Chỉ là một chút hài hước, xen lẫn với những yếu tố không dành cho trẻ em.Tác giả muốn gửi gắm chút niềm vui nho nhỏ tới các độc giả xink xắn, cutiii.Đọc trong niềm vui và thoải mái nhó.Không nhận gạch đá xây nhà hay thứ gì đó...Nói chung là truyện rất cutiiiiNhớ vote, bình luận và follow tui á nhaaaaĐọc là phải làm á, đừng có mà coi chùa. Coi chừng tui đó.Ngày bắt đầu 13/5/2024Ngày kết thúc 26/11/2024Thank you for reading!Love…
Mẹ là một từ chỉ cất lên đã thấy được sự thiêng liêng, cao cả. Nếu nói về công ơn của Mẹ thì cả hàng vạn, hàng tỷ trang giấy cũng không thể viết xuể. Chỉ cần bạn có thể gọi ai đó là Mẹ thì bạn nên biết rằng mình đã hạnh phúc hơn biết bao nhiều người khác. Mẹ không phải là cỗ máy rút tiền, không phải người phục vụ, không phải là người mà bạn không thể tuỳ tiện quăng những câu chữ cộc lốc. Mẹ là để yêu thương. Hãy quý trọng người đã sinh ra chúng ta, người đã hi sinh cả đời để bạn được học hành, để bạn được sống, để bạn đọc được những dòng chữ mình đang viết đây. Đây là món quà mình dành tặng người Mẹ kính yêu. Tất cả truyện ngắn này là do mình tự viết, không có thực và không sao chép từ nơi khác.…
-"Ngươi... là A Yếm?" Thiếu niên lập tức gật đầu, mái tóc trắng dài khẽ lay động, đôi mắt đỏ long lanh tựa sao trời phản chiếu mặt nước. Y chu môi, giọng nhỏ nhẹ thầm thì: -"Còn giận ta?" Ly Luân khựng lại. Đôi mắt hắn trầm xuống, hàng mi dài phủ bóng, che đi cảm xúc sâu thẳm trong lòng. Giận sao? Hắn sao dám giận ai? Hắn nào có tư cách mà giận? Hắn cười nhạt, giọng nói lạnh lẽo như cơn gió đêm: -"Ly Luân ta không dám giận ai cả... ta không có tư cách." Hắn cúi mặt xuống, nhưng giây tiếp theo đã bị một vòng tay nhỏ nhắn ôm chặt lấy. Chu Yếm ôm hắn thật chặt, vùi mặt vào hõm vai hắn, hơi thở ấm nóng phả nhẹ bên cổ. -"A Ly không vui, ta cũng không vui..." Thanh âm Chu Yếm nhỏ nhẹ nhưng kiên định, mang theo chút ủy khuất xen lẫn đau lòng. Ly Luân cứng người. Hắn ngồi bất động, mặc cho Chu Yếm dán chặt vào người mình. Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy hắn, là mùi hương thanh sạch, tinh nghịch mà hắn đã từng quen thuộc đến mức khắc vào xương tủy. Từ bao giờ rồi? Bao lâu rồi hắn chưa từng chạm vào y như thế này? Hắn vẫn nghĩ mình chỉ là một gốc cây hòe ngốc nghếch, một khi đã buông tay thì sẽ không bao giờ có cơ hội quay lại. Nhưng bây giờ, tiểu bạch hầu ngày nào đang nằm trong lòng hắn, ngọt ngào mà gọi hắn là A Ly, ngoan ngoãn mà làm nũng, vẫn bá đạo mà quấn lấy hắn như trước. Chu Yếm không đổi. Chỉ có hắn... là đã không còn như xưa ư?.…
Couple: Mã Gia Kỳ - Đinh Trình Hâm Thể loại: fanfictions, 1v1, vườn trường, hài, ngọt sủng ấm áp, học thần x học thần, HENhân vật phụ: Lưu Diệu Văn, Tống Á Hiên, Trương Chân Nguyên, Hạ Tuấn Lâm, Nghiêm Hạo Tường,.....Đây là Fanfictions, vui lòng không gán ghép lên người thật và không mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép của JensHa.…
Tên gốc: 少年白马醉春风之酒剑成仙Tác giả: 新手小白花 (Tân Thủ Tiểu Bạch Hoa)Nguồn: FanqienovelTóm tắt:Đồng nghiệp diễn sinh, Thiếu niên bạch mã túy xuân phong phim truyền hình, song nam chủ, Diệp Đỉnh Chi × Bách Lý Đông Quân, song trọng sinh (thời gian không giống nhau), làm nhạt Nguyệt Dao cùng Dịch Văn Quân, (Chú: Ta tư tâm, Bách Lý không yêu Dao, Diệp không yêu Dịch!) sẽ cùng phim truyền hình có xuất nhập.…
Thể loại : đam mỹ hiện đại , sủng ,sắc he ,[ cao h ]Số chương : chưa biết ( ╹▽╹ )Tình trạng : Đang raGiới thiệu Tiêu Chiến - tình nhân bé nhỏ đc Vương Nhất Bác kim ốc tàng kiều 3 năm ...Ba năm hắn học đc cách đáp ứng y, làm con cừu nhỏ dễ bảo nhất của y. Yêu cầu của y hắn chưa bh từ chối ......mà cũng chẳng có quyền để từ chối Vương Nhất Bác - tổng tài cao cao tại thượng, hô mưa gọi gió.Trên thương trường y vô tình bn thì trong tình yêu y lạnh lùng bấy nhiêu.Ở chung lâu ngày con tim hắn đã sớm loạn nhịp vì y .Nhưng y có một chút tình cảm nào dành cho hắn??? Và liệu một con cừu non như tiêu chiến có khả năng j có thể cưỡng chiếm sự dịu dàng của y.........Mời các bạn hãy đón đọc và cảm nhận Mong mn ủng hộ * Lưu ý : mk viết chỉ để thỏa mãn tâm hồn của bản thân(θ‿θ)Vậy nên ai bị (dị ứng ) hãy tránh xa ^_^…
Sau 1945, giữa chốn Hà Thành xa hoa, chớm nở một mối tình.Hương là một cô gái hồn nhiên, đem lòng yêu cậu Vũ, người con duy nhất của ông bà Tư Thịnh.Chờ đợi bảy năm, gặp lại vốn chỉ là một khoảnh khắc, một khoảnh khắc kiệt quệ mòn mỏi.Đến bây giờ, khi nhớ về lúc gặp lại cậu Vũ, nó chỉ thấy mưa bụi thì ra cũng làm người ta đau đến thế...Một màu non nước trời mâyMột lòng mong nhớ đong đầy yêu thương"Phất phơ hồn của bông hường"Cành đào tơ liễu, một chiều qua sông...Thực ra ý tưởng về một câu chuyện như vậy, kể về những điều bình dị khi chưa có ô tô, điện thoại, đã xuất hiện trong đầu mình từ lâu rồi. Nhưng mình luôn chưa muốn hạ bút. Lần này hạ bút, mình muốn đi đến cùng của câu chuyện, trao cho Hương và Vũ những cái kết mà mình xem là xứng đáng. Họ là những người con trai, con gái đã sống trong đầu mình mấy năm nay, mình rất muốn có người cùng chia sẻ những khoảnh khắc cuộc đời với họ, dù ít hay nhiều.…
Em trai ham muốn bất mãn, động dục trong mọi lúc mọi nơi. Câu chuyện kể lại hành trình tuyệt vời từ bí mật thăng hoa thể xác, yêu đến mức tinh thần chịu áp lực cao....Lăng Hà Nam nằm mơ cũng không nghĩ đến, trời xui đất khiến, cô cùng em trai có quan hệ thân thể.Năm đó như là một con cún con, không thể hiểu được bây giờ thành con sói lớn.Hắn có thể vì chị gái làm được bất kỳ điều gì."Lăng Tử Hàn, cậu đừng đụng vào tôi!""Không thể được.""Lăng Tử Hàn, tôi là chị cậu!""Cho nên?"…
Cảm hứng từ bài hát cùng tên của Trương Thảo Nhi :3Viết về Cự Giải và Thiên Yết cạnh nhà với một số tình huống hài hước và chắc hơi bị sến :pKệ đi! Cảm hứng bất ngờ thôi mà :)…
Chỉ là đoản truyện mà mình sáng tác theo sở thích, có thể văn vở hơi lủng củng. Cảm ơn các bạn đã đọc truyện.Nguồn bản dịch ở phần 2: kênh youtube 61degrees…