Ý tưởng này vốn là của thiennghian. Chờ bạn mòn dép mà bạn chưa ra nên mình viết để thỏa mãn bản thân (Đã có sự cho phép của tác giả). Bộ này xoay quanh các NV Nobita, Shinichi, Ran, Ryoma, Kuroko, Tsuna, Harry, Tanjiro. Mời các bạn vô đọcBan đầu ngược thụ rồi sau này mới ngược công. Truyện dù ngược nhưng vẫn có yếu tố hài hước để mọi người giải trí…
Riku à em là một thứ ánh sáng gì đó rất đặc biệt em mang lại một sự ấm áp cho chúng tôi.mà bản thân em lại quên mất chính mình ...em đã cho chúng tôi cảm hứng sự ấm áp tình yêu an ủi tất cả mọi thứ và giờ hãy để bọn tôi làm cho em làm cho nụ cười đó tồn tại mãi và sẽ chỉ là của bọn tôi thôi.…
Tên fic: Bà mối của chúng ta là DianaAuthor: ShellryEditor: MarieThể loại: tình cảm, boy x boy,...Rating: 13+Status: Đã hoànEdit: Đang lết :vWarning: KhôngChuyển ver đã có sự đồng ý của tác giả, không gây war dưới mọi hình thức…
hello mọi ngườià ờ, thì ừm.....ri sẽ được mọi người yêu bởi vẻ ngoài xinh đẹp, cách nói mông lung dễ thương, quan trọng là conditinhyeu nó đến sớm hay muộn thôi, tính cách của nhân vật sẽ có một chút thay đổi, cách nói chuyện có thể cũng thay đổi luôn, sẽ có thêm vài nhân vật mới cho dàn harem của rimuru thêm nhiềuRimuru sẽ cao 1m65, ciel thì đang trong quá trình nghỉ dưỡng nên sẽ rời khỏi cơ thể rimuru và cũng không có kết nối với rimuru luôn, nhưng vẫn biết được những chuyện trong thành phố, sẽ có thêm cả octagram nữa không sao chép, không chửi, không nói những từ gây xúc phạm đến tác giả mạnh, thích thì đọc, không thích thì đinói tóm lại là...... yêu mọi người nhiều❤❤văn án :" rimuru - sama, ngài có tin vào tình yêu không "" không a~ , mà nếu yêu thì sẽ có những biểu hiện nhất định thôi, không cần lo việc không phát hiện ra, ngươi mà có yêu ai thì tới ta tư vấn cho "" vậy sao.... nhưng, thần yêu người mất rồi "…
" Ninh Hinh, ta ta chỉ mới 17 tuổi thôi đó. Ngươi ngươi có muốn vào tù không"" Đương nhiên là ta không muốn rồi, nếu lỡ ta vào tù thì ai thay ta thương em, chăm sóc em đây. Với cả sau này có thế nào em cũng là của ta. Đừng nói nhiều cứ ở dưới thân ta mà hưởng thụ, chẳng lẽ em có thể nỡ lòng nào tố giác ta vào tù ư"Nói đoạn Ninh Hinh đã ở trước 2 hạt hoa anh đào đỏ mọng chỉ đợi... chỉ đợiChỉ đợi các bạn đọc tiếp thôi đóMong các bạn bình chọn cho mình để truyện được đến tay các bạn đọc giả hơn nữa, cảm ơn các bạn 🙇♂️…
Tiểu Tuyết mệt mỏi hé mở đôi mắt. Nắng chiều len lỏi qua khe cửa sổ rọi vào phòng cô...ấm áp, nhẹ nhàng..............................................Và cô lại khóc ... đến hôm nay cô mới hiểu được ý nghĩa trong câu nói của anh : "Anh muốn lấy cuộc sống của mình làm món quà cho em"…
Tên gốc Hán Việt: Hựu Kiến 1982 - 又见 1982Tác giả: Tầm Hương TungEditor: Penallral (Xu)Nguồn convert: Wikidich. (Mình có nhờ wikidich tìm được trang web trung rồi nhờ bác gg hỗ trợ nữa).Tình trạng bản trung: Đã hoàn thành.Tình trạng edit: đã bò xong.Số chương: 127 chương (tính cả phiên ngoại)Thời gian bắt đầu: Tháng 3 năm 2021Văn án 1Diệp Tuệ về lại năm 1982, không còn là cái người cô đơn không ai đi cùng, ôm hận cả đời nữa, ba cô với anh em cô tất cả đều mạnh khỏe, người yêu cũng bình yên vô sự, à đúng rồi, lúc này anh còn chưa có yêu cô, có điều không sao, chỉ cần anh thật tốt, có yêu cô không không sao cả.Ngụy Nam nhướng mày: "Cái gì gọi là không sao cả? Chẳng lẽ em tính gả cho người khác?"Văn án một câu: Trở lại lúc trước, bảo vệ người nhà, quý trọng người yêu, vốn định cái tiệm nhỏ để cải thiện cuộc sống của người nhà, ai ngờ được thế mà trở thành đại vương bán lẻ. Văn án 2Diệp Tuệ mệnh khổ, mất đi tình thương của mẹ sớm, anh ruột bị người hãm hại thành một sợi oan hồn, chồng mới cưới cũng vì cứu người mà hy sinh, cô không thể không tự lực nuôi lớn hai đứa con mồ côi từ trong bụng mẹ, còn phải chống đỡ thị phi trước cửa quả phụ, vốn tưởng rằng đã đen đủi đến tận cùng, ba lại vì tai nạn giao thông mà tàn tật, cặp em trai song sinh đứa thì không làm việc đàng hoàng, đứa thì sa đọa mất sớm...... Ngay cả bi kịch bi thảm nhất cũng không dám viết như vậy, nhưng mà đều phát sinh trên người Diệp Tuệ.Trước lúc lâm chung, Diệp Tuệ cảm thấy cuối cùng mình cũng được....…
Trong một buổi sáng yên bình trong nắng sớm. Tiếng la từ đâu vang vọng trong ngôi nhà của các tân binh IDOLISH7, làm mọi người buộc phải tỉnh dậy.Nagi và Tamagi đi ra cửa mà ngó nghiêng, nhìn mọi người cũng lục đục mở cửa ra."Mọi người cũng nghe thấy tiếng la phải không?""Ừ, các em có biết nó phát ra từ đâu không?"Iori Izumi yên lặng chỉ tay về phía phòng thứ hai bên phải,căn phòng của người duy nhất không có mặt ở đây'Riku Nanase'.Mọi người đề phòng mà mở cửa, mở ra nhìn thấy Riku đang ôm mình mà ngồi trên giường hoàng sợ mà co người lại ở cuối giường. Lại nhìn phía đầu giường, còn một người nữa.Người này__à không cậu bé này là Riku?![Nhân vật có thể OOC nên mọi người hiểu cho. Cốt truyện sẽ không giống cốt truyện gốc. Đây sẽ có yếu tố đam mỹ, không thích xin đừng đọc. Không nhận gạch đá gì hết.]…