Narumi Gen hàng thật luôn dùng tốt hơn...(kệ tên fic và nội dung đi, ở đây chỉ có sech)--~ [NaruHoshi Fanfiction R18] Thật.~ LỆCH NGUYÊN TÁC, out of characters, hư cấu, vô lí, có H, con trai có tử cung, mindbreak.~ Narumi Gen (top) x Hoshina Soshiro (bottom).!! Không bưng truyện đi.!! Không đục thuyền.!! Không viết sếch đời không nể.…
Hắn mượn anh từ chỗ Đội trưởng Đội 3, với lí do là "luyện tập".~ [NaruHoshi Fanfiction R18] "Luyện tập".~ Narumi Gen (top) x Hoshina Soshiro (bottom).~ out of characters, lệch nguyên tác, hư cấu, có H, con trai có tử cung.!! Không đục thuyền, không thích thì lượn.!! Không mang truyện đi nếu không xin phép.…
Ck ơi!Giờ này chắc có lẽ Ck ngủ rồi.Hy vọng là ck đang ngủ rất ngoan! Đừng cười vk vì câu nói đó chứ, ck biết là vk luôn nói thế còn gì.Nên gọi thời gian này là gì hả ck? Là đêm – cái kết của một ngày hay là khởi đầu của một ngày rất mới. vk chẳng ngủ được.Giữa lúc này vk nhớ ck – người vk yo, vk muốn viết cho ck điều gì đó. Giản đơn thế thôi.Hãy đọc nhé!Đôi lúc vk tự hỏi: Liệu ck có đang nhớ vk k ?như vk vẫn đang nhớ ck đấy ko?Ck lại đang cười vì vk mãi không nói « âm mưu » của bức thư này đúng ko? Uhm, cứ cười đi, vk đâu có cấm. Nhưng hãy nhớ, những điều vk sắp nói nhé, những điều vk mong ở ck khi chúng mình yo nhau… Ck phải nhớ đấy, vì vk sẽ chẳng nói lại đâu, vì người ta nói con gái phải kiêu mà…Thỉnh thoảng… hãy nhớ đến vk nhé, chỉ thỉnh thoảng thôi. Để vk biết câu nói « Now, when you miss someone, some where there’s someone miss you » là rất thật.Thỉnh thoảng … nhắn tin(gọi điện) cho vk nhé, kể về việc ck đang làm hay điều vui nhất trong ngày, và nếu chẳng may có chuyện khiến ck buồn, hãy cứ nhắn tin cho vk nhé, vk sẽ rất hạnh phúc vì được chia sẻ. Và thỉnh thoảng nhắn tin cho vk lúc nửa đêm nhé. Chẳng phải vì vk là đứa mê thức khuya đâu, chỉ vì, đôi lúc… vk thực sự cô đơn!Thỉnh thoảng… hãy hỏi vk bài hát vk hay nghe dạo này nhé, ck hãy nghe nó và ck sẽ hiểu phần nào tâm trạng của vk lúc đó, bởi vì vk vẫn hãy mang những bài hát theo những cảm xúc của mìnhThỉnh thoảng… đọc những gì vk viết nhé, để hiểu vk và cho vk cảm giác mình được quan tâm.Thỉnh thoảng… vk với ck lại đi hóng gió-hít bụi,ngắm người trên chiếc xe wave trắng mà thường ngày ck đi,vk muốn những vòng quay thật chậm cho những phút giây yên bình như thế.Thỉnh thoảng… cầm tay vk nhé, để vk biết có bàn tay còn ấm hơn bàn tay vk. Để vk biết vk đã ko còn phải tự ủ ấm cho mình.Thỉnh thoảng… Thỉnh thoảng gì nhỉ…? vk chưa nghĩ ra rồi…***Ck vẫn ngủ ngoan đấy chứ?Vk nhớ và yêu Ck nhiều lắm!Note: Ngô Kim Thông…
Một ngày trời mưa to gió lớn giông bão sấm chớp đùng đùng, Tuyết Nhi đang nằm thảnh thơi đọc truyện ngôn tình...ak...mà giới thiệu một chút về chị Nhi của chúng ta. (Trần Tuyết Nhi :25 tuổi, đang làm quản lý bộ phận buồng tại 1 khách sạn nhỏ , việc thích làm nhất và ao ước nhất là lúc nào cũng được đọc truyện, ăn rồi ngủ ...... ngoại trừ Đi làm , thỉnh thoảng gặp bạn bè thì chỉ trầm mặt trong nhà đọc truyện >_<) -"Truyện gì mà lãng nhách vậy trời, con nhỏ mập Trần Linh Duyên hiền lành tốt bụng vậy mà bị dập tơi tả ,xấu nhưng đâu có tội, tính tình nóng nảy tí thôi nhưng cũng không giả tạo ".-"TMD con bà nó nữ chính đây Sao, thật là ác độc nham hiểm mà vậy mà còn giả bộ nai tơ "-"Người ta nói nữ phụ thường ác mà Sao con này (Trần Linh Duyên) Hiền dữ vậy , tao mà là nó, tao diệt nữ 9 ko đường dung thân ,còn Nam chính nữa @$/-+*'?!? .... lão tác giả rảnh rỗi lắm mới viết tình tiết cẩu huyết như vậy - chửi mệt quá đi uống nước cái "*** Đột nhiên sấm sét vang lên rầm rầm rầm, Tuyết Nhi đang đứng uống nước trong bếp bị một luồng sáng bao trùm lại và biến mất............…
Tần Nguyên nhìn thanh kiếm trước mặt, ánh mắt lạnh lẽo không đổi, "Ngươi chỉ có một cơ hội thôi, đâm đi." Mũi kiếm giờ đây đã gần sát với trái tim kẻ thù, Hạ Thiên dường như còn thấy máu chảy ra, thấm đỏ mũi kiếm. Nhưng cuối cùng là hắn vẫn không làm được. "Nhu nhược." Tần Nguyên cười khẩy, bàn tay hất thanh kiếm ra khỏi người, dao găm trong tay sáng loáng, đâm vào vai Hạ Thiên. Hắn hoảng hồn, đôi mắt mở to nhìn Tần Nguyên, lại như không tin vào mắt mình. "Chỉ là một cái giá nhỏ phải trả khi không vâng lời chủ nhân mà thôi. Ngươi nên nhớ, từ nay về sau, an phận làm chó con ngoan ngoãn của ta là được." Bàn tay Tần Nguyên trên con dao dùng chút lực, Hạ Thiên liền chịu đau mà quỳ bịch xuống sàn nhà. Nhục nhã. Đau đớn.Tần Nguyên nhìn hắn, không biết trong đáy mắt thể hiện điều gì, lại nâng cằm hắn lên, mạnh bạo hôn lên bờ môi vừa lạnh lẽo vừa run lẩy bẩy. Hạ Thiên khốn khiếp, đây là người đã giết cha mẹ của ngươi, là người đã giết cả gia đình của ngươi, nhưng mà ngươi lại... Hắn nhắm mắt, lại như mất đi lí trí mà đáp lại nụ hôn của Tần Nguyên, dù chỉ trong một giây ngắn ngủi, hắn thực sự đã có ảo giác, vị vương gia xinh đẹp, kiêu ngạo tàn nhẫn, phải chăng cũng có một chút quan tâm đến kẻ tôi hèn hạ này.[Đoạn văn án này là tóm tắt tình cảm giữa hai nhân vật, sẽ không có trong truyện chính thức]------------------------------------------------------ Nhân vật là OC của tác giả (là mình), không phải lấy từ bất kì một câu truyện nào khác.…