Kiếp sau không hẹn trùng phùng
"Thôi vậy, em yêu anh hết kiếp này thôi nhé. Bùi Nhật An, kiếp sau không hẹn trùng phùng.."…
"Thôi vậy, em yêu anh hết kiếp này thôi nhé. Bùi Nhật An, kiếp sau không hẹn trùng phùng.."…
oneshot 1000 chữ về một người cầm bút nhưng không vẽ được chuyện tình của chính mình.…
Chỉ là 1 chiếc oneshot nhỏ mình muốn dành cho Wooje và Hyeonjun nói riêng và T1 nói chung. Mong đây sẽ là cái gì đó an ủi mọi người một chút nhé!…
"Tớ vẫn ở bên cạnh cậu mà Minseokie"Cp: Gumayusi - KeriaWarning: Yếu tố bạo lực, OOC, trầm cảm, rối loạn cảm xúc, bạo lực gia đình, rối loạn tâm lí…
【GB】Nhiều tác giảTruyện đọc giải trí.Phần nào có chữ Kim là mình viết. Còn lại là sưu tầm.…
Kí ức là những chuyện đã qua đi mà thực chất là ở lại trong ta. Chúng ta đi qua kí ức để tiếp tục chuyến hành trình cuộc đời. Kí ức mỏng mảnh mơ hồ đôi khi gãy vụn rời rạc, quặn xói chất tụ thành triền cảm nghiệm tiếp nối, dai dẳng theo thời gian, đậm ngắt theo ngọt bùi cuộc sống, thẳm sâu theo những vết hằn bi hoan chất đời, để rồi trở thành người bạn kín cậy theo ta đến tận cùng chôn sâu... biến tan vào hư vô sương khói. Tình trong "Kí Ức Của Mưa" là những cội tình gần gũi mà thiêng liêng nhất của mỗi người: Tình cảm gia đình, Tình bạn hữu, Tình yêu đôi lứa, Tình yêu thiên nhiên tươi đẹp. Tất thảy "HỌ" đan hòa, tranh đấu trong bà mẹ tình yêu chân thụ vĩ đại nhất - "Tình yêu cuộc sống". Kí ức không lặp lại mà nó náu nương ẩn khuất đâu đó để rồi sẽ trỗi dậy như khi đủ gió thì mưa, đến kì thì hoa nở, mùa đi thì hoa lại rụng... rơi rụng vào trong quên lãng của nhân sinh. Mưa chảy xuôi còn kí ức thì chảy ngược, cái lặng nhìn về những sự đã ngang qua cuộc đời... Nhìn vào kí ức là soi vào tấm gương quá vãng đa chiều, lục lọi, chiêm tường chính ta ở những tháng năm bao la vùng vẫy. Một chuyến đến nhân gian, ai nỡ hững hờ lãng đãng như một hình hài di động chờ ngày tàn tháng lụn, vì thời gian là hữu hạn cho đặc ân diệu tuyệt đó. Tận cùng của đời người nói theo cách nào đó chính là chiều sâu của kí ức... Viết tặng những ngày tháng có Ta ở trên đời!…
"vừa là gia sư, vừa là hôn phu, vừa là mối tình đầu".couple: lhs - nrk.…
Warning!! Chắc chắn bị lệch nguyên tác, có tục.Kết thúc cuộc chiến AFO, phe anh hùng chiến thắng với tổn thất nặng nề, được gọi là trận chiến lớn nhất lịch sử Nhật Bản.AFO chết, trả giá cho toàn bộ tội lỗi của mình.Tại một ngõ hẻm tối tăm, một người đàn ông thân đầy sẹo và vết thương, đôi đồng tử màu máu loé sáng, với mái tóc màu trắng muốt. Trên mặt anh ta có một bàn tay dính trên."...""Cái quái...Đây là nơi khỉ gió gì thế này!?""Mình chết rồi mà, chẳng lẽ bọn anh hùng...""Chết tiệt, lũ khốn đó...phiền phức rồi đây"_ShirigakiMaybe Occ_No couple:/…
Một câu chuyện nhẹ nhàng về tình cảm của lứa tuổi học trò mộng mơ. Nó trong sáng đúng với ý nghĩa của từ trong sáng, chứ không phải biến thể thành "choong xáng" đâu nha :) Mình viết nó, cũng vì tình yêu đối với thần tượng và cũng để đánh dấu kỉ niệm của mình, kỉ niệm đẹp của thời học sinh…
Lâu lắm mới viết về tình yêu, nhưng sẽ viết với một phong cách khác. Người đọc sẽ cảm nhận được những gì gọi là "phũ phàng", là "hụt hẫng" trong tình yêu, và điều ấy cho đến cuối câu chuyện vẫn sẽ cố gắng được làm cho nổi bật.…
"em mong chúng mình sau này đều hạnh phúc.dù sau này thế nào, em cũng hi vọng chúng ta gặp lại nhau trên đỉnh vinh quang."nhân vật không thuộc về người viết và tình tiết đều thuộc trí tưởng tượng.oneshotwarning: lowercase, ooc.cảm phiền không reup, không chuyển ver.…
𝑫𝒊𝒍𝒅𝒐𝒔 𝒇𝒊𝒍𝒍 𝒕𝒉𝒆 𝒔𝒎𝒂𝒍𝒍, 𝒘𝒆𝒕 𝒑𝒖𝒔𝒔𝒚DROP…
dạ khúc.oneshot collection.by 🌱Big thanks to @yeochinteatime's project for bringing these precious ideas🖤…
Chẳng hiểu sao tôi lại yêu thích ngọn đồi Santorini tới vậy ! Yêu thích nó một cách cuồng si... •••Writer: #TuyếtBeta : #MiDesign : #Kẹo Thể loại: Đam mỹ, ngược sủng đan xen. Nhân vật: Ebisu x ToruLƯU Ý: Đừng mang tác phẩm của chúng mình đi nơi khác. Hãy tôn trọng công sức của chúng mình.Truyện thuộc về Hội Lầu Xanh.…
Vào mùa hoa nở, em sẽ đợi anh…
Là tác phẩm đầu tay của mình, đã ấp ủ từ lâu nhưng hôm nay mới có can đảm đặt bút, hành văn còn sơ sài, hy vọng mọi người sẽ yêu thích ! Lạc Tư Hạ của năm 18 tuổi canh cánh trong lòng một câu hỏi, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc máy bay đang vươn xa trên bầu trời cao rộng. Lưu Trạch Dương : "Em không muốn nghe câu trả lời nữa sao?" Câu trả lời? 8 năm rồi, đủ để cây cỏ nảy mầm, đủ để lòng người tĩnh lặng, cũng đủ để quên đi một cái tên.. Sự tình năm đó..là vì không có tình cảm..hay là chấp niệm quá sâu? Quãng thời gian tươi đẹp của thanh xuân..Lạc Tư Hạ cứ thế mà phí hoài trên người một chàng trai..Tổn thương của cô ngần ấy năm..anh phải dùng cái gì để bù đắp lại đây?! Cô thay đổi, anh cũng đổi thay, những kí ức mập mờ của tuổi trẻ..rốt cuộc, ai mới là người cố chấp?…
Các bạn không thích soft quá thì mình khuyên không nên đọc nhé ạ. Mình lần đầu viết truyện nên còn sai sót mong các bạn góp ý qua ig: nkhanhya…
lần đầu tiên nhìn thấy lee minhyung, huang renjun đã nghe tiếng tim mình đập thình thịch trong lồng ngực.cứ như thế cho đến tận sau này.…
Author Mỳ mặnnhất thụ nhất côngsong tính, sinh tử văn…
_Lấy bối cảnh Tử Cấm Thành,Hậu Cung khắc nghiệt._Song song những tình tiết gay cấn là phút sâu lắng của chia ly._Ranh giới giữa tình thương và mưu kế mãi là một khoảng cách không thể thay đổi,vì quyền lực từng người ra đi(là mồ chôn không đáy,thâm độc nhât)...…