Một góc áo trắng của tớ vẫn để cài một khoảng trời hoa niên chẳng tài nào quên, cũng chẳng tài nào quay về được nữa.Còn một góc trái tim của tớ vẫn mãi để dành cho cậu, cho dù nhiều năm nhiều năm trôi qua, tớ vẫn nhớ mảnh nắng năm ấy rơi vào đáy mắt cậu, hình ảnh ấy ở lại trong tim tớ rất lâu, rất lâu về sau.Cre: 21/7/2019Bản cuối cùng: 18/4/2020Designer: @Yuna1804 from @Wananhome 🙆🏻💖…
Tôi yêu em nhưng em lại bỏ tôi rồi.Em ra đi vào một ngày nắng đẹp hệt như lần đầu tiên tôi gặp em.Chỉ tiếc là, lần này là lần cuối tôi được nhìn thấy em mĩm cười, lần cuối tôi nghe được lời yêu từ em.Tạm biệt em kunikuzushi .Nếu thật sự có kiếp sau chúng ta ắt hẳn sẽ là của nhau. Thêm lần nữa. Trích nhật kí của kazuha Ngày X tháng X năm XXXX…
Nhiều năm về sau, Hoài Phong tìm lại lưu bút ngày học cấp ba làm tư liệu công chiếu trong dịp 50 năm ngày thành lập trường. Trong ngăn bàn, anh tình cờ nhìn thấy chiếc phong bì màu xanh và lọ ngôi sao được xếp cẩn thận in rõ dấu thời gian, bên ngoài bìa thư có dòng chữ nắn nót: Gửi Hoài Phong. Đọc xong bức thư vỏn vẹn một tờ giấy A4 được gấp gọn, Hoài Phong phải mất rất lâu mới khôi phục lại được cảm xúc. Bỗng tiếng mở cửa vang lên, cô gái nhỏ từ bên ngoài đi vào mỉm cười nhìn anh: "Hôm nay anh không đi làm sao?" "Lời tỏ tình năm đó, bây giờ anh sẽ cho em câu trả lời rõ ràng." - Võ Hoài Phong. "Cho dù là mười bảy hay hai mươi bảy tuổi anh vĩnh viễn là chàng trai mà em yêu nhất." - Nguyễn Hải Vân. Một câu giới thiệu đơn giản: Gặp được anh/em là điều tuyệt vời nhất của thanh xuân. Lập ý: Yêu thầm thành thật. Nhân vật chính: Nguyễn Hải Vân x Võ Hoài Phong…
Điều gì tạo nên sự khác biệt giữa những con người bình thường và những năng lực gia?Không chỉ là năng lực siêu nhiên, mà còn là trọng trách, là sứ mệnh họ phải gánh vác.Thoát ra khỏi thời kì loạn chiến tối tăm và những kí ức đầy nước mắt, 12 năng lực gia trẻ tuổi xách balô cùng đứng lên, hướng về phía mái nhà ấm áp và khoảng trời xanh rực rỡ. Dù không rõ tương lai ra sao, nhưng họ tin rằng...Phía cuối con đường nơi chúng ta gặp gỡ... sẽ là một bầu trời trong xanh._Kin…
Dịch: Một Chút Ấm Áp Trong Kiếp Người Băng GiáThể loại: hiện đại, cưới trước yêu sau, Lichaeng, bách hợp, học đường,......"...Nếu không có thất tình lục dục, nhân gian đã không đau khổ.Nhưng, không có thất tình lục dục thì làm gì có nhân gian..."…
- Này, ngoại trừ "hàng xóm" ra, em không thể cho anh danh phận gì khác à? Anh buồn đấy nhé...!Anh trai nhà bên cầm chổi (giả vờ) quét đường, thập thò đứng ngoài cổng nhìn vào sân nhà tôi hỏi một câu như thế, bộ dạng lén lút như làm gì đó mờ ám.Nhưng mà anh ơi...Tôi dốc sức ra hiệu rằng phụ huynh đang đứng chăm cây, tập thể dục ở ngay góc sân cách tôi ba mét, anh đừng nói nữa làm ơn!Hà Gia Việt làm mặt khó hiểu rồi bỏ ngoài mắt ngoài tai những tín hiệu từ tôi, lại tiếp tục giọng điệu hờn dỗi sởn da gà của anh: - Hôn cũng hôn rồi, nụ hôn đầu của anh đấy. Đông Vũ Gia Thy không muốn chịu trách nhiệm à?Tôi sửng sốt, mồ hôi chảy ròng ròng liếc sang một góc 45 độ... Không kịp nữa rồi! Ánh mắt anh chị phụ huynh nhìn tôi ngập tràn hóng hớt ngạc nhiên xen lẫn cả... vui mừng phấn khởi?- Anh tránh ra đi, chỗ nhà em đổ rác mà!- Đổ rác xong thì đổ anh nhé? - Chỗ đó không sạch đâu, anh quét lại đoạn đường ấy đi!Đừng bận tâm em nữa...!- Đúng là không sạch, hơi lắm đinh, em vào nhà lấy chổi rồi anh và Thy cùng "quét-đinh" (wedding) nha?*** Truyện đăng tùy cảm xúc, không dài, không ngược.Bìa: CanvaEdited by @Cammmnee.11.11.2022Cammmnee.…
Hôm đó là sinh nhật tôi, bạn trai đặc biệt mua bánh kem chúc mừng tôi ở phòng học.Vừa nhắm mắt hứa nguyện thì đột nhiên có người ấn đầu tôi xuống bánh kem.Đau đớn tột cùng.Trong bánh kem giấu một lưỡi dao.Ánh đèn flash chói mắt, mở mắt ra đã có người vừa cười vừa chụp lại cảnh tượng mặt tôi tràn đầy máu tươi hòa với bánh kem ngọt ngào.Người bạn trai đã từng vô cùng yêu thương chiều chuộng tôi ngồi trên mặt bàn, cậu ta vỗ tay chúc mừng với nụ cười tươi rói:"Mộng đẹp đã kết thúc, Nghiên Nghiên, chào mừng em đến với thế giới hiện thực."…
CHỜ KHI MƯA TẠNHTác giả: Ngải NgưThể loại: Hiện đại, tình cảm học đường, yêu thầm từ hai phía, chữa lành, HEGóc nhìn tác phẩm: nữ chínhLập ý: Yêu thầm có đáp lại, cửu biệt có thể trùng phùng.Mô tả: Chờ khi cơn mưa này tạnh thì chúng mình hẹn hò nhé.…
I.Tôi không thích Vy Anh. Vì chúng tôi cùng tên mà quá trái ngược nhau nên người ta hay so sánh. Và mỗi lần so sánh thì tôi chỉ như hòn đá, đặt cạnh chỉ để tôn lên vẻ đẹp của Vy Anh - viên ngọc."Ừ, Vy Anh xinh vậy, ai mà không mê?""Thuỳ Anh biết rượu và nước không?" - Peppa cười, làn gió nhẹ nhàng lăn qua mái tóc đen, vạt áo và cả trong đôi mắt của hắn.Tôi không nói gì, lắc đầu."Rượu có thể không uống, hoặc lâu lâu uống một lần. Nhưng nước thì mỗi ngày đều cần, rất nhiều."À, hiểu rồi, ý hắn tôi là nước lọc, nhạt nhẽo vô cùng.II.Suy cho cùng, bông hoa đẹp mấy cũng lụi tàn, không ai yêu mãi được một người đến cả đời. Hoặc có lẽ, tình yêu của tôi dành cho Hoàng Đình Tùng chưa đủ lớn để vượt qua tình yêu bản thân. Tôi yêu hắn, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không làm mình tổn thương thêm một lần nữa."Chúng ta không thể quay lại à?" - Lần đầu tiên tôi thấy hắn trong bộ dạng của kẻ say xỉn, đau lòng đến vậy sao..."Ngay từ đầu đã chẳng có gì, sao có thể quay lại?"Tôi im lặng, quay người rời đi. Có lẽ đã đến lúc phải cắt đứt mớ hỗn độn này rồi. Thể loại: Teenfic, học đường…
Nam chính là lớp trưởng, một lớp trưởng rất vô sỉ.Nữ chính là một nhóc con, nhóc con quậy phá. Vẫn là câu truyện học đường motip không có gì mới mẻ. Vẫn là thích nhau, yêu nhau và đến được với nhau nhưng trong mỗi câu truyện đều cũng có những nét riêng biệt. Những tình huống riêng biệt tạo nên một câu truyện mang màu sắc riêng. Hầu hết, con người ta giờ đây đều trải qua những mốc cố định của thời gian, từ nhà trẻ đến tiểu học trung học và phổ thông, nhưng không phải ai cũng giống ai, ai cũng có một cuộc sống riêng. Cũng như. Câu truyện của tôi mang một màu sắc riêng. ______- Chia tay. - Lý do? - Em không giống con gái, anh không muốn có một người yêu mà lúc nào cũng bị người khác hiểu lầm là con trai!! - Ok, chia tay thì chia tay. Mong anh tìm được một người yêu đến gió thổi cũng bay. ________- Phùng Linh Đan, em nhìn cô gì mà ghê thế!! - Em chỉ soi xem năm nay cô béo hơn năm ngoái bao nhiêu kg thôi mà. - Hơn 5kg, em không cần soi nữa. ________-Hm... Đan... Tôi có chuyện muốn nói. - Chuyện gì cơ!? - Tôi... Tôi thích cậu. - Lãng bảo gì thế!? Tôi không nghe rõ lắm. _______- Tôi thích cậu.Tôi thực sự... Rất thích cậu. Nhưng có lẽ cậu không thích tôi.- Tôi ghét cậu. ________- Chị, em thích chị!!!! - Em... Em à?? Chị... Chị không thích con gái!? - Chị, em có gì mà chị không thích? Con gái thì sao? Con gái yêu nhau có sao đâu? Con trai chúng nó yêu nhau hết rồi. Con gái chúng ta phải biết tự đem lại hạnh phúc cho nhau chứ!________- Em muốn nói gì với chị thế?- Chị tránh xa anh Đường ra.- Chị không hiểu ý em. ________…
Tác giả: Du tỷ tỷTrừơng học là 1 xã hội đầy rẫy những bất công.Trừơng học là 1 xã hội phân biệt đẳng cấp Trong cái xã hội đó cô chỉ là 1 phần không đáng nhắc đến.Vỏ ngoài của tôi là 1 cô gái vừa quê mùa lại yếu đuối.Nhưng cô có 1 "Khả Năng" cho dù bọn họ có nằm mơ cũng không có đựơc.…
* BÌA TRUYỆN CÓ SỰ THAY ĐỔI Tình yêu của 2 số phận bị ông trời ngược đãi. Dương Thủy là học sinh cá biệt của trường , Khả Thư là học sinh mới chuyển vào . Cả hai có một điểm chung : họ là những con người với cuộc đời bất hạnh , tìm được nhau giữa vìng xoáy cuộc đời…
Tên truyện: Thằng bạn bàn bên.Tác giả: Hà Vũ.Bìa + art: Bủm Bủm (Hội Nhà Kính).Thể loại: nam x nam, ngọt, vườn trường, 1×1, ngôi thứ nhất, đoản nhỏ, một đứa ngáo ngơ mù mờ về tình yêu x một đứa im ỉm không dám nói.Giới thiệu:Bạn cùng bàn cùa tôi là một tên đẹp trai nhưng rất kỳ lạ.Nó rất thích nhìn chằm chằm tôi!!!Chết dở!Vậy mà tôi lại không ghét.…
[TRUYỆN VIỆT] THẦM LẶNG NGỎ LỜI YÊU Tác giả: Mọt Lưu ManhThể loại: Nhật ký, tình cảm, học đường, từ đồng phục đến váy cưới.*Lưu ý: Bộ này mình viết không sử dụng quá nhiều các kỹ thuật viết lách, nên có thể sẽ gây khó chịu cho ai không đọc được teenfic, văn nói chiếm phần nhiều.Số chương: ____________________________________________GIỚI THIỆU:Nam chính là một học sinh cá biệt, nữ chính là học sinh không quá nổi trội, từng bị cô lập trong lớp. Từ không quan tâm tới dần có tình cảm, nam chính âm thầm yêu nữ chính mười năm, không thổ lộ chỉ im lặng ở phía sau nhớ nhung. Anh thích cô từ khi trái tim mới chỉ rung động đến tận lúc không thể buông bỏ. Truyện không quá nhiều chi tiết kịch tính, chỉ là kể lại cuộc sống sau khi hai người về chung một nhà, cùng ôn lại kỉ niệm ngày xưa. Một chút hài hước, hoà thuận, và drama đan xen. Nếu nói nó là một câu chuyện được viết trên những nhân vật có thật ngoài đời, bạn có muốn xem thử ngôn tình bản thực tế là như thế nào không?---Nhớ mỗi đêm đọc đến đoạn nam chính lăng nhăng, hay gây hiểu lầm làm tổn thương nữ chính là tôi khóc ướt gối. Ông xã nằm cạnh thấy thế còn cấm tôi không được đọc mấy thể loại này nữa, vì mỗi lần khóc xong tôi đều sụt sùi hỏi anh.- Anh có nuôi con ả nào ở ngoài không?- Có giấu em đi ngoại tình không?- Bla... bla.Anh vừa ngái ngủ vừa thì thào đáp.- Tiền trong ví còn không đủ để anh mua một ổ bánh mì, em nên hỏi là có con nào chịu bao nuôi anh không thì hợp lý hơn.…