|bạch quang vĩ niên| uh oh
Uh-oh, now we can just pretendWe won't do it again, again, again…
Uh-oh, now we can just pretendWe won't do it again, again, again…
Anh có muốn đi theo em không?Đi theo em tới nơi có cầu vồng ở chân trời,nơi mà đứa con chưa sinh ra của 2 ta đang chơi đùa ở đó không?Nó sẽ rất vui đấy?nó bảo nó nhớ anh...nhớ Papa của nó.…
"Khi trái đất đã mất đi màu xanh lá riêng biệt của chính nó " "Khi bầu trời chỉ còn lại một màu xám xịt của khói bụi ""Khi phần con trong mỗi người trỗi dậy" "Và khi công nghệ trở thành thứ duy nhất có khả năng tồn tại ""Tích tắc... tận thế đã đến rồi"…
"Jamie""Jane""Film""Liệu cậu đã bao giờ rung động với tôi chưa View?""Em Love""Kết thúc mối quan hệ tìm hiểu...""Khi nào Prigkhing mới thoát khỏi cuộc sống độc thân đây hả?""JJ, cậu thích tôi ư?"…
nàng chẳng phải con người của mộng mơ."hỡi cô gái, có phiền không nếu cho ta biết tên của em?" em là kẻ ôm mộng được đến gần bên nàng."đáng tiếc, em chỉ là một kẻ khốn khổ đến nỗi chẳng có nổi cho mình một cái tên, thưa người" hyunjin lặng đi, nàng trầm ngâm một lúc, ánh nhìn đăm chiêu khó đoán."cô gái, ta sẽ đặt cho em một cái tên, jezebel ange cerise choi yerim. từ nay ta sẽ gọi em với cái tên yerim nhé"…
vài viên kẹo nhỏ mang tên soojun…
Câu chuyện kể về tình yêu đơn phương ngây thơ của Thanh Trúc - một cô gái ít nói nhưng vô cùng chân thành, nhân hậu. Cô thầm yêu Tuấn Anh cậu bạn học sinh mới chuyển đến trường cô vào năm lớp 11.…
trong mắt kim jiyeon, lee luda vẫn luôn là một đứa trẻ chưa lớn, một đứa trẻ hay bám người làm nũng nhưng bất quá thì cô vẫn rất thương đứa trẻ ấy.đối với lee luda, kim jiyeon là một người chị vừa ngoài lạnh trong nóng vừa vô cùng khó đoán nhưng khổ nỗi chị ấy cũng lại vừa là người em yêu."một đứa trẻ như em, dễ thương như em trên thế gian này sẽ chẳng có ai nữa đâu"/một series có thể xen kẽ real life tưởng tượng về hai bạn nhỏ, cũng có thể ooc, nhưng vì hai bạn dễ cưng lắm nên là chủ yếu sẽ soft ngọt đồ ha…
kim jiyeon x lee luda…
tình ta sẽ không thể hàn gắn lại được như trướcnhưng ít nhất thì anh đã tìm ra được những luyến tiếc để bản thân không cảm thấy hối hận.…
Mintchoco là vị kẹo mà Hanbin và Matthew thích nhất, sẽ thật tuyệt làm sao nếu họ tận hưởng chúng cùng nhau 🍬[Oneshot]…
tôi nhìn em, nhìn từng vệt nắng tinh nghịch bay nhảy trên gương mặt thiên sứ của người con gái ngọt ngào mà tôi vẫn đem lòng yêu thương bấy lâu. một thứ cảm giác khỏ tả dần ứ nghẹn dâng lên cổ họng, em vẫn cười, tôi cũng cười, nhưng trong lòng tôi thì tàn tạ đi một nửa. "nắng cuối hạ đẹp quá, hay là tôi hôn má em một cái nhé?"…
Hate has a reason for everything but love is unreasonable#As_GilChú ý,fic này sẽ ngược tới mức máu ở cẳng chân chảy ào lên não luôn,bạn nào không chịu được cảnh dằn vặt đau thương xuyên suốt khuyên nên chuẩn bị một tâm hồn thật đẹp🌝…
Buổi tối cuối cùng đó,tôi đã xoa lưng cho người ngủTôi không cảm thấy da thịt,chỉ là một lớp xương gầy gò Tôi nhận ra,đối với người,thứ gọi là tình yêuSao lại như một tảng đá lớn đè nặng lên thân thể ngườiLà những nỗi đau quanh quẩn chực chờ giết chết ngườiLà những lời nguyền tra tấn bao quanh gấp vạn lần tôi…
Mỗi ngày, một pizza phô mai, một nụ cười chìm đắm...Tác giả: Lười NhânTên truyện: PizzaCouple: HopegaTình trạng: Đã hoànThể loại: 1x1, fanfic, shortfic, Boy x Boy, đam mỹ, nhẹ nhàng, soft, HE,...Chú thích: CÓ TỪ NGỮ THÔ TỤC , vui lòng đọc kĩ tags, nếu dị ứng với các thể loại này xin click back chứ đừng buông lời cay đắng omke? Tks💜…
Hai công chúa nhì nhảnh, ham chơi đều đã phải lòng của hai hoàng tử ở vương quốc khác nhưng định mệnh đã không theo ý họ đã làm hai công chúa trở nên buồn phiền. Không biết họ có đến được với nhau không muốn biết nữa thì cùng đọc câu chuyện nào...Tác giả : SuRy#Vui lòng không coppy nội dung truyện.Nguồn ảnh : fbshaderein.vnfanpage…
Cơn bão tuyết buồn bã rít lên ngoài kia,phủ đầy những bông tuyết trắng lên ngôi mộ bám rêu nơi góc trường,người ta đồn nhau những lời sợ hãi rằng,nếu bạn đến đó vào ngày 2 tháng 5 hằng năm,bạn sẽ nhìn thấy hình ảnh mờ ảo của một người con trai có mái tóc bạch kim mượt mà,đôi chân cao,đôi mắt xám đỏ cùng vẻ mặt đượm buồn.…
Sau cuộc sát hạch 5 đầy cam go, nhóm Bủn quyết định tổ chức tiệc nhậu ăn mừng. Thế Vĩ, với cái dáng người nhỏ con nhưng cái máu "lầy" thì không ai bằng, nhanh chóng trở thành mục tiêu của sáu tên còn lại.…
Giọng hát khựng lại,ngắt đứng câu hát da diết chưa có hồi kết.Hắn nâng nhẹ bàn tay,đống cát lạnh lẽo bỗng như sống dậy,tự tạc bản thân thành những hình thù kì lạ,như muốn kể lại cho trần thế nghe về những điều quá xa xôi nhỏ bé trong quá khứ,tựa hạt cát ven đường mà không ai có đủ thời gian ghi nhớ chúng vào trong bộ não xói mòn…
"Tôi làm tiên nhân bao nhiêu năm...giữ toàn vẹn khế ước với ngài.." Zhongli từ khi cứu Xiao khỏi tay ma thần, lần đầu nhìn thấy hắn như vậy,im lặng nghe tiếp chuyện: "Tôi bảo vệ cảng Liyue..Không màng tới linh hồn của mình đã tàn tạ từ lúc nào...?Vậy mà...tới người con gái tôi thương... bảo vệ.. không nổi..!"…