Truyện này dễ thương, không gắn cảnh báo. "Không lẽ vợ tương lai của mình ghét mình thật hả?", Thùy Trang lo thầm. Lan Ngọc khoanh tay trước ngực mà hậm hực: "Trẻ con vầy mà ba mẹ cũng dám gả mình cho chỉ. Thấy ghét!"Có một người đang cố gắng để bị ghét ít đi một chút mỗi ngày. Mong sao mỗi lần nàng đưa tay ra, tay em sẽ lùi lại ít đi một chút.…
Nguồn: https://archiveofourown.org/works/63248551Tác giả: SakuraReiEdit: thichanraumuiCouple: Diêm An × Từ Chấn Hiên, Ly Luân × Anh LỗiBản edit chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác…
Summary:Sakamoto ném cây thánh giá về hướng của Gintoki, nhưng hắn đã giận dữ ném sang bên cạnh. "Tôi không phải là kẻ phản Chúa hay là ma quỷ, đồ ngốc !"Thay vào đó, các vị thần hoà mình giữa những kẻ phàm trần, và Gintoki nhuộm sắc đỏ của hoàng hôn và ánh bạc lấp lánh.Link gốc: https://archiveofourown .org/works/24672094Author: dear_apolloTrans: darlinhlingLink ảnh bìa: https://twitter.com/nitoroamekon/status/1711396106884751529/photo/1*Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả*…
Tác giả: Nam KhangEditor: YuujiNguồn: raw + QTTa tìm đến "Phù sinh lục ký" sau khi đọc "Em đợi anh đến ba mươi lăm tuổi", giống như xem một chuyện tình đã biết trước kết cục, vẫn không thể không cảm thán trước tình cảm của anh - Nam Khang. Một câu chuyện êm dịu như cơn gió mát giữa trưa mùa hạ, thanh lành và ngọt mát... nhưng, ai bảo yêu là không đau?! ---------------------Đôi lời của Gai:"Nếu hỏi đối với mình tình yêu nào đẹp nhất, mình sẽ không do dự là nói đó là tình yêu của Nam Khang. Cái thời điểm mình biết anh quá muộn, cái thời điểm mình được tiếp xúc với Phù sinh lục kí cũng quá muộn. Em rất tiếc, thật sự rất tiếc. Để rồi mỗi lần gặp chuyện buồn gì, nghĩ đến anh lại thấy càng đau lòng, để mình biết rằng như mình đã là quá hạnh phúc, ít ra là so với anh ấy."…
我等你到三十五岁 - Em đợi anh đến năm 35 tuổi Tác giả : Nam Khang Bạch KhởiNgười dịch / Edit : Snowie...----------Quyết định đem truyện này về Wattpad khá là tình cờ, bởi vì lúc ấy Gai đang lướt youtube và chợt thấy bài hát "Em đợi anh đến năm 35 tuổi" hiện ra ở một góc nho nhỏ, vì tò mò, có lẽ là duyên phận, mình click vào và nghe hết bài hát ấy, đau lòng, cảm thương thật sự. Rồi mình tìm mọi thông tin về bài hát ấy, và cái tên Nam Khang hiện ra. Và mình quyết định, đem câu chuyện của anh về đây. Để cho tất cả mọi người đều được đọc lời văn của anh, một con người với trái tim tha thiết yêu và được yêu nhưng đã ra đi mãi mãi...…
Đau khổ thực sự thì ra không phải là nhìn thấy người mình yêu đi yêu người khác để rồi hối hận vì ngày xưa. Đau khổ thực sự là mỉm cười tác thành cho người đó, uống cạn ly rượu đắng mà vẫn khen ngon, từng ngày nhấm vị chát mà vẫn phải khen bùi.[Trích] Duyên kỳ ngộ - Trang Trang…
Cái kết kèm ngoại truyện cũng không thấy tia hy vọng nào cho hai đứa nhỏ nhà mình nên thôi thì cho hai bé đoàn tụ dưới Cửu Tuyền . Những mẫu chuyện hoàn toàn ngẫu hứng nên câu từ cũng không có chau chuốt kĩ càng. Cám ơn mọi người đã ghé qua và ủng hộ ạ.…
Truyện: 听说你很难追 - Nghe nói cậu rất khó cưaTác giả: Giác SơThể loại: Đam mỹ, thanh xuân, điềm văn, nhẹ nhàng, cao lãnh thâm tình học sinh giỏi công x dễ giận dễ ngại học sinh cá biệt thụ, BENhân vật chính: Giang Tự, Tạ HoàiNguồn raw: Tấn GiangEdit: Hạ Đắng (nammogiuabanngay)Số chương: 23c +1pn (phiên ngoại thế giới song song HE)…