Tên truyện: Cô ấy đến buổi concert của tôiTên tiếng Trung: 她来听我的演唱会Tác giả: Kiều DiêuDịch: Kình Lạc - 鲸落Beta: Nơ, Thư QuânThể loại: Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Showbiz, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Thiên chi kiêu tử, 1v1, Thị giác nữ chủ, Bạch nguyệt quang, Chức nghiệp tinh anhSố chương: 70 chương…
Bản dịch dựa trên các trang Eng trên mạng, CHƯA có sự cho phép của tác giả gốc, dịch phi lợi nhuận vì đam mê. Vui lòng không đem đi nơi khác để tránh bị report hoặc bị đánh bản quyền.Bản dịch đã được edit lại sao cho phù hợp và dễ đọc hơn, nếu có vấn đề về ngữ pháp hãy để lại ý kiến và tôi sẽ sửa lại.Đây là bản dịch phục vụ cho quá trình đọc truyện của CHÍNH TÔI và bất kì ai có nhu cầu.Tác giả: Yoo Ryeo HanTóm tắt:Khi mở mắt ra, là thế giới trong một cuốn tiểu thuyết'Sự ra đời của một anh hùng'Và lại còn là trong cơ thể của tên vô lại nổi tiếng của gia đình Bá Tước.Cơ mà, cứ thế trở thành một tên vô lại thì đâu có được?…
Tác giả:Thanh Thanh Thùy TiếuThể loại:Ngôn Tình, Trọng SinhTrạng thái:Full [601-737]Tags: ngôn tình trọng sinh, truyện ngôn tình trọng sinh full, wattpad, vietwriter, ngôn tình cấm luyến h nặngBị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý. Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ.Cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.…
Mười sáu tuổi, thanh xuân chín mọng như những múi mâm xôi đầu mùa vừa lấp lánh dưới ánh nắng lại ngọt ngào đến luyến lưu.Thanh niên tuổi ấy mới tập tành học cách người lớn, có sự bồng bột thể hiện cũng có nét chập chững suy nghĩ sâu xa. Màu sắc nào đẹp hơn mối tình đầu năm mười sáu?Hương thơm nào ngọt ngào hơn mùi áo người thương? Những cảm xúc mới mẻ của tình yêu thủa ban sơ luôn là thứ khiến người ta nhớ nhung nhất và đánh dấu một cột mốc quan trọng trong cuộc đời của ai đó...Cái vấp ngã thủa đầu đời không muốn đối diện, cảm giác đau khổ lần đầu tiên phải trải qua...nó là gì? Có ai còn nhớ mình đã bước qua thế nào hay giờ chuyện ấy vẫn là một mảng kí ức tối tăm trong quá khứ mà không thể nào quên? Năm mười sáu tuổi, không phải độ khởi đầu cho một thanh xuân nhưng nó lại lặng lẽ ghi lại tất cả những cảm xúc lần đầu được cảm nhận.Mười sáu tuổi, em đã đủ lớn hay chưa?…
--------Có những thứ khi đã mất đi, con người ta mới vội vã rớt hết liêm sỉ lụm lại...Tên truyện: Sư tôn, ta tới để bắt người!Tác giả: Miêu Nô/XxSmilexHidexTearsxXNguyên tác: Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện (Mặc Hương Đồng Khứu)Cảnh báo: (Chắc là sẽ) OOC, tại tui viết Băng ca x Thẩm Cửu.…
Một ngày, bạn vô tình thấy tên mình - Như Ý thì chúng ta đã có duyên với nhau, hãy dành cho nhau những lời nhẹ nhàng, đừng làm đau nhau nhé!Mình mong các bạn có những góp ý nhẹ nhàngGặp nhau là duyên phận♡***Bùi Lan Hương - Ái PhươngMinh Hằng - Đồng Ánh Quỳnhvà một số nhân vật phụ khácCuộc đời Ái Phương vốn là một con chim bị nhốt trong lòng, ngày nào đó con chim ấy cũng sẽ chết mà thôi. Chỉ là sớm hay muộn...Nhưng con chim ấy lại được giải thoát bởi một người thiếu nữ làm việc ở gánh hát, giọng nàng cuốn luôn cả thể xác Ái PhươngDuyên phận đẩy đưa họ đến với nhau, không biết kết quả sẽ ra sao...…
Cậu từng đặt cược và thất bại về tình yêu với anh lần thứ nhất , nhưng cậu vẫn chấp nhận đặt cược lần thứ 2 , và rồi cậu nhận được một gia đình nhỏ , có Đăng Dương ,Thanh Pháp và một bé conAnh từng khiến cậu không tin vào mối, quan hệ này , và rồi hiện giờ Chỉ một câu nói, mà anh thấy mình là người may mắn nhất thế giới này. Em đồng ý, nghĩa là em chọn anh. Và điều đó - với anh - là món quà vô giá…
.Học sinh mới chuyển trường Bối Doanh Doanh, tính cách dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng, là một "túi mềm nhỏ" mà ai cũng có thể bắt nạt.Lại bị xếp ngồi cùng bàn với Bàng Bác Văn.Là nam thần của trường Nhất Trung, học thần* Bàng Bác Văn, kỳ quặc và lạnh lùng, là một sự tồn tại khiến người khác sợ hãi.*Học thần: không học mà điểm vẫn cao.Mọi người đều nói Bối Doanh Doanh sẽ bị anh bắt nạt.Có người anh em chạy đến hỏi anh nghĩ gì về bạn cùng bàn mới, nam sinh dựa vào tường, bóp điếu thuốc trong tay rơi xuống, mặt mày lạnh lùng: "Thích cậu ta? Tao điên sao?"Về sau.Sau khi kết thúc buổi tiệc mừng năm mới, cả lớp cùng đi ăn tối, lại phát hiện không thấy Bàng Bác Văn và Bối Doanh Doanh.Có bạn học nói thấy Bàng Bác Văn vẻ mặt tức tối kéo Doanh Doanh đến phòng nghỉ, mọi người vội vàng đi tìm, thấy cánh của phòng nghỉ khép hờ bị bóng tối che khuất, bên trong có tiếng nói vọng ra --"Nói, lần thứ mấy?""Thứ hai...""Còn để mình thấy cậu nói chuyện với cậu ta lần thứ ba thì khóc cũng vô dụng."Sau đó cửa phòng nghỉ bị mở ra, cổ áo sơ mi trắng của Bàng Bác Văn hơi mở, môi bị sưng, một cô gái với đôi mắt đỏ hoe đi ra.Anh nhìn thấy một đám người đứng ngây người trước cửa, nhíu mày, ôm đầu cô gái vào ngực, ngước mắt lên, lạnh giọng nói:"Nhìn cái rắm."Mọi người: ...Con mẹ nó hóa ra là kiểu bắt nạt như này........Tác giả gốc:Mộ NghĩaNhân vật chính:Bối Doanh Doanh, Bàng Bác Văn…
Cậu học trò Nanon nhận ra bản thân có tình cảm đặc biệt với thầy giáo chủ nhiệm năm cuối cấp của mình. Cậu luôn tưởng tượng ra cảnh cậu và gã về chung một nhà, và còn nghĩ đến cảnh cậu được nhún trên người gã nữa, không biết những tưởng tượng này của cậu có trở thành sự thật không đây?.warning: có yếu tố 18+, không thích vui lòng rời đi.…
Thanh xuân của tôi có cậu. Thanh xuân của cậu cũng có tôi...Mình từng rất ghét một người chỉ đơn giản vì cậu ấy học giỏi hơn mình. Nhưng dần dần mình mới phát hiện thích một người là muốn cùng người đó cố gắng để chạm đến những ước mơ tươi đẹp trong tương lai. Mình cùng cậu ấy trải qua thanh xuân ngọt ngào với những ngày thi cử đầy áp lực, những trận cãi nhau đến nỗi òa khóc, những tiếng cười rộn ràng trong chiều nắng mùa xuân, những buổi học văng vẳng tiếng giảng bài của thầy cô trong tiết hè oi bức, hay cái ôm trên chiếc xe đạp dưới trời thu xanh ngắt tầng mây và cả nụ hôn đầu dưới gió đông se se lạnh. Khả Hân và Nhật Hưng năm ấy đã vẽ lên mối tình trong trẻo nhất, ngọt ngào nhất dưới mái trường chuyên ấy ...P/s: truyện lần đầu mình viết, truyện lấy cảm hứng từ những trải nghiệm ở mái trường chuyên cấp ba của mình, có hơi teenfic, hơi xàm xàm nhưng hãy ủng hộ mình nha.Chân thành cúi đầu cảm ơn 👉👈--------------------------------------------------Dâu Tây Đường Phèn nằm trong chuỗi truyện "Em và Bảo Lộc".…
Tôi khẽ chớp mắt, trái tim cũng theo đó rung lên từng hồi. Huy Anh chợt tiến lại gần tôi, mang theo mùi hương gì đó chẳng thể diễn tả bằng lời.Có lẽ do hương men nồng say của rượu, hoặc cũng có thể do sâu thẳm trong cõi lòng đơn độc đã bị đánh thức bởi thứ tình cảm khó nói, Huy Anh bỗng nhiên gục xuống hõm vai tôi. Nó chẳng chê hõm vai ấy gầy gò, hay xấu xí mà chỉ nhẹ nhàng ôm lấy người tôi. Chất giọng trầm khàn của kẻ trước mặt cứ như gió xuân thổi nhẹ bên tai, nó nỉ non bên vành tai đỏ ửng của tôi:- Trịnh Hữu Huy Anh suy em đến thế đấy!Lại thế nữa rồi, tôi cố gắng trấn tĩnh đầu óc mình: yêu ai cũng được, ngoại trừ Trịnh Hữu Huy Anh.Des bìa: Nguyen Anh Đá Chanh Tuyết nằm trong chuỗi truyện "Em và Bảo Lộc".Lưu ý: Truyện còn nhiều thiếu sót, nhân vật chưa hoàn thiện. Rất mong nhận được góp ý từ độc giả để tác giả có thể cải thiện và rút kinh nghiệm cho những tác phẩm sau. Xin chân thành cảm ơn ạ.--------------------------------------------------"Đá Chanh Tuyết" nằm trong chuỗi truyện học đường "Em và Bảo Lộc".…
• Tên truyện: Cố Chấp Sủng Ái• Tác giả: Điềm Thố Ngư• Thể loại: Hiện đại, quân nhân, sủng, nam tính chiếm hữu lớn, gương vỡ lại lành, HE.• Số chương: 74 chương (66 chương chính văn + 8 phiên ngoại)• Trạng thái: Hoàn convert, đang edit.Lịch ra chương mới: Thứ 3 và Thứ 7 hàng tuần. Văn án:Mọi người trong quân đội đều biết, trên lưng Lục đội trưởng của bọn họ có một hình xăm vô cùng khoa trương. Giống như một bức tranh, dùng bút pháp rực rỡ nhất và màu sắc dày đặc vẽ một cây anh đào. Có một nữ bác sĩ len lén hỏi anh: "Hình xăm này có phải là về một người nào đó đáng nhớ trong đời anh không?"Sắc mặt Lục Chu lạnh lẽo, lạnh nhạt nói: "Không phải."Tình yêu của anh nặng nề, ích kỷ, u ám, tuyệt vọng, và anh yêu em. "Anh muốn nhốt em vào một căn phòng không thấy ánh mặt trời, muốn đào bới từng bộ phận thuộc về người khác trong trái tim em, muốn dây dưa không rõ, muốn từng chút từng chút giữ lấy em, muốn nghe tiếng em khóc lóc, chứng kiến sự sợ hãi của em, nhìn thấy em chịu khuất phục."-- Nhật ký của Lục Chu.Editor: 🧚🏻♀️C1-14: Vee 🧚🏻♀️C15-23: Kim 🧚🏻♀️C24 trở đi: Chanh( Độc giả thân mến, đây là câu chuyện được đăng bởi tài khoản Vee_ily, từ giờ sẽ chuyển giao cho tiemnhakeo và tiếp tục dịch. Mong mọi người luôn ủng hộ! Thân ái. )Truyện chỉ được đăng tại wattpad tiemnhakeo…
Mặt trời luôn tỏa ra thứ ánh sáng chói chang, khiến mọi người ai cũng phải chú ý.Mặt trăng luôn tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng, dịu êm. Đôi khi mờ nhạt đến mức không phải ai cũng chú ý thấy.Khác với ánh mặt trời chói chang, ánh trăng mờ ảo chỉ xuất hiện trong đêm tối tĩnh lặng.Cũng như thế, con người có những bí mật khó phơi bày ra trước ánh sáng, chỉ có thể bày tỏ dưới ánh trăng.Ánh trăng dịu dàng chiếu vào cuộc đời của cô, nâng đỡ cô từng bước đi qua cuộc đời đầy chông gai.Dòng chảy cuộc đời của cô - Jocasta Macmillan, cũng là dòng chảy của ánh trăng.Cp: Severus x Jocasta…
Tác giả: Phong Nguyệt Đô Tương QuanThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Cán bộ cấp caoSố chương: 242 chương + 9 ngoại truyện[Giả nho nhã vs. Tuyệt sắc thật sự]Lão cán bộ x Đóa hoa tuyết mềm mại, nhất kiến chung tình + tan vỡ rồi tái hợp.(Chênh lệch chiều cao + tuổi tác + địa vị)Ngọt ngược theo phong cách hiện thực, không tạo hình nhân vật lý tưởng hóa.[Một câu tóm gọn] Phá kén hóa bướm rất đau, ôm lấy mùa xuân lại thật đẹp.Anh cho cô tấm vé bước vào kim tự tháp, cô cố gắng biến nó thành "át chủ bài".…
[𝙄𝙣 𝙮𝙤𝙪𝙧 𝙖𝙧𝙢𝙨, 𝙄 𝙛𝙤𝙪𝙣𝙙 𝙢𝙮 𝙝𝙤𝙢𝙚.]Có những cái ôm không cần đi kèm lời yêu thương hoa mỹ, chỉ cần siết nhẹ một chút là đã đủ khiến người ta muốn dừng chân cả đời.Vòng tay hắn, ban đầu là nơi y lén nép vào khi cả thế giới ngoài kia trở nên quá lạnh. Rồi dần dà, nó trở thành chốn duy nhất y muốn quay về mỗi khi mỏi mệt.Ấm áp đến lặng người. Dịu dàng đến mức chỉ cần dựa vào một chút thôi, mọi ầm ĩ trong lòng cũng hoá thành gió thoảng.Một ánh mắt nhìn y mà không phán xét. Một cái ôm không cần điều kiện. Một bàn tay dù có tức giận đến đâu vẫn luôn chìa ra nắm lấy y lúc cần.Ấm áp đến mức y không muốn nhúc nhích.Y nghĩ: Đây chính là nhà của mình. Là nơi để trở về. Là bến đỗ cho những kẻ hay chạy trốn.Chỉ khi hắn ôm y vào lòng, thế giới này mới thôi xa lạ.Chỉ khi nằm trong vòng tay của hắn, y mới cảm nhận được thế nào là hương vị của tình thân.…
[WilliamEst] Diễn Quá Hoá ThậtTác giả: Trixie Ở Đây NèWilliam - idol đình đám kiêm nhóm trưởng của nhóm LYKN, và Est - vận động viên bơi lội lấn sân diễn xuất, được ghép thành partner khi cùng đóng chính trong ThamePo The Series. Ban đầu chỉ là hợp tác công việc, nhưng những cảnh quay tình cảm, sự đẩy thuyền cuồng nhiệt của fan, và những khoảnh khắc bên nhau dần khiến ranh giới giữa diễn và thật trở nên mờ nhạt.Giữa những tin đồn, scandal và cả những lần ghen tuông không rõ lý do, liệu hai người họ có dám đối mặt với cảm xúc thật sự của mình?📌 Lưu ý quan trọng 📌Tất cả tình tiết trong truyện đều là 100% tưởng tượng, không có thật. Một số tình tiết là do tác giả delulu từ những hint chính thức ghép lại.Truyện mang tính giải trí, không đại diện cho bất kỳ cá nhân hay sự kiện nào ngoài đời thực. Hãy đọc với tâm thế vui vẻ và thoải mái nhé!…
Tớ không thấp, nhưng so với cậu ấy, vẫn là quá lùn.Đôi lúc tự ti, tớ tủi thân phàn nàn, Khôi cao quá.Cậu ấy chẳng nói gì, chỉ là, đưa tay vòng qua eo tớ, bế xốc lên. Chân tớ, không chạm đất, và đầu tớ, đã ngang hàng với người ta. Môi cậu ấy và môi tớ, chẳng biết cố ý hay vô tình, chạm nhẹ vào nhau. Cậu ấy trìu mến nhìn tớ, thủ thỉ hỏi.- Cao thế này, đã đủ chưa?- Đủ, nhưng lát Khôi thả Thu xuống, thì Thu sẽ hết cao ý.Tớ làm bộ dỗi hờn, cậu ấy xoa đầu nịnh nọt.- Vậy không thả nữa.- Bế cả đời luôn á?- Ừ, cả đời!Cậu ấy cười hiền, tớ biết là xạo, nhưng ngọt!!! ❤️❤️❤️...#khoithu #chocun P/S: Lan Rua's Story ~ Porcupine & Duck Family.…