan tâm mình. Mình bị hoang tưởng sao?". Khi tôi được đưa những manh mối đầu tiên về cách Birdy bộc lộ tình yêu của cậu ấy, tôi cũng muốn kể ra, như minh oan cho Birdy phần nào.Truyện sử dụng các tình tiết của tiểu thuyết gốc kết hợp cùng phim và phóng tác của tôi. Tôi chỉ muốn cho Birdy lên tiếng.Tác giả tiểu thuyểt gốc: DiFerĐạo diễn, Sản xuất: Liễu Qu…
Định Mệnh Không Thể Tuyên Án"Anh thừa nhận đã giết cả gia đình họ. Không ai buộc ép. Không ai chứng kiến. Không ai sống sót.Chỉ có một người không tin là tôi, người tuyên án tử cho anh."Nakhon Ratchasima, Thái Lan những năm 1990.Daou Pittaya, một thanh niên 27 tuổi, bị kết tội giết hại bảy người trong cùng một gia đình. Không nhân chứng. Không động cơ rõ ràng. Nhưng Daou thú nhận dứt khoát và lạnh lùng trong mọi phiên thẩm vấn: "Là tôi làm. Một mình."Thẩm phán trẻ tuổi Offroad Kantapon, người trực tiếp xử án, cảm thấy có điều gì đó sai lệch. Lý trí buộc anh tuyên án tử. Nhưng trái tim không cho phép anh ngừng tìm kiếm sự thật phía sau lời nhận tội ấy.Giữa những đêm thăm trại giam, những đoạn đối thoại lặng lẽ, và ánh mắt như đã chấp nhận cái chết một mối liên kết kỳ lạ dần hình thành giữa tử tù và thẩm phán. Một mối tình nghịch lý nảy sinh trong lằn ranh giữa đạo đức và số mệnh, luật pháp và cảm xúc, công lý và niềm tin.Nhưng định mệnh có thể bị xét xử không?Hay có những bản án mãi mãi không ai đủ tư cách để tuyên?Mười năm sau ngày xử bắn, bí mật mới được lật lại. Liệu còn ai để trả lời hay tất cả chỉ là một kiếp người luân hồi trong im lặng?…
Giới thiệu:Trong một ngày tưởng chừng như bao ngày bình thường khác, cậu không thể ngờ rằng mình lại phải đối diện với một sự kiện kinh hoàng, như thể chỉ có thể xuất hiện trong những bộ phim. Cậu và em gái nhỏ bị bắt, bị bán qua Campuchia, và kẻ đứng sau tất cả không ai khác chính là người cha tệ bạc - kẻ nghiện đỏ đen, nhẫn tâm bán con ruột mình để gán nợ.Bên kia biên giới, họ chỉ đối diện với những trận đòn roi, và cuộc sống khổ cực không ngừng nghỉ. Cậu một mình bảo vệ em gái, vừa chịu đựng những đau đớn, vừa cắn răng làm việc không ngừng, chỉ mong sao có thể có một giây phút bình yên. Thế nhưng, thật may mắn, cậu đã gặp người kia.Hành trình trốn chạy, đấu tranh giành tự do trở về quê hương bắt đầu từ đây.Warning: Truyện có yếu tố buôn người, đánh đập, bóc lột sức lao động, và khắc họa sự tàn nhẫn của lòng người. Đây là một câu chuyện tối tăm, có thể gây khó chịu hoặc ức chế đối với một số độc giả. Hãy cân nhắc trước khi đọc.P/s: Đây là truyện đầu tay của mình, lấy cảm hứng từ những vụ bắt cóc, lừa đảo và buôn người qua biên giới sang Campuchia, đặc biệt là kể câu chuyện về sự cố gắng trốn thoát của những nạn nhân. Mong các bạn ủng hộ và góp ý để mình hoàn thiện hơn trong hành trình viết truyện nha. Cảm ơn rất nhiều!…
Tác giả: Mây Vu Sơn∆Bé tư∆Ngày đào: 19/7/2022*Văn án: Giữa chốn kinh đô phồn hoa, nơi nào sẽ tìm được chân ái?Không quan tâm đến thân phận của người, bỏ mặc mọi lời gièm pha, liệu người có tình nguyện cùng ta răng long đầu bạc?Tình cờ gặp gỡ. Vì người, một thoáng kinh hồng...*Thể loại: đam mỹ, cổ đại, ngọt sủng, nhân thê thụ, sinh tử, sản nhũ, KHÔNG SONG TÍNH!!!Ôn nhu giảo hoạt ngụy quân tử công x Mềm mại ngọt ngào mỹ nhân thụ1v1, HE🔪Truyện chỉ được đăng tải chính thức tại wattpad và wordpress, vui lòng không chuyển ver, ăn cắp!!!!!!!Link wattpad: https://www.wattpad.com/story/316790118-%C4%91m-nam-k%E1%BB%B9-v%C6%B0%C6%A1ng-phiLink wordpress: https://mayvuson.wordpress.com/dm-nam-ky-vuong-phi/…
Tác giả: Long ThấtTrong làng giải trí, người mà Diệp Trần không thích nhất chính là Dạ Sâm - một kẻ đạo đức giả, trông anh ta có vẻ lịch sự và ôn hòa nhưng Diệp Trần không thể nghe lọt tai nổi nửa câu mà anh ta nói. Rồi một đêm, Diệp Trần say khướt, khi anh ta tỉnh dậy thấy một nam nhân nằm khoả thân bên cạnh, đó chính là Dạ Sâm.Diệp Trần:" Đồ khốn khiếp! "Diệp Trần đã chạy trốn dẫn đến tai nạn giao thông rồi chết, sau đó quay ngược thời gian trở lại lúc anh đang ngồi trong xe của mình một phút trước khi chết, tiếp theo sau anh nghe thấy một giọng nói xuất hiện bên trong đầu mình:" Nhiệm vụ hàng ngày: hôn Dạ Sâm, thưởng sau khi hoàn thành: + 1 điểm sống "Lời nhắc nhở thân thiện: " Nếu điểm sống của thí chủ là 0, ngài sẽ chết "Diệp Trần: !!!91 chương chính truyện Edit & Beta: Thul & Niwalve BẢN DỊCH ĐƯỢC LÀM VỚI MỤC ĐÍCH PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG SẢN PHẨM ĐI BẤT KỲ ĐÂU MÀ KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TRANSLATORS!!!…
Tóm tắt truyện ngắn: Trần Hạo Nhiên mất gia đình trong một vụ tai nạn máy bay năm cậu 6 tuổi. Cậu được gia đình Ngô Cảnh Lâm - bạn thân của ba mẹ - nhận nuôi. Nhưng điều không ai biết là Cảnh Lâm đã âm thầm thích Hạo Nhiên từ nhỏ. Việc trở thành "anh em nuôi" khiến cậu bé ghen tuông, giận dữ, và bắt đầu chiếm hữu Hạo Nhiên theo cách méo mó: trêu chọc trước mặt, cô lập cậu sau lưng.Hạo Nhiên dần bị bạn bè xa lánh, thu mình, và phát hiện ra mình chỉ là người thừa kế một khối tài sản lớn mà cha mẹ để lại. Cậu bắt đầu nghi ngờ mọi thứ - kể cả tình cảm của Cảnh Lâm.Thanh xuân của họ là chuỗi ngày ngột ngạt giữa tình thân - tình yêu - ghen tuông - tổn thương, nhưng rồi cũng là nơi họ học cách yêu đúng và trưởng thành.Cuối cùng, trong buổi lễ tốt nghiệp, khi không còn ràng buộc bởi danh nghĩa "anh em", Cảnh Lâm dũng cảm thừa nhận tình cảm thật lòng - còn Hạo Nhiên chọn ở lại. [ Từ nay, em không còn là món đồ chơi bị giữ nữa... mà là người anh muốn nắm tay bước qua cả đời.]…
"Ngày mai rồi sẽ tốt hơn thôi...! Bạn có bao giờ suy nghĩ, cuộc sống của chúng ta sẽ kết thúc như thế nào không? Nghe thì có vẻ điên rồ đấy. Chưa sống được một nửa cuộc đời mà lại nghĩ đến việc nó kết thúc ư? Cậu bé à! Lại bi quan quá rồi. Nhưng tại sao cậu lại nghĩ đến việc đó? Chẳng phải vì từng giây phút trôi qua, tôi - cậu bé này không có động lực để sống. Mỗi ngày khi thức dậy, đón chào tôi không phải là ánh sáng rực rỡ của mỗi buổi sớm mai, không giống như bao người khác. Chẳng có giọng nói thì thầm yêu thương nào kêu tôi dậy đi cả. Cũng như không có bữa sáng nào được chuẩn bị trước, không có người nào vì tôi mà làm bất kỳ điều gì đó đặc biệt.Nghe thì thảm quá! Có vẻ như ai cũng khao khát những hạnh phúc nhỏ nhoi đó. Cơ mà yên tâm đi, tôi ổn, tôi không cần những sự quan tâm đó đâu. Ai cũng hạnh phúc thì thế giới này, con người quá nhàm chán rồi. Phải có những người như tôi, những kẻ có thể bất hạnh, có thể tự do, có thể cười giả tạo nhưng không thể khóc một cách thật thảm thiết được. Bởi vì tôi tin rằng! càng hạnh phúc, càng sống trong cảm xúc thì sẽ toàn là sự yếu đuối, rồi tôi cũng sẽ như những đứa trẻ kia, thích được yêu thương, dỗ dành, thích những cái ôm và sẽ không thể nào tự bản thân đứng dậy cả.""S.D.I - Không cần tuân theo các quy định nghiêm ngặt của nhà trường, cũng chẳng sợ rớt bất kỳ môn học nào, đây là đặc quyền riêng biệt. Theo đó, khả năng cạnh tranh của lớp học này rất cao, mỗi tháng đều sẽ có kỳ thi đánh giá nguyên ngặt, nếu như liên tục đạt thàn…
... Em mệt rồi, mệt thật rồi... Nhưng sao lại chẳng nỡ buông tay... Trong đêm tối lặng lẽ, tiếng chuông gió đing đang... Là ai đang tương tư, là ai đang nhớ ai ? Cầm trên tay cốc trà sữa đã hết hạn... Đắng ngắt nơi đầu lưỡi, cay xè nơi con tim...mà sao vẫn còn vương vấn... Thôi, đứt từ đây, cho một sợi tơ rối mong manh... Là em si tâm hay do anh vô tình... Liệu còn quan trọng sao... Lời hứa Thiên An Môn...em khảm sâu trong tâm... Anh còn nhớ ? Liệu người có còn nhớ... Seoul và Bắc Kinh...cách nhau thật xa quá.. Chúng ta đã chẳng thể nào quay lại như xưa nữa... phải không anh... Một tấm tương tư...nhất đao lưỡng đoạn...Đến cuối cùng, trà sữa hết hạn...cũng chẳng uống được nữa...Đến cuối cùng, nắng ấm Bắc Kinh cũng đã phụ lòng tuyết lạnh nơi Seoul........ Rồi, dưới ánh trăng dịu dàng le lói trong đêm trường tịch mịnh, trong cơn tuyết đầu mùa nơi Seoul, dưới tiếng ngòi bút hôn lên trang giấy sột soạt, ...em...sẽ quên được cơn nắng mùa hạ cuồng nhiệt năm ấy......…
Midoriya đã bị xâm hại tình dục quá mức bởi anh trai của mình, nên dẫn đến việc cậu ta bị trầm cảm hay thậm chí là điên loạn. Cậu đi quyến rũ đàn ông và rồi. . . kết liễu cuộc sống của họ một cách dã man và vì lý do đấy cậu bị cảnh sát bắt rồi đưa cậu vào bệnh viện tâm thần. Người ta tưởng rằng ở đây cậu sẽ không quyến rũ đàn ông và rồi giết họ được nữa, ôi chà họ lầm to rồi~ cậu vô tình lọt vào mắt xanh của hai vị bác sĩ . Đó là Bakugou Katsuki và Todoroki, họ bị sắc đẹp và yêu nghiệt của cậu làm cho mê mẩn và bây giờ có phải bạn nghĩ rằng họ đã đánh mất hết lý trí rồi đúng chứ? aha không hề họ còn biết cách "lật kèo" đấy.-Má lần đầu viết mà chơi truyện dảk:(…