Cuộc đời thường không được như mong muốn. Nó có đẹp hay không là do cách mỗi chúng ta đón nhận nó, xử lí nó ra sao. Vì thế nên đừng bao giờ đổ lỗi cho ông trời không có mắt mà hãy trách chính bản thân mình...mắt không đủ to mà thôi. haha…
Những câu chuyện sau đây có thể là thật có thể là không, tùy vào mỗi người cảm nhận.Truyện đầu tay của mình, văn chương không hay, còn rất non, mong mọi người thông cảm nha…
Chào mừng các bạn đã đến với trải nghiệm của những cô gái đầy mạnh mẽ và nghị lực. Con gái có rất nhiều nỗi buồn phiền toái , làm thế nào để vượt qua? Thôi nào ! Cô gái ơi ... Đừng suy nghĩ nhiều như thế chứ ! Cuộc sống rất ngắn ngủi đấy ... Có thể hôm nay chúng ta còn tung tăng trên những suy nghĩ tiêu cực thì bỗng nhiên ngày mai chúng ta không còn thấy mặt trời thì sao ? Nếu thế thì ... Mời các cô , các anh có cô người yêu như vậy thì hãy đọc và khám phá tác phẩm của tôi nhé ! Tôi sẽ cố gắng làm tác phẩm và chia sẻ cuộc sống đầy nghị lực của các cô ấy cho mọi người cùng đọc và ngẫm nghĩ về cuộc sống ấy nhé !…
Tôi ở đây,nơi đêm lặng thinh,nghe tình ca,cô đơn, nhớ nhà và thương mẹ.30 phút trước tôi ngồi trong WC và nức nở vì thương mẹ,nhớ mẹ.Những kỷ niệm không phải do chúng ta quên đi,mà do chúng ta đã không nhắc đến nó,cứ thế nó mờ nhạt dần.Tôi muốn ghi lại hết thảy những kỷ niệm đẹp đẽ của tôi dưới mái nhà yêu dấu suất những tháng năm còn bé,dù có thể tôi đã không nhớ hết,và cả những năm tháng bây giờ và về sau nữa,đơn giản vì tôi sợ tôi sẽ bỏ quên mất điều hạnh phúc nhỏ bé nào đó mà cuộc đời này,gia đình tôi đã đem đến cho tôi.Vì bố mẹ tôi đã cho tôi quá nhiều yêu thương,quá nhiều hạnh phúc thế nên tôi sợ tôi sẽ quên đi 1 vài điều nho nhỏ,mà tôi không muốn quên đi dù nó chỉ là rất nhỏ.Tôi đã lớn lên trong sự yêu thương vô bờ của bố mẹ ,của anh trai,của ông bà và còn nhiều con người xung quanh tôi nữa,tôi biết ơn họ,thực sự lời cám ơn là không đủ đối với những gì mọi người đem đến cho tôi.Có những buồn đau,có những giọt nước măt,có chuyện buồn và cả chuyện vui,tất cả những điều đó để tôi trưởng thành,để tôi biết yêu thương,để tôi trở thành một người hoàn thiện hơn.Cảm ơn mẹ,đã đưa con đến thế giới này !…
Là một tác phẩm ghi lại hành trình trưởng thành của Kiyoshi, trên hành trình ấy sự xuất hiện của Uta như một tia sáng tô điểm cho cuộc đời cậu và khiến cậu nhận ra nhiều điều sâu sắc trong cuộc đời mình.Tác phẩm này cũng được mình lồng ghép, thêm vào ấy những điều mà mình học được trên hành trình trưởng thành của mình. Do đó những nhận thức, tư duy, suy nghĩ,...mang tính chủ quan mà mình góp nhặt được trên hành trình ấy đều được thể hiện qua góc nhìn của từng nhân vật thông qua những sự kiện xảy đến với họ.Đây là tác phẩm đầu tay của mình, do ngôn từ của mình có giới hạn, nên đôi lúc sẽ còn lủng củng. Nếu bạn có góp ý thì hãy thoải mái chia sẻ với mình nhé.Cảm ơn bạn vì đã chọn đọc tác phẩm của mình giữa hàng ngàn tác phẩm hay ngoài kia.…
Đây là những gì tôi viết về cuộc đời tôi...Được đúc kết từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Tôi muốn cầm bút lên và ghi lại những gì đã xảy ra, bắt đầu từ những chấm nhỏ nhất.…
Tui là @LyAyako, vì một số lí do nên tui bị hack nick. Sau một hồi tìm hiểu, tui mới phát hiện ra....CON BẠN KHỐN NẠN CỦA TUI NÓ HACK NICK TUI LUÔN RÙI!!! Nói chung đây là câu truyện nối tiếp cái…
"Phiến diện là cách nhìn của một phía."Khác với những tác phẩm tôi viết trước đây, Phiến Diện không phải là một câu chuyện tình yêu sướt mướt. Nó chỉ đơn thuần là một tập tản văn ngẫu hứng, à, hay nói đúng ra, nó là những dòng tám nhảm về cách nhìn của tôi với hiện tượng cuộc sống. Phiến Diện chẳng biết có mang theo triết lý nhân sinh gì hay không nhưng tôi chắc rằng với những người nghiêm túc và theo đuổi những điều khoa học, nó có thể sẽ khiến bạn "tức không nói nên lời".Cho nên, hãy cân nhắc trước khi bạn bước vào trang sách. Bởi vì một khi đã bước vào thế giới của tôi, các bạn cần bình luận hoặc góp ý hết sức lịch sự, mặc dù, có thể bạn cảm thấy nó thậm chí không đáng một đồng.Tiếu Nguyệt Trân.…
Tối cường người đại diệnTác giả : Vũ Lạc Khinh TrầnThể loại : Trọng sinh - Tương lai - Giới giải trí - Sảng văn - 1×1 - HENhân vật chính: Sở Tự, Viên Tiệp ┃ phối hợp diễn: Lâm Khinh Vũ, Đàm Thịnh ┃ cái khác:Tình trạng : HoànNguồn convert : Slytherin House hoặc https://cuocsongcuatoi20.wordpress.com/2017/04/17/muc-luc-toi-cuong-nguoi-dai-dien-vu-lac-khinh-tran/Văn ánMang ra trẻ tuổi nhất ảnh đế người đại diện Sở Tự bị người hãm hại chí tử sau, mới biết mình nguyên lai là là một quyển tinh tế giới giải trí tổng thụ văn trung một cái pháo hôi.Bởi vì, đắc tội tổng thụ Lâm Khinh Vũ mà bị trả đũa chí tử, mà còn làm phiền hà cha của mình cùng cả cái gia tộc.Trọng sinh trở về, Sở Tự chỉ vì báo thù, đi lên giải trí giáo phụ chi lộ, thuận tiện cùng chính mình lão cán bộ trước vị hôn phu nói nói thương yêu cái gì.Lão cán bộ công VS nữ vương lãnh tĩnh cường thụĐột nhiên tưởng viết cái đặc biệt thích đặc biệt thích sảng văn, ngốc bạch ngọt tô thích, hoan nghênh nhảy hố.…
Anh nói thích cậu. Cậu thuận theo.Anh nói anh yêu cậu. Cậu thuận theo.Anh nói mình hết yêu cậu. Cậu chấp nhận.Anh nói đừng xuất hiện. Cậu chấp nhận....Cuộc đời là vở hài kịch, yêu và thích chỉ là khái niệm. Nếu không thay đổi được cuộc đời, vậy...thuận theo ý trời đi...…
Tác phẩm: Hoa Mặt Trời Tác giả: LTNXyn...Vào mùa hạ năm ấy tôi đã gặp được một người bạn ở giữ cánh đồng hoa mặt trời rực rỡ, cậu bạn ấy cũng rực rỡ như những bông hoa mặt trời Tiếng violin mà người ấy kéo khiến tôi không thể nào quên được Câu chuyện của tôi và cậu bạn ấy dần khởi sắc...…
Câu chuyện tình yêu xảy ra trong cái thời kỳ còn nhiều định kiến xã hội, kể về tình bạn dần dần biến thành tình yêu của Đạt với An và cuộc sống đời thường của 1 gia đình lớn thời xưa Lưu ý: bối cảnh và câu chuyện là tưởng tượng hoàn toàn không có thật…
CUỘC SỐNG NGÀY THƯỜNG CỦA TÔI có những cảm súc vui, buồn, mừng,giận và tôi là một ngươi hướng nội nó rất khô để tôi giao tiếp với mọi người. tôi đã tìm cách viết tiểu thuyết để kể về nó và đương nhiên là câu chuyện đó nó phải thú vị thì tôi mới kể.…
Đây là câu truyện nói về cuộc sống thường ngày của mình như 1 quyển nhật ký Nội dung phần lớn nói về thứ mình nhìn thấy và cảm nghĩ của bản thân muốn chia sẻ,tâm sự với mọi người…