ANH VÀ EM - THANH XUÂN CỦA CHÚNG TA
"Học trưởng Lee, em chính là thích anh..." "Đời này gặp được cậu, mình không hề hối tiếc" "Lee Minhyung thích hay không một lời..." "Yêu anh em không thiệt đâu!!!" "Thầy Kim đã từng rung động với em hay chưa?"…
"Học trưởng Lee, em chính là thích anh..." "Đời này gặp được cậu, mình không hề hối tiếc" "Lee Minhyung thích hay không một lời..." "Yêu anh em không thiệt đâu!!!" "Thầy Kim đã từng rung động với em hay chưa?"…
Khi các Sebongie chơi Liên Quân với những con tướng riêng của mình.…
gun 28 x goo 18au trung học jaewon, goo học chung trường với tụi daniel, gun là yakuza. warning muôn thuở: teen fic vãi lồn, ooc và chắc cũng có đụ nhau đấy, không thì ít nhất thằng l gun nó cũng sờ sịt em goo idk nên r18 cho chắc ăn nhacouple phụ có dghobin (hobin có lồn), danzackyohan, elisam…
lần đầu viết còn nhiều sai sót mong mn bỏ qua…
series one shot của mình. mình chỉ viết theo ngẫu hứng. những phần dài sẽ được mình up ở đây. còn những cái ngắn sẽ được đăng ở acc ins của mình: @viet_cho_markhyuck.…
Hrkh…
Cô tự nguyện rời bỏ tất cả để theo đuổi tình yêu. Bà là mẹ của người phụ nữ đó, kiêu hãnh nhưng cũng rất cô độc. Cả hai gặp nhau trên ranh giới mong manh giữa thù ghét và cảm thông. Rồi ở lại vì những điều không thể gọi tên. Một mối quan hệ phức tạp và ràng buộc. Một thứ tình cảm lặng lẽ lớn lên, không vội vàng. Là duyên phận? Hay chỉ là hai tâm hồn lạc lối gặp nhau? Truyện ngắn của Thủy Tiên21-04-2025…
baekjin không chết, chỉ là lẳng lặng rời khỏi cuộc sống humin như cách anh đã yêu cầu.rồi hai, bốn, sáu, tám và mười năm trôi qua. cái tuổi 17 bồng bột chỉ còn là những câu chuyện của quá khứ khi ai giờ cũng đã là các thanh niên sắp đến ngưỡng 30.và để rồi, họ lần nữa tương phùng tại nơi hoa đào bay, nơi mà khiến những kí ức chốn cũ vốn phủ bụi trở lại. " baekjin? " " ồ... chào mọi người "…
Thói quen, chính là không thể hoàn toàn từ bỏ. Nếu không có cơ hội thì thôi, nhưng một khi có, cái thói quen mà ngày nào đã chìm vào quên lãng sẽ trỗi dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết, và quan trọng nhất là, nó sẽ trở thành một thứ giống như bản năng, có muốn cũng không thể buông tay...Ta viết không tốt lắm, chỉ đơn giản là muốn đưa đến mọi người một câu chuyện của bản thân mà thôi. Mong mọi người ủng hộ.…
Cảm giác buồn vui lẫn lộn khi yêu em, như thể thời gian đã trôi theo con đường tàn khốc và mọi thứ tốt đẹp đã qua trước khi nó bắt đầu.Cảm giác yêu em thật nguy hiểm, giống như một cơn bão bụi nuốt chửng bầu trời hay một sao chổi lướt qua tầng bình lưu.Nhưng lại thật vinh dự khi được yêu em. Như tuyết trôi đi nhường chỗ cho mùa xuân đến, anh sẽ ôm em cho đến khi anh không thể.…