AllAether[Ngôi sao]
Vã lắm rồi má ơi=)))Truyện đầu tay nên không tránh việc dở vã lại tôi không giỏi văn cho lắmmmm…
Vã lắm rồi má ơi=)))Truyện đầu tay nên không tránh việc dở vã lại tôi không giỏi văn cho lắmmmm…
Thể loại sinh tử văn =]]Tóm tắt: Em tôi bầu chấm hết =]]…
Ngày mưa huynh đưa ta chiếc ô đã làm trái tim ta có cầu vồng. Vì 1 lời người nói sẽ mãi mãi bảo hộ ta làm ta vọng tưởng 1 kiếp bên người. Một ngày huynh khoác giá y tay cầm tay nhưng đáng tiếc tân nương ko phải ta. Đến cuối cùng tất cả chỉ như 1 giấc mơ , tỉnh lại ta vẫn sẽ là ta....…
Trường THPT Mary, phòng giám thị, 9am: - Tôi hết chịu đựng nổi em rùi, lát nữa Thầy Hiệu trưởng xuống sẽ đưa giấy đuổi học em - Tùy thầy, ngoài trường này còn có cả khối trường tốt hơn, thầy đuổi thì con đi, pp các thầy. - Nó nói rùi bước ra cửa đóng cái " rầm" lên lớp. - Các bạn thân mến!! Mình sắp xa các bạn rùi huhuhu Các bạn ở lại khỏe mạnh nhé. Vĩnh biệt- Đi ra gần cửa bước thì quay lại- K phải. Tạm biệt chứ k vĩnh biệt huhu!!! - Nó giả vờ khóc rên chào tạm biệt mọi người. - Tiểu Tuệ, khoan đã- nhỏ Hân chạy ra níu nó lại - Bà bị đuổi học thiệt rùi sao??!! - Ukmmm, huhuhu - nó kéo dài rùi ôm nhỏ - Zậy để tụi tui mở tiệc chia tay bà ha, tui sẽ nhớ em iu của tui lắm hhhuhuhu - thế là hai đứa ôm nhau khóc, cả lớp cười khổ.Mấy đứa thíc chơi zới nó thì nghe tin buồn rười rượi. K đc nghe nó chọc cười mấy ông thầy bà cô trong lớp nữa... - Uk, zậy tối nay tui sẽ đãi tiệc Goodbye mấy bà mấy ông hen?! Lần cuối, huhuhuu, sẽ nhớ tụi bây, GB. Tối 8h Pizza Ann nhe, đứa nào k đi ta tới tận nhà xử đẹp, hhehe- vừa khóc xong lại cười (pó tay, haizz!!!!)…
Dưới ánh nắng màu cam vàng của hoàng hôn đang dần buôn xuống chân núi, tôi ngây người trước câu nói của anh. Gương mặt cũng dần ngẩn lên để nhìn rõ biểu cảm cần sự trả lời từ tôi, tinh thần cũng dần có đủ bình tĩnh để tiếp nhận câu nói của anh. Phía sau anh...vẫn là ông ấy-thần hộ mệnh! Khung cảnh giống năm xưa, ông cũng đứng đấy, cũng nghe lời tỏ tình đó....nhưng khác ở chỗ....ông ấy....đã mỉm cười và gật đầu như ngỏ ý rằng tôi nên đồng ý với anh.Có lẽ, ông cũng đã nhận ra! Hạnh phúc là do quyết định của mỗi người! Dù cho có là những ma quỷ ở xung quanh hay là một vị thần cũng không thể ngăn cản ai đó tìm đến hạnh phúc của riêng mình. Và một khi đã tìm ra được hạnh phúc, hãy trân trọng nó để tương lai về sau sẽ không bao giờ cảm thấy hối tiếc!..."Có lẽ...trước đây vì một điều gì đó nên em đã từ chối anh. Nhưng bây giờ, chắc em sẽ không thể không thừa nhận......anh là định mệnh của em!"…
hôm nay tớ ngủ dậy và đọc được vài tin ngớ ngẩn, tớ không phải fan cứng hay lâu năm của Bơ nhưng tớ hiểu được các cậu đã hoang mang tới mức nào.…
Mong các bạn hãy đọc và hiểu cho editor không chuyên như mình…
Truyện được đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên. (ảnh đều là mình lấy từ phim)***Truyện kể về tuổi thanh xuân của hai nhân vật chính là Cảnh Cảnh và Dư Hoài.***"Ai cũng luôn nói thanh xuân sẽ chẳng bao giờ là mãi mãi, nhưng khi đó chính là lúc tuyệt nhất của chúng ta. Lúc này đây, chúng tôi và toàn bộ quãng thanh xuân phải nói lời từ biệt."***Sau khi đọc truyện này tôi bỗng nhớ đến một câu mà tôi từng đọc từ rất lâu giờ ngẫm lại vẫn thấy thật hay: "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Cho dù bị cảm vì tắm mưa, bạn vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm một lần nữa..." - trích "You Are The Apple Of My Eye".Tôi tin chắc ai cũng đều cảm thấy những thời gian cấp 3 là vô cùng quý giá vì chỉ khi qua đi rồi mới thấy quãng thời gian đó hạnh phúc nhường nào.Vậy nên những ai vẫn còn đang học cấp 3 hãy trân trọng những ngày tháng đó, đừng để đến khi kết thúc mới cảm thấy tiếc nuối nhé!!***P.s: văn án vẫn còn một đoạn nữa nhưng không đủ chỗ để viết. Thực sự xin lỗi mọi người.…
chill chill ✨ 💞Truyện nè toàn sự dễ thương 🤭…
Sóng gió tới mấy cũng sẽ lặng im…
What you waiting for?…
Truyện kể về cô nàng Võ Nhật Hạ và anh chàng Hoàng Khánh Duy...- Truyện được kể ở ngôi 1.- Mình mới tập viết nên chưa hay lắm, mong mọi người góp ý^^…
♡Gặp được anh, liệu có phải là sự may mắn không?♡Yêu được anh, liệu có phải là sự may mắn không?♡Đến giờ, em vẫn không thể biết được...…
Từ xưa, đa tình chỉ để lại một mối hận Không khí lạnh lẽo, u khuất của một gia đình không hạnh phúc đã dẫn đến kết cục bi thảm và tan nátMột người đã từng hứa sẽ che chở một người để bây giờ một người đi, một người ở lại với nỗi nhớ, sự hối hận" Một lần yêu anh, cả đời yêu anh "_ Chính Quốc #kaliz #yunbi…
Vẫn lại là một câu chuyện ma thôi cũng chẳng có gì. Mình viết dựa trên cái cảm giác của mình với một món đồ chơi có thật, nó làm mình hơi ghê ghê và ám ảnh và sau một giấc mơ kì lạ sau đó mình đã viết truyện này. À mình là một người hơi dị thường và hay có những giấc mơ dị thường như vậy. mình thường mơ theo một câu chuyện liền mạch, kì ảo, có thể ma mị, và mình là nhân vật chính - không biết sợ. hmmmmmAnyway, hope you guys enjoy!a…
đọc đi rồi biết >< ủng hộ mình nhé lần đầu viết truyện ạ =))…
"không dễ mới bắt được chị , sao em đây lại thả đi được"…