Lại là tui đâyyyyTui chỉ dịch để có cái đọc, mong mọi người không quá khắt khe, cảm ơn mọi người nhiềuuuu.Sẽ cố gắng dịch giống nhất có thể, nên sẽ còn nhiều sai sótĐây là tác phẩm chưa xin phép, mong mọi người không mang đi.…
Mỗi chương là một câu chuyện ngắn, có thể là liên quan đến mạch truyện chính và cũng có thể là không."Người đứng trước mặt ta, che chắn mọi đau thương."…
Nắng hạ ấm áp, tuyết đông se lạnh, ta tưởng niệm người bất kể đêm ngày. Thấy chuông reo đinh đang như thấy ta, nguyện ngóng đợi một sớm ban mai kề cận, cùng ta vĩnh viễn ôm lấy người...Tiểu Sơn Thần, xin cho ta làm một hòn non bộ kề cận chân núi, ngước mắt nhìn hương hoả cung phụng nơi miếu thờ xa xa. Anh Lỗi, xin cho ta nhiều thêm vài khắc được nắm lấy vạt áo người, được người trêu chọc cùng bảo vệ.Anh Lỗi đại nhân, tín đồ Bạch Cửu cung kính quỳ lạy tại nơi này, người có nghe...___ ___ ___Ngẫu hứng với ngòi bút, đã có người giám sát, không hẹn ngày kết thúc chính truyện. • Cảnh báo 1: Có hint thoang thoảng của CP phụ.• Cảnh báo 2: Phiền tìm tác giả khác nếu là người dị ứng với truyện ngược.• Cảnh báo 3: Ship và thẩm trong lăng kính fan Đại Mộng, tôn trọng kịch bản và couple chính thức của đạo diễn - biên kịch. • Cảnh báo 4: Tốc độ ra truyện không đều, nhiệt lượng khó giữ. Mì ăn liền chính là cảm giác này.…
Fanfic từ phim Đại mộng quy lyCp chính:- Chu Ly: Hay ghen, tự luyến công x Hay dỗi, lụy tình, mỹ nhân thụ- Lỗi Cửu: Chu đáo, thâm tình công x Cục súc, nhát gan thụCp phụ:- Văn Tiêu x Bùi Tư TịnhThể loại: Fanfic, đam mỹ, hiện đại, học đường, hài hước, ngược nhẹ, có chút oocNội dung giống hệt như cái tên truyện…
"Anh Lỗi, chúng ta ắt sẽ tương phùng." Ngàn kiếp luân hồi, khổ đau chẳng than nửa lời, chỉ chờ khoảng khắc gặp cố nhân tình. Vượt xa ngàn vạn đau khổ, tìm lại hạnh phúc còn đang dang dở. Ta vì người, người vì ta."Bạch Cửu, ta hứa sẽ luôn là người đi tìm đệ." Lời hứa hẹn thề, nếu thất hứa sẽ bị trời tru đất diệt, hồn bay phách tán.…
Author: Asurahoangnhu.Mây trôi bến bờNàng như chiều tàKhúc hát người xưaNửa đời trôi dạt."Dù là kiếp sau hay kiếp này, ta vĩnh viễn chỉ yêu mình chàng..."…
Ba năm tuyết trắng phủ kín, ba năm hoa đào đua nở, Anh Lỗi lặng lẽ ở bên Bạch Cửu tại miếu Sơn Thần, cùng trải qua ba năm ngắn ngủi mà tưởng dài tựa cả một đời. Ngày Bạch Cửu tròn hai mươi tuổi, ánh nắng ngoài cửa sổ rực rỡ đến chói mắt, tiếng ve râm ran ngân nga khắp núi rừng báo hiệu mùa hạ đã về. Nhưng bên trong gian phòng nhỏ, lại lạnh lẽo như hàn băng, tựa hồ mọi hơi ấm đều bị đông cứng bởi một định mệnh không thể lay chuyển.-------Author: 见青山Trans + beta: Meow Meow磕CP ❌ ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ❌…
Quá đớn với Lão Quách rồi, định end phim mới viết mà chịu hết nổi rồi.Cp: Anh Lỗi × Tiểu CửuVì Tiểu Cửu mới 13t nên đây là thanh thủy văn, thanh thủy văn, thanh thủy văn.*Lưu ý nhỏ:truyện của tớ viết theo kịch bản Anh Lỗi không chết.…
Cp9: Trác Dực Thần - Bạch Cửu Cp8: Ly Luân - Triệu Viễn Chu Bùi Tư Tịnh - Văn Tiêu • Thiết lập truyện:- Mẹ Bạch Cửu còn sống, ở một nơi khác, hiện tại vắng mặt một thời gian - Bạch Cửu không phải gián điệp của Sùng Võ Doanh, không quen biết Ôn Tông Du. Y thuật của y do mẹ dạy từ nhỏ- Thân phận mọi người đều đã được tiết lộ cho nhau biết hết rồi, ngoại trừ dòng máu yêu tộc của Băng Di trong người Trác Dực Thần- Ly Luân không thuộc phe phản diện, hắn chỉ muốn phá phong ấn ra ngoài tìm Triệu Viễn Chu thôi. Và y không trúng Bất Tẫn Mộc nha!…
Fanfic viết về kiếp sau của Anh Lỗi Bạch Cửu. Một lần nọ, tiểu đầu bếp nức tiếng muôn phương chợt nhặt về một tiểu cô nương, giữa đêm tuyết lạnh lẽo. Như một nhân duyên kỳ lạ, sự cô đơn trong trái tim người vô tình được mặt trời soi chiếu, cảm nhận được ấm áp lâu không thể tìm thấy từ nhân gian... Fanfic viết vì mục đích chữa lành, không quá phức tạp hay chau chuốt.Tác giả: Kim Anh Trà.Cp: Anh Lỗi x Bạch Cửu.…
Fanfic Đại Mộng Quy LyCouple: Chu Yếm/ Triệu Viễn Chu x Ly LuânTrúc mã hoá kẻ thù, hai người hai ngả, hiểu lầm và xa cách, tổn thương chồng chất tổn thương, sai lầm chẳng thể vãn hồi. Đi một đoạn đường dài, thấy ánh sáng ở cuối con đường, nhưng càng cố nắm lấy lại càng vuột mất, ánh sáng liệu còn thuộc về hai ta?…
-"Ta đã sai... đúng không A Yếm" Giọng Ly Luân vỡ vụn. -"Sai vì ta ngu ngốc nghĩ rằng, chỉ cần ta dốc hết tâm can mà yêu ngươi, ngươi sẽ không bao giờ bỏ rơi ta. Nhưng ta quên mất... nhân loại các ngươi luôn đổi thay, còn ta thì mãi mãi đứng lại nơi này, như một gốc cây ngu ngốc chờ ngươi, Triệu Viễn Chu." Mỗi chữ của y đều như máu rỉ ra từ tim, mang theo nỗi đau sâu thẳm và sự tuyệt vọng. Triệu Viễn Chu nhìn y, đôi môi mấp máy nhưng không nói được gì. Hắn muốn bước tới, muốn nói một lời gì đó, nhưng đôi chân như bị trói chặt bởi nỗi day dứt và hối hận.Cả người Ly Luân khựng lại, đôi mắt đỏ hoe mở to nhìn hắn. Y thầm nhủ: Thì ra đây là nỗi đau mà nhân loại kia thường nhắc đến... Là cơn đau sâu thẳm, đục khoét đau đến tận xương tuỷ.…