Mẩu chuyện nhỏ xoay quanh kỷ niệm thanh xuân vườn trường của các anh trai và sự tái ngộ đầy bất ngờ sau năm tháng xa cách (~ ̄▽ ̄)~📍TỤC/ OOC!!! Câu chuyện dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, không dính dáng đến người thật…
chuyện tình em và gã , là tình yêu mà em dùng hết thảy may mắn để có , là cái mà gã dùng tất cả sự dịu dàng của mình để nâng niu.em của gã và gã của em.…
Nguyễn Thái Sơn giật mình tỉnh dậy sau một giấc chiêm bao đáng sợ.---𝑎𝑛𝑔𝑠𝑡 𝑠ℎ𝑜𝑟𝑡𝑓𝑖𝑐; 𝑟𝑎𝑡𝑖𝑛𝑔 𝑀Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad account @tn_trucnhii…
tên truyện :Xuyên không vào truyện tôi trở thành NGƯỜI THỨ BA. Cảnh báo ❗ : OOC , nhiều H++ .Kết : HENgười thật truyện giả ! . fic sẽ có những cái ngôn từ thô tục và nội dung 18+ nên hãy cân nhắc trc khi đọc . một vài chap có thể gây khó chịu cho reader cko nên ai ko thích thì bỏ qua đừng đọc ạ !Ngày viết : 3/3/2025…
"Chúng ta yêu nhau, không phải để chữa lành.Mà để cùng nhau chìm xuống, tận đáy."Quang Anh - Họa sĩ thiên tài từng đoạt nhiều giải thưởng, sau tai nạn mất đi người thân, sống ẩn dật trên gác xép và bắt đầu nghe thấy tiếng nói trong đầu.Đức Duy - Bệnh nhân tâm thần trốn viện, từng là học sinh giỏi, hiền lành, ngoan ngoãn, nhưng sau một vụ việc không ai nhắc đến, cậu biến mất khỏi xã hội.Hai kẻ điên - một người vẽ, một người viết - tìm thấy nhau trong một căn phòng khép kín với ánh đèn mờ và tường dán đầy tranh máu.Họ yêu nhau.Nhưng tình yêu đó không kéo họ lên.Mà kéo họ xuống sâu hơn. Vào một cơn mê đẫm máu, nơi không có đúng - sai, chỉ có bản năng, chiếm hữu và khát vọng được tồn tại trong tâm trí người còn lại.Đây không phải một câu chuyện chữa lành.Không ai được cứu.Không ai tốt.Chỉ có hai linh hồn méo mó, nhìn thấy bản thân mình trong sự điên loạn của đối phương - và yêu nhau, như yêu chính phần xấu xí nhất trong mình.…
Có những giấc mơ lặp đi lặp lại như định mệnh, như những mảnh vỡ ký ức từ một nơi xa xăm mà ta chưa từng đặt chân đến. Hoàng Đức Duy - một chàng trai bình thường giữa dòng đời tấp nập và tẻ nhạt cứ mãi mang theo những giấc mơ kỳ lạ, nơi cậu gặp một người con trai tên Quang Anh. Họ bên nhau giữa những thời đại khác biệt. Duy yêu người ấy tha thiết trong từng giấc mộng, như thể đã yêu suốt ngàn năm... nhưng lần nào cũng tỉnh giấc ngay trước khi kịp nói một lời yêu.Cho đến một ngày, giữa đời thực phẳng lặng, Duy gặp Nguyễn Quang Anh - một người hoàn toàn xa lạ... nhưng trái tim cậu lại run lên như vừa tìm lại một điều đã đánh mất từ rất lâu. Đôi mắt ấy, nụ cười ấy, hơi thở ấy - tất cả đều gợi lại những gì trong mơ.Liệu định mệnh có thật? Liệu những giấc mơ kia là tàn dư của kiếp trước, hay chỉ là tiếng vọng từ trái tim chưa từng thôi nhớ nhung một linh hồn nào đó?Liệu có thể nào... một vết nhớ từ linh hồn đã vượt qua cả giấc mơ, để sống dậy giữa đời thực?…
tình yêu không phải là anh yêu em và chúng ta yêu nhau, càng không phải một bài toán mà một cộng một sẽ bằng nhau. đôi khi là vô nghiệm hoặc vô số nghiệm.còn chúng ta không yêu nhau đến thế đâu.…
Ghét của nào trời trao của đó, oan gia ngõ hẹp là những câu nói dành cho Quang Trung và Thái NgânTừng ghét cây ghét đắng đối phương nhưng cả hai lại yêu người kia mà chẳng dám nóiSẽ ra sao khi họ lại cùng một nhóm và cùng một liên quân nhỉ???…
chào em xinh đẹp của chúng tôi em ơi làm sao khi chúng tôi yêu em si mê em đến điên dại đây hả em ơi xinh đẹp ơi Hoàng Đức Duy của chúng tôi ơi em tỏa sáng ở mọi nơi làm sao đây hả em ơi chúng tôi yêu em si mê em đến điên dại nhưng em lại quá đỗi ngây thơ làm sao đây hả em ơi...…