- Hôn ước sao? Bọn con không chấp nhận, tại sao bọn con lại phải đính hôn với mấy tên đó chứ? ~~~~~~~~~~~~~~~~~~- Hôn ước? Lấy mấy cô nàng kia? Đừng hòng bọn con chấp nhận. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~Một cuộc hôn nhân ép buộc đã được diễn ra với 12 sao nhà ta. Cuối cùng cuộc hôn nhân này sẽ đi về đâu? Hạnh phúc hay đau khổ? Mời các bạn đón đọc bộ truyện " ( 12 chòm sao ) Hôn ước trời định nhé ".…
"Phong, cậu không sao chứ?"Phong buông tay cô ra, khẽ lắc đầu để giảm cơn đau truyền đến nhưng vẫn vô cùng khó chịu. Cậu nhìn cô gái trước mặt, không biết điều gì tiếp dũng khí mà cậu nhìn thẳng vào mắt An, như nhìn sâu vào nội tâm của cô."An, An muốn yêu đương thử với Phong không?"Hỏi xong chính cậu còn ngạc nhiên vì sao mình lại hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy dù biết chắc chắn cô không đồng ý. Cậu không biết nói thêm gì, đứng đó và không hiểu sao trong lòng có chút chờ mong. Cô nhìn Thế Phong tỏ vẻ ngạc nhiên nhưng cũng chỉ trong vài giây. Cô không hề nghĩ mình sẽ nhận được một câu tỏ tình với ý chơi đùa lộ liễu như vậy vào lúc này. Tuy vậy, cô vẫn im lặng cúi đầu suy nghĩ, không để ý Phong đang chờ cô trả lời mà lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi và đầu thêm đau đến lạ.Thấy cô lâu không đáp, cậu cười xòa nhìn cô nói:"An không cần căng thẳng đâu, Phong chỉ buột miệng hỏi thôi nếu An không thích...""Ừ, An đồng ý."Cô vừa nói vừa nhìn vào ánh mắt ngạc nhiên của cậu, đôi mắt mà cô thường thấy sự lạnh lùng khó đoán trong đó nhưng giờ đây, cô lại thấy cả ánh nắng rực rỡ ánh lên trong đôi mắt màu nâu như quen như lạ đấy. Cô biết, cậu không xứng đáng phải chịu tổn thương, nhưng giờ cô không còn lựa chọn nào khác để tự cứu lấy mình nữa. ____________"Từ hôm đó, cậu ấy bước vào cuộc sống u ám của tôi, thổi bùng lên một ngọn lửa cháy đẹp đến rực rỡ mà không có có cách nào dập tắt được."-----------------------------Bìa: Ngạn Tử Phù Du23/9/2023…
Tên truyện: Hi tiếu nhân duyênTác giả: Đạm sắc như yên (aka Nhạt nhòa như khói)Editor: 13everly (Tiểu Bạch Thử ♥ Triển Tiểu Miêu)Độ dài: 18 chương + 1 ngoại truyện.…
Tác giả :Túy Ái Hạ! Lịch đăng:Thứ hai, thứ tư, thứ sáu, chủ nhật! Có thể sẽ thay đổi... Số tập:15Tóm tắt:Con gái rượu của Vương Khải, ông chủ tập đoàn ngân hàng đột nhập vào học ở trường nam sinh và... Tò mò không? Hãy đón đọc truyện của Trang nha! Truyện ngắn ý mà nên các thím đừng lo 😘…
"Nếu như một ngày nào đó, bạn phát hiện ra người mà bạn thích năm ấy cũng thầm thương chính mình thì sao?"Đó là câu hỏi đầu tiên mà Nguyệt nhận được trong buổi phát hành quyển sách đầu tay của mình, cô ngẩn người một hồi lâu. Hàng loạt những kí ức của mùa hạ năm ấy cứ theo đó mà ùa về, khiến lòng cô dâng lên một cảm giác cực kì chua xót.Cô... cũng không biết nên trả lời thế nào nữa...Chần chừ một hồi lâu, cô từ từ đáp: "Chắc là sẽ buồn lắm nhỉ? Nhưng mình cảm thấy nó sẽ giống như một đoạn kí ức đẹp trong tuổi trẻ mà thôi, và rồi, ai cũng sẽ có những hạnh phúc riêng."Ai rồi cũng hạnh phúc, theo những cách khác nhau...…
Bé Kim Jennie (lớp 10) đem lòng ngưỡng mộ đàn chị lớp trên là Kim Jisoo (lớp 11). Sau đó cô bé dùng hết sự can đảm để tạo acc .. clone rồi .. inbox đàn chị. Bé nghe đồn đàn chị rất tốt tính, ai ngờ đàn chị không những không chấp nhận tin nhắn đang chờ mà còn block cmn bé Jen=))Không có H đâu, thích thì đọc không thích thì cũng gáng đọc đi mắ😏😏…
Tôi cứ nghĩ rằng những ngày tháng cấp ba sẽ chỉ xoay quanh việc làm lớp trưởng, học hành, tham gia phong trào gắn kết bạn và tránh mấy vụ "tình cảm học sinh lướt qua nhanh như cơn gió".Cho đến khi Trần Duy Khôi bước vào cuộc đời tôi. Một tên lớp trưởng ngang ngược, điểm suýt soát với tôi từng con số được thầy xếp vào chung một cụm liên minh học tập với tôi. Nhưng càng tiếp xúc, tôi càng chắc chắn: mối quan hệ này không đơn thuần!Một Khôi khác chẳng giống với Duy Khôi tôi biết.Lặng lẽ, trầm ổn. Biết rõ mọi điều đang xảy ra, kể cả những điều mà tôi chưa từng nói cho bất cứ ai.Giữa hành lang trường học, giữa những dòng tin nhắn vụn vặt, giữa ký ức và những cơn dự cảm mơ hồ. Một bí ẩn bắt đầu hình thành.Và từ đó, "lối nhỏ" giữa hai chúng tôi bỗng trở thành ngã rẽ của thời gian, cảm xúc và cả định mệnh.Lối Nhỏ - nơi những tâm hồn tưởng chừng không thể chạm lại va vào nhau.…
" Thực hiện điều ước cuối cùng- anh đã dành 2 năm để học cách lấy giống cũng như chăm sóc cho chúng. Cô gái của anh đã làm được 9 điều rồi~ điều thứ 10 anh sẽ thay em thực hiện, dù kiếp sau... kiếp sau nữa.. mãi mãi người anh yêu chỉ có một! Là cái đứa suốt ngày bám lấy anh, luôn miệng gọi anh ơi! Là đứa mà anh đi đâu cô cũng bám theo đến đấy và là người duy nhất anh cảm thấy bình yên khi ở bên cạnh"* chú thích: cuộc sống của các nhân vật trong truyện sẽ có mối liên kết đặc biệt với những nhân vật trong các tác phẩm sau này ~ đây là bộ truyện thứ hai trong hệ liệt của tác giả!*…
Một lúc sau , tôi mới dám ngẩng đầu lên . Anh Đăng vẫn nhìn tôi - ánh mắt không chứa sự thương hại , không ái ngại . Chỉ là một chút yên lặng , đủ để tôi thấy nhẹ nhõm hơn một chút .Anh nói khẽ ." Em không cần phải gồng mình để làm cho người khác yên lặng . Chỉ cần là em - vậy là đủ khiến người ta nể phục rồi ."Lâu lắm rồi , tôi mới thấy ... bản thân dám đối diện với chính nỗi đau của mình .…
Hai con người độc lập với hai cuộc đời hoàn toàn khác nhau vô tình gặp gỡ tại một buổi tiệc sinh nhật, cùng tham gia một trò chơi, trải qua một thử thách kéo dài 60 giây và bị đối phương cướp mất nụ hôn đầu.Cứ ngỡ sau khi buổi tiệc kết thúc, cả hai cứ thế lướt qua cuộc đời nhau mãi mãi. Thế nhưng cả Lâm Uyên và Trường Vũ đều không ngờ rằng chỉ một tháng sau đó, bọn họ gặp lại nhau ở một nơi khác với những danh phận khác, và khi đó câu chuyện của họ bắt đầu.***Thể loại: Teenfic, học đường.Truyện teen motif cũ, nhiều drama theo hơi hướng phim ảnh quá đà. Không gần gũi và thân thuộc. Nên cân nhắc trước khi đọc.…
Thể loại: Bách hợp, học đường, lãng mạn nhẹ, hài hước, healing, chậm burn • Độ dài: 40 chương • Nhân vật chính: • Tô Diệp Lan (28 tuổi) - Giáo viên mỹ thuật mới về trường, tính cách điềm đạm, sống nội tâm, có quá khứ không vui với tình yêu. • Nguyễn Gia Hân (17 tuổi) - Học sinh lớp 11, giỏi vẽ, hài hước, táo bạo nhưng ấm áp, hay trêu cô giáo, tình cảm phát triển theo thời gian.…
Văn án Người ta thường nói, chốn học đường là nơi dễ sinh tình cảm nhất - không phải vì nó quá đẹp đẽ, mà bởi những rung động đầu đời luôn đến vào lúc ta chưa kịp phòng bị.Tôi - Lâm Nhất An, học sinh hệ "học tra" chính hiệu, sống ung dung qua ngày, miễn là không bị giáo viên gọi tên.Cô ấy - Nguyễn Thư Diệp, học bá nổi tiếng, dáng vẻ lạnh nhạt, gọn gàng đến mức khiến người khác chỉ muốn tránh xa để khỏi bị so sánh.Thế mà, trong một lần kiểm tra bị điểm liệt, tôi lại bị ép ngồi cạnh người giỏi nhất lớp để "cải tạo tư tưởng".Một bên lười biếng - một bên nguyên tắc.Một bên thích vẽ vời linh tinh - một bên chép bài bằng ba màu bút khác nhau.Chúng tôi - hai đường thẳng song song, vì một câu "ngồi cùng bàn" mà bất ngờ va chạm.Lúc đầu là cãi vã, sau là thỏa hiệp... rồi lại chẳng biết từ khi nào, tôi chỉ cần xoay đầu sang trái đã thấy tim mình loạn nhịp.Bạn cùng bàn của tôi, sao lại xinh đẹp thế này?Bạn cùng bàn của tôi, sao lại khiến tôi muốn cố gắng vì cô ấy như vậy?Thanh xuân này, có lẽ tôi không cần trở thành học bá.Tôi chỉ cần trở thành lý do khiến cô ấy mỉm cười.…