Em quá xinh đẹp để thuộc về một người...Còn tôi thì quá yêu em. WARNING: OOC, R18, R21 (maybe).---------------------------------------------Truyện tẩm đá và cũng không có não, cân nhắc nếu bạn nghiêm túc.…
Author: YooPairings: MinKyun (MinHyuk & I.M aka ChangKyun)Rating: PGCategory: Nam x NamStatus: CompletedHắc: Đây là fic của Tác Giả chia sẻ với mình, mình hoàn toàn không có quyền sở hữu fic này nên các bạn vui lòng không mang ra ngoài nếu chưa được sự đồng ý của chính Tác Giả nhé!…
Tác giả: A MộngBản quyền: Mộng Tuyết Các.- Nếu chưa có sự cho phép của chúng tôi thì xin đừng đem đi đâu, hay đơn giản là Re-up lại. Cảm ơn._______"Tôi không phục! Tại sao tôi lại không bằng một cây vợt!?""Vì Mon Amour là vợ tôi.""..."___Bookcover Designed by @Heralin_Bwi | @thecollab12…
Có thể oocCouple:Chỉ ghép với Conan, không có couple khácĐây là lần đầu viết, có gì xin ý kiến với ạCòn là học sinh, văn chương khá non nớtÝ tưởng lấy từ hai vị này, nếu có đọc được có thể cho phép ta lấy ý a:_Meonhoc2110_IanNoyKhông biết đã đúng tên chưa, nhưng rất thích cốt truyện của hai vị này nên có lấy ý từ đó, nếu đọc được thì ta cầu có thể mượn ý được không a?…
Thể loại: Đam Mỹ, HE, Ngọt, Ngược, H nhẹ (nặng), Hiện Đại Lưu ý: Tác phẩm dựa trên trí tượng tưởng, lấy ý tưởng từ truyện tình của 1 người bạn, hoàn toàn là tưởng tượng. Một số chi tiết có trong truyện vô tình giống với đời sống của đọc giả thì cũng chỉ là sự trùng hợp------Văn án: "Tên lưu manh, đồ đáng ghét chết bầm, đồ nhũng não, đồ khó ưa"-Vừa đánh vào con người trước mặt vừa mắng"Được rồi, là anh sai, chúng ta cùng về nhà"-Lâm Minh Kiệt được ôm vào lòng lập tức ngoan ngoãn mặt cho con người cao kia khiến mình khóc đến sưng cả 2 mắt…
Những giấc mơ đưa cậu đến gặp những kẻ đã đi...Cầu nối của giữa sống và chết, chỉ qua mỗi đêm, khi con người đã chìm vào mộng đẹp.Thật tuyệt, vì lần nữa, cậu lại được tin tưởng.Và cũng thật tuyệt, vì lần nữa, cậu lại có thể giúp người khác.Cứu người, hay giúp người, đều không cần lí do mà, đúng chứ?…
Dù nếu cho mai này em đi, ghé về qua những nơi trên con đường ngàyMột hàng tùng bách còn đứng khi xưa cùng với là cô đơn buồn gầyNúi mãi còn xanh chỉ tóc mây ta không giữ màuXin ngàn lần được gọi tên em bằng một thứ thanh âm cũ nhàu…