chiec ao mong mo - quynh dao
…
Địa chất công tác giả đi vào ma pháp thế giới,Rời đi che chở mới đến của nàng trạm thứ nhất,Đứng ở hoàn toàn mới vũ đài thượng,Háo sắc soái ca,Thưởng thức mỹ nữ,Kiểm lấy được không thuộc mình phi tiên phi quỷ phi quái phi thần phi yêu thần kỳ giống một cái, lượng ra địa chất sạn, bảo thạch lạc bồn đến.…
Sau khi rơi xuống đường ray tàu điện ngầm và bị đâm chết Hanagaki Takemichi tái sinh vào một thế giới khác .Nơi mà có sự tồn tại của thần linh và quái vật Lưu ý : truyện có yếu tố phi logic vui lòng bỏ não trước khi đọc Phần lớn cốt truyện diễn ra ở thế giới honkai…
thơ thì thế thôi…
ONESHOTOtp của lớp khi được mang vào truyện sẽ ntnRắn cô độc giữa bày cừu ngây thơMắc gì nên Chuyện tình con rắnChuyện tình ta như Romeo và JulietBrhhh Rami =)Trong mắt anh em là đẹp nhấtChuyện tình bác sĩ và con rắn độc Nếu em là bác sĩ anh sẽ nguyện làm bệnh nhân vì trong cơ thể anh đã có nọc độcThanh xuân rừng Amazon Nhớ em anh nhức đầuHùng k bỏ conAnh thèm sữa vì anh cần M-ilk…
tình cảm…
như tiêu đề luôn àhhh…
hhh…
coo vo be nho cua tong giam doc hoang gia teu kieu phi…
cgjjvnkjbn…
Tác Giả: Cận Sắc IvyThể loại: hiện đại, hoa quý vũ quý, HE.Tình trạng: hoàn.Tình trạng edit: Đã hoàn thành.Editor: SetohDịch: QT, GoogleThuộc cùng hệ liệt “Thiều quang” của chị Ivy gồm:Tam đoạn thứcTạm biệt Nordrhein WestfalenTiểu thế giớiChín cây số tình nhânBa trăm sáu lăm kim diệu nhậtYêu ở HamoNgủ ngon, ParisThiều quang đảo tựNhà edit : https://hitorinboenvy.wordpress.com Truyện chưa được sự cho phép re-up của edit-er, mình chỉ muốn lưu lại để thuận tiện đọc cho chính mình, nếu edit-er không cho phép mình sẽ xóaVăn án:Viết về Trạch Niên quả thật rất khó. Cậu ấy quá phức tạp chứ không đơn thuần như mọi người thấy. Cậu ấy có một thế giới riêng, tồn tại như một cánh cửa vô hình, mà tôi cũng không chắc rằng nếu như tôi cứ cố bước vào đó, không biết cậu ấy có khó chịu hay không nữa.Nhưng không ai hoàn hảo cả, cũng chẳng thể nào tham lam lấy nhiều thứ từ người khác để bù đắp cho phần thiếu hụt của mình. Vật chất cũng được, tình cảm cũng được, phải bao dung tha thứ cho thiếu sót của người khác. Tôi luôn không thể tha thứ cho sự nhu nhược của bản thân, bởi vì so với yêu cậu ấy thì tôi yêu bản thân mình hơn. Vì sợ mình phải chịu tổn thương, nên tôi vẫn luôn không dám tiến lên phía trước, mặc dù đã tới đứng trước cửa nhiều lần, nhưng cuối cùng cũng chỉ lẻ loi quay về.Thế nhưng, nếu không cố chấp như thế, kết quả có lẽ sẽ khác.Giang Trọng Ngạn là thế, Dương Sinh là vậy, Trạch Niên là đấy, và tôi cũng vậy.Ghi chú: Số phòng của Trạch Niên ở tiết tử tác giả viết là 3017, san…