Tất cả mọi chuyện bắt đầu từ trường THPT Bão Tố, từ những câu chuyện tình của các nhân vật. Sau tất cả những sự thay đổi, các nhân vật chính gặp nhau, cùng gộp lại và trở thành những người anh em tri kỉ (nhiều otp nhưng chủ yếu là BonBin)Tác giả: Won Mina (t viết truyện lần đầu nên chx có kinh nghiệm mấy, thông cảm ạ)Đồng tác giả: Helen CoralK đăng lại, chuyển ver nếu chưa có sự cho phép…
Cuộc chiến giữa ma cà rồng và con người là một cuộc chiến không có hồi kết.Ai sẽ là kẻ chiến thắng?Ai sẽ là người thống trị?" Truy đuổi đến cùng, giệt cỏ tận gốc " - đó là châm ngôn sống khi đối diện với kẻ thù…
Câu truyện kề về cái chết bí ẩn của cậu học sinh cấp 3 tại trường trung học phổ thông Hangang high school .Và cuộc gặp gỡ hài hước và bất ngờ giữa hồn ma và cậu học sinh mới chuyển đến Koo Bonhyuk, từ đây câu chuyện duyên kiếp của hai người được bắt đầu theo sau đó là bí ẩn về cái chết của Oh Hanbin dần được hé lộ,hung thủ thực sự là ai và câu chuyện tình yêu của hai người liệu sẽ có cái kết tốt đẹp.Cảnh báo:truyện có yếu tố bạo lực và kinh dị không phù hợp cho những người yếu timMời các iE cùng đón xem nhé.…
Đây là lần đầu tiên mình viết truyện, nên chưa có kinh nghiệm nhiều, có gì mấy bạn góp ý nha <3 Thể loại : Romance, fanficPairing : BinHwanAuthor : Wang TraceyTóm tắt : Hanbin, 1 người hoàn hảo, cậu rất ít bạn và đặc biệt không thích phải si tình như một thằng ngốc nhưng khi một ai đó bước đến làm cho cuộc sống của cậu thay đổi, cậu cười nhiều hơn, quan tâm nhiều hơn...…
y ngủ gục trên ghế sofa, y trần truồng khoác tấm vải voan dệt giọt nước, y cầm que kem dưới mái hiên, y đồng hành cùng gã suốt chặng đường tương lai, tất thảy, tất thảy tụ lại đây, trở thành y đau khổ thảm hại của soobin, đẹp hơn bao giờ hết."đây không phải là anh trai tôi."///[cherophobia]: nỗi sợ hạnh phúc/part i of "phobias"/////p/s: - hành động và suy nghĩ của nhân vật không đại diện cho tư tưởng của tác giả.- ai biết cre của ảnh cover/bìa truyện thì comment trực tiếp vào fic nhé! mình tìm mãi không ra - cảm ơn cả nhà <3…
"Bầu trời hôm nay có nắng.Tình yêu có một qui luật riêng của nó đó là duyên và nợ. Nếu đã được gặp nhau nhưng lại không thể ở bên nhau bởi vì ta không có nợ và ngược lại cũng vậy. Còn nếu khi duyên và nợ đã cùng nắm tay song hành thì dù có bao nhiêu trắc trở, hai con tim vẫn tìm về với nhau.Nhưng tình yêu cũng là một cuộc đấu tranh, nó là cuộc chiến giữa người với người, giữa lí trí và trái tim và giữa chính những người yêu nhau. Gặp và yêu có thể do duyên nợ nhưng tình yêu đó sẽ không bao giờ là mối tình cuối cùng nếu ta bỏ cuộc giữa chừng. Người ta nói có không giữ mất đừng tìm, đừng để khi lạc nhau rồi mới thấy tình yêu quan trọng."…
Bốn cô gái mang màu nắng tràn đầy nhiệt huyết với đời, bốn người bạn cực thân với nhau, cùng nhau trở thành bạn rồi thành bạn thân cuối cùng là tri kỉ nợ đời với nhau.Bốn chàng trai luôn âm thầm lặng lẽ như tháng ngày mưa trầm lặng, họ luôn quan sát cô gái nắng của mình và nhờ những tia nắng ấy đã khiến cho cơn mưa bớt lạnh lẽo và cô độc.Em là những ngày nắng sưởi ấm những ngày mưa.....Anh là những ngày mưa tưới mát cho những ngày nắng..... Có nắng sẽ có mưa, có mưa sẽ có nắng. Nắng mưa là chuyện của trời, anh và em là chuyện của chúng ta.…
Đồng hồ cổ từng nhịp tích tắc, kim bạc chậm rãi xoay qua, năm tháng của chúng ta, những nuối tiếc ấy...Liệu có thể quay lại?Thật ra tôi biết mỗi người đều có một khoảnh khắc nuối tiếc khi còn trẻ. Chúng ta vô tư, đơn thuần nhưng cũng non dại. Trước những lựa chọn, những tình cảm thanh xuân, trước cả ước mơ và tương lai phía trước đều từng do dự, e ngại tiến bước. Ai mà chưa từng trải qua cơ chứ?Tôi cũng vậy...Có những nuối tiếc không thể vãn hồi được nữa, chỉ còn cách thông qua trí tưởng tượng của chính mình, hiện thực hóa mong muốn nhỏ bé ấy bằng câu từ.Tôi hối hận rồi, rất nhiều...Mong bạn nếu đọc được câu chuyện này sẽ không như thế.Hãy trân trọng tháng ngày ngắn ngủi còn lại của mùa xuân cuộc đời. Đừng than thở mệt mỏi, đừng ngại nắng ngại mưa, đừng tính toán thiệt hơn. Có những phép tính khi hoàn thành rồi sẽ nhận ra kết quả chẳng còn ý nghĩa gì nữa bởi vì ý nghĩa đó chỉ dành cho một thời điểm thích hợp mà thôi.Cầu mong bạn sẽ sớm nhận ra thời điểm đó để nắm chắc lấy nó, đừng như cánh hoa phượng vuột khỏi tay không thể bắt lại được nữa...…