
Truyện tình =))
Dâm dâm cô nương…

Trọng sinh chi mạt thế nhục văn hoán giác
Tấn giang VIP2013. 08. 10 kết thúc Đời trước Bao Di là mạt thế thịt Văn nữ chủ, ở mạt thế trung muốn sống tồn, bị rất nhiều người ngủ. Cuối cùng hiện lên M căn cứ người phụ trách đích trên giường, nghĩ đến rốt cục có thể hảo hảo đích sống sót . Lại ở cuối cùng bị thanh thuần nữ xứng tỷ muội Cố Tích Nhược xử lý , cuối cùng là tử đích ai cũng có thể làm chồng , nữ xứng cuối cùng cùng căn cứ người phụ trách hạnh phúc ở tại cùng nhau. Đời này Bao Di đem thanh thuần nữ xứng đi bước một đổ lên mạt thế thịt Văn nữ chủ đích trên đường, được rồi, cho dù bị thịt , Cố Tích Nhược vẫn như cũ có thể thanh thuần vô cùng được đến mọi người đích NP nội dung vở kịch cải tạo. Mà Bao Di có khỏe không, đời này ít nhất không cần như vậy không chịu nổi . Bất quá, này thoát khỏi rất nhiều người, hiện tại chính là bị trên người đích này nhân ngủ, cảm giác cũng không tệ lắm. Tác giả hẳn là có hạn cuối, nhưng là rất không rõ hiển ! Đây là khoác mạt thế Văn đích tình yêu Văn. Nguyên lai là hôn sủng a…

Vài vần thơ ngọt ngào trên thế gian - Bạch Hổ
Thơ là rung động, thơ là tình người. Có những vần thơ mang cay đắng, lại có những vần thơ ngọt lịm trong đầu lưỡi.Ta vốn là kẻ lãng du trên dòng đời nhiều đau đớn, ngả lưng vào đâu đó chốn ngọt ngào.Ta vốn là một chú sơn ca, cất lên tiếng hót lảnh lót giữa cánh rừng tăm tối.Mơ mộng thôi, chìm đắm trong cõi hỗn huyền mà bản thân mang lại, chìm đắm cõi mơ hồ mà mê li.Ta say rồi, say trong ảo mộng của chính mình, say trong ánh mắt của người vốn tựa hư vô.Ta điên rồi, điên trong mảnh vụn của giấc mơ, điên trong ánh hoàng hôn của buổi chiều.Ta mất lí trí rồi, mất lí trí trong vọng tưởng về một mùa xuân ấm áp, trong tiếng dương cầm chốn màn đêm đầy sao lấp lánh.Dại khờ chốn mơ màng, u mê cõi ảo ảnh, trốn chạy vào nơi sâu thẳm.Gửi tặng những vị khách vãng lai mấy vần thơ, ngọt ngào có, mà đau đớn cũng có.Dẫu sao, xin dừng bước, để bản thân chìm sâu trong dòng chảy ái tình vĩnh cửu của nhân gian.- Ta tên Dương, Dương trong đại dương lạnh lẽo, cũng là Dương trong ánh mặt trời nóng rực, tự mâu thuẫn tên ta, tự nuốt ngược vị mặn chát -…

Trai Cave
Tôi là Dạ Hoàn và là một đĩ điếm…

Thơ tùy tiện ( by me)
Không phải truyện…