GiacMo2
…
Tác giả: Tùy tâm hài tửThể loại: giới giải trí, tình hữu đọc trung, điềm văn, mỹ thực, 1×1Văn án: Thanh tâm quả dục nhiều năm, chưa từng nghĩ đến một cái liếc mắt liền nhất kiến chung tình , đi theo lịch trình, chụp dự lãm, vì nàng, cô trở thành một fan trung thành nhất.Nàng, ngôi sao thế hệ mới, bề ngoài nàng cao ngạo lạnh lùng, nhưng chỉ thấy được một mình cô ấy trong rất nhiều fan hâm mộ. Mục tiêu cuộc sống của Viên Nhất Kỳ chính là cực sủng nữ thần: chụp thật nhiều ảnh đẹp của nữ thần , cho nữ thần ăn thật no, làm một hạ niên công tốt nhất của nữ thầnMục tiêu cuộc sống của Thẩm Mộng Dao chính là lúc nào cũng được sủng: thưởng thức ảnh đẹp của bản thân, ăn hết mỹ thực của các nơi, làm một ngạo kiều thụ tốt nhất của hạ niên công.Cre: http:/ /www.bachgiatrang.com/showthread.php?t=412&p=21943…
Tên khác: Vai chính ngày nào cũng tưởng công lược taTác giả: Thanh Đoan Edit: Agnes Văn án:Xuyên thành vai ác chuyên lót đường cho nam chính trong truyện ngựa giống, cuộc đời của Sở Ngư có ba chuyện cực kỳ quan trọng:1, Làm cách nào để nuôi nam chính thành nam chủ kinh điển của thể loại ngựa giống.2, Làm cách nào để tạo mối quan hệ thân thiết với nam chính.3, Làm cách nào để ôm đùi vai chính.Gần đây, vai nam chính Tạ Hi cũng đang buồn rầu vì ba chuyện:1, Đại sư huynh thay đổi rồi.2, Đại sư huynh thật sự thay đổi.3, Làm thế nào bây giờ, hắn rất rất muốn thành thân với đại sư huynh.Hệ thống: [Chúc mừng các ngươi về với nhau nha~ rắc hoa, rắc hoa nè~ Chúc các ngươi bạch đầu giai lão~]Sở Ngư: ... Khoan đã, rõ ràng đã nói đây là truyện ngựa giống cơ mà?!Công trung khuyển, ngoài lạnh trong nóng, nói chính xác là tsundere x Thụ mạnh mẽ, dễ tức giận…
Xưa có một cô gái chính xác hơn là một bộ xương. Tuy là xương nhưng cô ấy sở hữu một nhan sắc không ai sánh bằng, cô tài năng học giỏi hát hay nhưng nhà lại chỉ có mình cô. Từ nhỏ gia đình cô đã nghèo ba mẹ mất sớm chỉ còn ông bà và anh 2 tới năm 13 tuổi cô vừa đi học vừa đi làm, năm 14 tuổi ông bà mất chỉ còn mình cô với anh 2 nhưng cô vẫn cố gắng để kiếm tiền tự chăm lo bản thân, 15 tuổi cô đạt giải nhất cuộc thi hsg. Nhưng một ngày cô đang trên đường về nhà vô tình lạc đến một nơi nào đó lạ lẫm thì cô thấy có 2 người đang nói chuyện gì đó. Tưởng chừng như bình thường cho đến khi cô thấy người kia bị đâm. Cô rất sợ hãi cố k phát ra tiếng động nhưng cvân bị phát hiện. Cô bị bàn tay xương của ai đó ném ra ngoài. Tên kia cũng như cô nhưng lại có viền xanh đậm còn cô vàng đậm hắn k đeo vòng vàng như cô hắn mặc vest cuối xuống hỏi cô....…
Nơi đăng QT KleinAmon.Cre ảnh bìa: 白金, Lofter ID: o0pt0o…
Cô chủ quán cà phê và cô chủ quán gà rán..Trên chiếc sofa cũ được ám lên bởi ánh hoàng hôn bao phủ toàn thành phố, căn hộ nhỏ được gói gọn trong sắc cam ấm áp. Hai ly cà phê sữa đậm được pha sẵn đặt trên chiếc bàn gỗ bên ngoài ban công, xung quanh có vài tiếng còi xe lúc giờ cao điểm của trung tâm. Tiếng trang sách loạt soạt, tiếng bút bi rít lên từng trang giấy nhẹ nhàng.Ả đặt quyển sách xuống, tay với lấy tách cà phê mà thưởng thức.- Tương lai luôn là điều không chắc chắn, đã vượt qua bao nhiêu thứ khổn khổ rồi, đúng không?- Ừa, đáng sợ.Nó xoay xoay cây bút đen, hướng về phía bầu trời ảm đạm, hoàng hôn hay bình minh cũng chỉ là mảnh ghép tô điểm cho một cuộc đời của riêng họ.…
Tôi đã tỉnh lại ở một thế giới khác…
Ai nói trước yêu thượng đích cái kia liền thua, quá trình và vân vân không trọng yếu, chỉ có đem nhân dụ dỗ tới tay, đây mới thực sự là đích thắng lợi.Chủ CP: chính phái đại hiệp VS ma giáo giáo chủ, đại hiệp thực chính trực, thực nhân thê, giáo chủ mặt ngoài tiểu bạch, nhưng kì thực thập phần chi phúc hắc. Vật hi sinh quân là có đích, các loại tương du CP cũng là tồn tại đích, quá trình là thoải mái ấm áp lốp tiểu ngược di tình đích, kết cục nhất định là HE đíchNhạc Trầm Tiêu không biết mình là tạo cái gì đích nghiệt, bất quá chính là thực tầm thường đích một lần bênh vực kẻ yếu, nhưng lại cho mình rước lấy như vậy cái thiên đại đích phiền toái, hơn nữa còn là cam tâm tình nguyện đích đem phiền toái mang ở tại bên người.Tính cách quái đản, cổ quái tùy hứng, nói cái gì cấp cho hắn làm tôi tớ, so với chủ tử còn khó hơn hầu hạ, thường thường đích cho hắn nhạ điểm phiền toái kia lại cơm thường, cố tình hắn hoàn lấy này phiền toái một chút cũng chưa triệt.Mà theo thời gian trôi qua, dần dần phát hiện, này phiền toái thật sự. . . Đã muốn súy không xong . . .—— uy, kỳ thật ngươi một chút cũng không ngốc đi?—— ta khi nào thì nói qua chính mình ngốc.—— ngươi rốt cuộc là khi nào bắt đầu đánh ta chủ ý đích?—— không nhớ rõ , có lẽ là thật lâu thật lâu trước kia đi.…
"Tớ nghĩ cuộc đời của tớ chỉ là một màu u tối, nhưng thật may là tớ gặp được cậu. Cảm ơn vì đã đến" - Mẫn Kỳ nói với Lâm Ẩn…