truyện 18+, kể về aka một cô gái bình thường, một hôm nọ đang ngủ thì bị rơi vào vết nức của không gian, cô bị dịch chuyển đến nhà một ng bạn qua mạng vốn biết cô, và mọi chuyện bắt đầu tồi tệ từ đây.…
Khi bước chân ra khỏi ngưỡng cửa gia đình mỗi chúng ta phải bắt đầu một cuộc sống tự lập với đầy những trải nghiệm mới mẻ . Những khi ốm bệnh, mệt mỏi và khó khăn cũng là lúc chúng ta yếu đuối vô cùng. Để vượt qua những ngày mong manh như thế bạn có từng tự nhắn nhủ bản thân mình? Hãy xem bạn có bắt gặp chính bản thân mình trong câu chuyện của tôi? Biết đâu đấy chúng ta lại giao nhau trong những cảm xúc lạ lẫm mà thân quen này.…
Hi! I'm Nhi, bạn có thể gọi tui là Bé Bé á.Đây là một tác phẩm viết đôi điều lặt vặt của tui thuiTui 2k2, các anh chị hay bạn đồng tủi có thể vào đọc để xem những mẩu chuyện lặt vặt nhảm nhí của một cô gái tủi 18. Các em gái có thể vào đọc để hỉu một cuộc sống sinh viên của tui là như thế làooooMại dooooooooooooooooooooo…
Tâm và Vũ là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã rất thân với nhau. Nhưng càng lớn lên, bốn chữ "thanh mai trúc mã" ngày càng có khoảng cách. Nguyên nhân cũng chính vì Tâm học rất rất giỏi, còn Vũ thì hoàn toàn ngược lại. Dưới sự ép buộc của gia đình, Vũ đã cắn răng chịu đựng sự kèm cặp khắc nghiệp của Tâm, từ đó sinh ra bốn chữ "oan gia ngõ hẹp", hễ họ chạm mặt nhau ở đâu, nơi đó liền sóng không yên, biển không lặng!Năm cấp ba, Vũ tươi cười khi vốn biết đã thoát được cô bạn oan gia vì hay tin Tâm sẽ sang Nhật du học. Nhưng... người tính không bằng trời tính!…
Giới thiệu: Câu chuyện xoay quanh về trường học, thanh xuân vườn trường của hai cô bạn trái ngược nhau. Cúc Nhật Hạ tính tình trầm lặng, ham học nhưng có gia cảnh khốn khổ, mẹ mất sớm, bố cờ bạc nợ nần, suýt phải nghỉ học vì không có tiền đóng học phí. Còn Tôn Tuệ Anh thì khác hoàn toàn cô là học bá, vừa giỏi nhưng cũng phá phách không kém, nhà mặt phố bố làm to. Liệu sự khác biệt lớn, áp lực về trường học, bạn bè có để họ đến với nhau được hay không? Hãy đón xem nhé!…
Tôi không rõ cảm giác ấy bắt đầu từ khi nào - chỉ nhớ rằng trong một lần hỏi bài, cậu ấy nhìn tôi rất lâu rồi chậm rãi hỏi: 'Cậu không hiểu chỗ nào nhỉ?'Nếu có một người biết em là ai... thì có lẽ, em sẽ thôi tự hỏi mình có vô hình không."Một câu chuyện nhỏ, viết về những lần chạm mắt rất khẽ, những lời nói tưởng như vu vơ... lại khiến trái tim 17 tuổi rung lên thật lâu.…
Là những tâm tư, tình cảm của bản thân tôi. Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, lại mang những tổn thương từ bé nên lúc nào tôi cũng có vẻ tự kỉ và khác biệt với mọi người. Tôi gần như tách biệt với cuộc sống thường ngày, vì những người xung quanh ko giống tôi, họ ko hiểu tôi. Trong lòng tôi lúc nào cũng u buồn mặc dù tôi mang vẻ bề ngoài của một người sống tích cực. Truyện kể về những chuyện thường ngày mà tôi gặp phải, gieo dắt cho tôi những suy nghĩ, những nỗi buồn miên man. Có đôi khi, tôi sẽ kể về những điều tôi trông thấy, những điều mà tôi cảm được!…
Câu truyện được xây nên về 2 nhân vật có tiếng trong Học Viện Bạch Hoa nơi vốn là trung tâm của các học sinh có năng khiêu và tài năng nhất ở đất thủ đô Hà Nội. Lứa tuổi 18-23 chắc hẳn là lứa tuổi bấp bênh nhất của lũ trẻ khi chúng nó phải đối mặt với 2 việc, vẫn là một đứa nhóc và ra ngoài xã hội để xây dựng sự nghiệp lo cho tương lai và gia đình.Cao Nguyên Anh, 1 nữ sinh độc lập rất có năng khiếu và am hiểu về hội hoạ. Đinh Hạo Thiên ngược lại là một tên vô công rỗi nghề, chỉ đắm mình vào những bản nhạc do anh tự sáng tác. Thế nào là thành công, thế nào là phụ giúp gia đình, liệu mình có đi sai hướng không, hàng ngàn câu hỏi của những đứa trẻ bỡ ngỡ và lần đầu bị đẩy ra xã hội xây dựng sự nghiệp.Tập truyện này hãy để mình thoả sức sáng tạo đi, là nơi mình có thể kể hết những nỗi lòng của đứa con mới lớn trong một xã hội đầy áp lực, còn họ có đến với nhau hay không thì mình cũng chưa biết =))…
Nàng là một cô nàng sinh viên bốn mắt trường y khoa luôn đứng top trong việc học hành nhưng lại có đam mê thích thú đối với việc vẽ vời hơn là học làm bác sĩ.Chàng là nhà thiết kế đồ hoạ tài năng vô cùng nổi tiếng trong giới designer, một người con trai đa tài lẻ và là mục tiêu cho các cô nàng săn đón.Cả hai gặp nhau là một định mệnh nhưng để đến được với nhau thì như thế nào xem truyện thì biết nha…
Tên gốc : Địa hạ thiết lộ (地下铁路)Tác giả : Mạt Huyết (沫血)Thể loại : Đam mỹ, đoản văn, hiện đại, mỹ công, cường thủ hào đoạt BE + HENguồn : https://hardyaoi18.wordpress.com/duong-sat-duoi-long-dat-mat-huyet/…
"Du này." Minh Ngọc ngẩng đầu lên. Đôi mắt sáng trong của em lướt trên mái tóc và đặt lên khuôn mặt tôi, khiến tôi bỗng thấy lòng mình bồn chồn như đổ lửa. Tôi quay lại, nhìn em như cách Ngọc vẫn đang nhìn tôi, nhưng cái nhìn của tôi lại không đủ sức làm em phải ngượng ngùng quay đi."Em đây." Tôi nhẹ giọng. Đã trải qua vài chục giây đối mắt, vậy mà Minh Ngọc vẫn chăm chú nhìn tôi không rời. Nắng vương bên cửa sổ, rọi vào mắt em một màu nâu trong veo như thạch. Minh Ngọc đã sắp bước qua tuổi hai mươi rồi, nhưng em vẫn còn giữ lại được những đường nét thơ dại của một thiếu nữ mới lớn. Thú thật thì, tôi vẫn nghĩ cô gái này khá giống một con mèo, không chỉ ở vẻ bề ngoài.Sau cùng, Minh Ngọc vươn tay ra, dùng ngón tay mảnh khảnh vuốt khẽ những sợi tóc loà xoà rơi trên sống mũi tôi. Làn da em đỏ lên dưới màu nắng vàng ửng. Tôi lại thấy tim mình lại hẫng đi một chút, khi đã cố kéo bản thân thoát khỏi mong muốn được nắm và hôn nhẹ lên bàn tay của người kia."Liệu cậu có bao giờ muốn theo đuổi một điều gì đó cho đến hết tuổi trẻ của mình không?"(nghe bcuoi vl huhuhuhu=))))))))))) )…
Truyên mang tính chất vừa truyện teen, vừa ngôn tình nha Hắn, một người lạnh lùng trong lạnh lùng... xem phụ nữ như cỏ rác không đáng giá...mãi đến khi gặp nó thì... Kiêu ngạo là tính từ mà mọi người thường dùng để miêu tả nó...một người hai thân phận phải chăng nó ẩn dấu trong mình quá nhiều bí mật để rồi thu hút hắn và dùng 2 năm yêu để đau khổ rồi dùng 6 năm để chạy trốn và hàn gắn Phải chăng đó là duyên phận trời đặt.............................…