Ổ nhỏ linh tinh lặt vặt hứng lên thì viết. Văn phong lủng củng, ý tưởng không nhiều. Có thể là oneshot, cũng có thể là nshot.Chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad, vui lòng không bê đi đâu.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.Link bìa: https://www.pinterest.com/pin/17451517299446421/…
Han Sara, 22 tuổi, vừa chia tay một mối quan hệ kéo dài 5 năm - một mối tình lệch lạc, đầy kiểm soát và tổn thương. Cô dọn đến một khu tập thể gần biển, thuê một căn phòng nhỏ để "học cách thở lại".Ở phòng bên cạnh là Trần Thảo Linh, 28 tuổi, chủ tiệm sửa đồ điện tử, nói năng cộc cằn, hay giúp người nhưng không bao giờ nhận ơn. Cô từng thấy Sara ngồi im cả chiều không nhúc nhích ngoài bậc thềm, và chỉ hỏi:"Ngồi đó hoài không mỏi lưng hả?"Sara không trả lời. Nhưng từ hôm đó, cứ chiều muộn là có lon nước lạnh được đặt cạnh cô - không bao giờ thấy người đặt. Một ánh nắng dần len lỏi trong tim cả hai...…
Kí sự làm giáo viên dạy toán của Gen Z Trần Minh Hiếu. Còn đồng bọn thì là đám quỷ yêu học sinh của anh chứ ai. Đồng bọn đặc biệt thì là lớp trưởng Trần Đăng Dương…
Ngày xưa ấy anh à, chúng ta cùng nhau cười, cùng nhau hát, cùng nhau vui vẻ chọc phá khiến đối phương dỗi hờn...Ngày xưa ấy anh, em mang trong mình tình cảm ngô nghê ngây ngốc Anh tỏ tình ...Và em đồng ý...Lời đồng ý làm nghị lực sống của em suốt bao năm...Cho đến khi em biết...Anh của ngày xưa khác rồi...Đằng sau những lời khiêu khích ấy...Có còn là Subaru của ngày xưa không...…
"Nếu Haewon là nơi thời gian ngừng lại, thì có lẽ, chúng ta đã gặp nhau trong khoảnh khắc bị bỏ quên ấy."Mùa đông năm ấy, tuyết ngừng rơi sớm hơn mọi năm.Người ta nói, đó là điềm chẳng lành - vì Haewon vốn chưa từng có một ngày không tuyết.Keonho, học sinh năm cuối, sống lặng lẽ giữa những bức tường trắng và đồng hồ không bao giờ đúng giờ.Seonghyeon, học sinh mới chuyển đến, mang theo nụ cười như vết rạn trên mặt băng.Trong những hành lang đèn vàng và những đêm hồ đóng băng,ai đó bắt đầu nghe thấy tiếng đàn vang lên từ tầng hầm - và nhận ra, có điều gì đang thức giấc."Cậu tin vào điềm báo không?""Không.""Thế còn việc tuyết ngừng rơi đúng ngày tôi đến?"Ở Haewon, chẳng có điều gì là ngẫu nhiên.Và có lẽ... tình cảm cũng không ngoại lệ.…
Nguồn: http://dichtienghoa.com/translate/m.baihexs.com?u=https%3A%2F%2Fm.baihexs.com%2Finfo-9724%2F&t=vi (m.baihexs.com/wapbook-9724_7/)Tác giả: Mạo phao rượu gạoVăn ánLê đường làm vai ác BOSS ở mạt thế giãy giụa sống tạm mười năm sau, cuối cùng cùng một con tang thi vương đồng quy vu tận, lại mở mắt, hắn phát hiện chính mình đi tới một cái khác vị diện thành --- một con...... Trùng đực!! "Tướng quân! Đêm nay bóng đêm vừa lúc, không bằng chúng ta đi trên giường uống rượu xem ngôi sao đi" -- mạnh mẽ đẩy ngã phản bị tấu "Tướng quân! Đừng cử động! Ngươi khóe miệng có cái gì, để cho ta tới giúp ngươi!!" -- hôn môi tư thế get√ "Tướng quân! Gần nhất thế giới hoà bình, chúng ta cũng là thời điểm vì đế quốc dân cư làm ra cống hiến!" -- lái xe lấy cớ get√(Hình bìa chỉ măng tính chất minh họa QwQ)…
"trông ra dáng khách quen rồi đó. ngày nào cũng tới mua một bông, coi chừng sau này thành một đời thì lại khổ em tôi.""chị phương!!!" cái hằng hét lên, tai đỏ ửng.✿wedding planner x floristtóm tắt: tôi vô tình nhặt được người yêu mới tại đám cưới người yêu cũ.…
[HPSS] Dạ khúcTác giả: tiranogThể loại: fanfic Harry Potter, Snarry - HPSS, sau chiến tranh, Snape là ma cà rồng, có HDịch: Snitch yêu Vạc Team (wa.ttpad)Tình trạng: Hoàn (73 chương)Giới thiệu:Thần sáng Harry Potter có một khám phá làm thay đổi cuộc đời trong cuộc phỏng vấn với một tù nhân.…
Một bên là "Nhìn con nhà người ta mà học hỏi", và một bên là "Con nhà người ta". Cứ như vậy mà lớn lên cùng nhau, ở bên cạnh nhau suốt những năm tháng tuổi thơ, tuổi xuân. Từ tình bạn lại đi lên một điều gì đó xa hơn.Nhưng mà Lê Ánh Nhật không muốn mập mờ với thanh mai của mình - Khương Hoàn Mỹ!Rosannryy : Trong tim luôn có hình bóng một người.…
Cơn lứng bùng lổ.⚠️ SIÊU OOC‼️Ngôn từ tục tữu, có chửi bậy, r18, trôn có lài.Truyện là những mẩu nhỏ của Stuart và em ghệ yêu của bé.Truyện của tôi vui lòng không đưa đi bất cứ đâu, chỉ đăng trên wattpad Lunas Soraphie.…