Tags:langman
104 Truyện
Vu sư tập sự

Vu sư tập sự

28 0 6

Bản tiếp nối của [Tiền đề] Seimei no hahen o mitsukeru tabi [Ngoại truyện]. Nói về tương lai 10 năm sau tính từ lúc Izu phong ấn lại cuốn sách Vu sư và cất nó trong thư viện của một trường sơ trung. Tóm lại..10 năm trước, cuốn sách ấy ngủ say. .10 năm sau, thêm một lần tao ngộ và lần này, một Vu sư mới ra đời..Người con gái với đôi mắt màu trời, trong veo không nhiễm một tạp chất. Đôi mắt như xoáy sâu vào tâm hồn, nhìn thấu nó.. Armonikí đã thức tỉnh và lựa chọn truyền nhân tiếp theo. Những thế lực bí ẩn lại một lần nữa trỗi dậy. .Liệu mọi chuyện sẽ yên bình hay đây lại là bắt đầu của một kỉ nguyên tranh đấu cho thứ sức mạnh cổ xưa kia? Người kế thừa sẽ lựa chọn thế nào?.Yeah~~ tôi biết tôi đã nhắc ở [Tiền đề] rồi nhưng mà....lần đầu tôi viết truyện dựa vào một gốc truyện nguyên tác khác mà k phải tôi sáng tác nên có thể sẽ xảy ra occ.{Cảnh báo}bạn nào k thích có thể click back góc bên trái màn hình. Tôi k nhận những thành phần ném đá cảm ơn ~~~…

Khi nào đông ấm ?

Khi nào đông ấm ?

14 2 1

"tớ không biết, cũng không hiểu thế nào là sự kết thúc... sau một cơn mưa, là là một trận giông khác, sau một niềm, lại là nỗi buồn khác, sau một năm, lại thêm 365 ngày đau khổ khác, mọi thứ tưởng chừng như đang lặp lại trong một vòng xoáy vô tận... tớ thực sự rất muốn kết thúc,...kết thúc tất cả...."Thờ thẫn đi duới cơn mơ, cơn mưa, khi xưa cô đã từng hạnh phúc biết bao... cũng là tiểu công chúa của bố mẹ, từng tiếng sấm rền tựa như ai đang khóc kêu ai oán, kêu lên cho một số phận trớ trêu. Nước mưa hoà lẫn nước mắt, tự hỏi là cô đang khóc, hay ông trời đang khóc thay cho cô... từng cơn gió lạnh buốt như ghim vào xương vào thịt...chiêu an - đứa bé tội nghiệp cứ luẩn quẩn trong vòng xoáy của số phận, thân ảnh bé nhỏ ngồi rạp xuống bên vệ đường, hai tay ôm đầu gối, đôi mắt u buồn sưng húp - không ai nghĩ một thiếu nữ tuổi xuân thì lại mang dáng vẻ như vậy. ------------------------------"Thất tình à?"Ngước đôi mắt ầng ậng nước, chiêu an thấy một bóng hình mà có lẽ cả đời cô cũng sẽ không quên.…

[Fanfic] Hoa Mận Trắng Nở Rồi Huynh

[Fanfic] Hoa Mận Trắng Nở Rồi Huynh

88 10 2

Một phút nỗi hứng một bộ ra đời.Thể loại: Đồng tính luyến ái, sảng văn phi logic, fanfic, teenfic (?), 1x1, mốc thời gian thăng dần, thanh thủy văn. Văn án: 〚Trong Truyện〛Hãy đón xem cách mà con chuột vàng nháy điện của chúng ta dùng hành động cảm hóa con mồn lèo rơi vào thời kì phản nghịch đen thui kia thành "người văn minh có ứng xử đàng hoàng" ! Còn không thì chính là một hủ nước mắm tích đầy chua lè mỗi ngày là tràn ra cả bình. Trích nhẹ trăn trối: Biết vầy lúc ngỏm tôi cũng chọn theo ông rồi ! Chả biết sao mà lại đi lo ai kia bị gì và cuối cùng cuộc sống nó như vầy luôn ! - Zenitsu.Tao lấy hồi nào ? Ahem..anh mày thấy lần trước mày bị tụi kia xách đi chơi thì khỏe chán, về rồi thành mấy thằng nổi loạn, coi anh mày thành không khí cơ đấy ? - Kaigaku. Trigger warning:+ Ngụy huynh đệ (Zenitsu và Kaigaku không phải anh em ruột thịt)+ OOC+ Boylove + Violence + Blood+ None logic ?…

(Longfic)(Chanbaek_Hunhan_Hunbaek) 66

(Longfic)(Chanbaek_Hunhan_Hunbaek) 66

422 12 3

Câu chuyện sau có đủ những yếu tố: chi tiết tượng hình thực tế, một chút bí ẩn, thêm thắt nghệ thuật ma mị huyễn hoặc và tất nhiên- là thông qua toàn bộ khả năng truyền tải “Sự thật” của Au. Có lẽ khi bạn theo Dun Di bắt đầu câu chuyện này, nhiều bạn sẽ không tin vào những gì xảy ra kể từ dòng đầu tiên cho đến trang giấy cuối cùng. Không ép nhau được, Như trong một quyển sách Au rất tâm đắc của nhà văn Cecelia Ahern- “Nhật kí của ngày mai” có nói. Đa số con người trên trái đất này có đầu óc như một bó cây, nảy chồi đơm hoa khi nhận thêm một kiến thức mới, nhưng chúng không bao giờ hé nở, không khoe sắc. Họ là những người quen với những câu chữ có dấm chấm hoặc chấm than hoàn chỉnh, thay vì các câu có chấm hỏi hoặc có ba điểm chấm cuối. Cứng nhắc, khô khan, thực tế và không bao giờ tin vào những thứ mà quan điểm họ cho là không thể tồn tại. Thay vào đó, cũng có nhiều người với đầu óc vô cùng phóng khoáng. Như một nụ hoa nho nhỏ, sẵn sàng thích nghi với mưa rơi, ánh mặt trời chiếu rọi, luôn đặt câu hỏi, thu nhận một cách cởi mở và chấp nhận những điều phi lý nhưng đôi khi lại chính là sự thật trần trụi. Để được chọn, Dun thích làm kiểu người thứ hai hơn. Tất nhiên, câu chuyện Dun sắp kể, đủ để kích thích mọi sự tò mò của bất kể người nào. Nhưng việc “đặt câu hỏi” và đi tìm từng miếng ghép cho bức tranh thủy tinh cả khi có những miếng ghép quan trọng nhất đã bị đập vụn ra ở đâu đó, là việc của Biện Bạch Hiền. Chúng ta không thể làm gì khác hơn ngo…