Đêm là lúc con người ta tự đối diện với chính những nỗi u hoài, khắc khoải trong lòng mình, đêm e ấp, ngại ngùng và dằn vặt hơn, ngược lại với mặt trời, toả nắng, ấm áp và bộc trực hơn. "Đêm về phía mặt trời" là khi nỗi đau nó đã quá nhức nhói, nó khiến con người ta không chịu được nữa và điều cần nhất chỉ là một lối thoát, một con đường để bước ra... vì đêm thật sự đã quá dài...…
⚠️ Có yếu tố OC x Char, nên cân nhắc trước khi đọc ⚠️Lấy mốc thời gian sau khi kết thúc Winter Cup - tức là năm 2 Cao trung (16 tuổi).Tất cả đều là Oneshot, nhưng có liên kết với nhau. Văn phong còn cringe, mong thông cảm.Sìn để vã chủ yếu và lưu trữ làm kỷ niệm .…
⚠Warning OOC⚠'Dowoon đối với Taehoon không đơn thuần chỉ là "bạn". Cậu ấy là một phần ký ức, một bước ngoặt trưởng thành của chàng thiếu niên.Phải chăng... Taehoon đối với Hobin cũng chỉ là một loại tình cảm bù đắp, quan tâm mà hắn muốn gửi đến cậu bạn thân đã mất?"Taehoon này...Đối với cậu, tớ là Lee Dowoon hay Yoo Hobin?""Yoo Hobin...Nếu tôi cho rằng các cậu giống nhau, ngay từ đầu tôi sẽ đối xử tốt hơn với cậu.Các cậu chẳng giống nhau gì cả."Có lẽ...Thứ tình cảm Seong Taehoon dành cho Lee Dowoon là một loại tưởng nhớ, nuối tiếc cho một tình bạn đẹp ở quá khứ.Còn cảm xúc hắn dành cho Hobin là một tình cảm còn xa hơn cả tình bạn, hắn có thể không quá xuất xắc trong việc biểu đạt điều đó, nhưng trong tim hắn biết, hai chữ "bạn thân" là chưa bao giờ đủ cho thứ tình cảm hắn dành cho Hobin ở hiện tại."My drug? Hah-- His smile...". '✧ ✧ ✧ ✧ ✧🔍Note:+) Không reup, copy chất xám của mình dưới mọi hình thức, fic viết tuy không hay nhưng chung quy lại cũng là thời gian, công sức mình bỏ ra.+) Vì là fanfic nên việc bị OOC là điều không thể tránh khỏi, mình sẽ cố viết sao để tính cách nhân vật không đi quá xa.+) Nếu fic không vừa ý bạn đọc hãy góp ý thêm cho mình♡.✧ ✧ ✧ ✧ ✧composed by: Linh Chi…