De cuong ktdd
…
"Em giận rồi à?" "Không. Chỉ là... nếu em nói có, thì anh có ôm em không?"⚠️ Tên nghe sầu vậy thôi chứ fic dễ thương lắm ❗️dạng text/tweets fic❗️Đừng quan tâm các dấu mốc thời gian❗️Tự edit, chưa xin per nên vui lòng không mang fic đi chỗ khác…
Một câu chuyện viết về sự ngây ngô, khờ dại của chính tôi khi thầm thương người ấy, có ngọt ngào, có đắng cay...Đối với tôi...Người có gặp, hoặc không gặp tôi, tôi vẫn ở nơi này, không buồn, không vui.Người có nhớ, hoặc không nhớ tôi, tình cảm của tôi vẫn ở đó, không đến cũng không đi.Người có yêu, hoặc không yêu tôi, yêu thương tôi trao người vẫn ở đó, không tăng thêm cũng không bớt đi.Người có theo, hoặc không theo tôi, thì tay tôi vẫn muốn nắm lấy tay người, không muốn cách xa ..."Hoa đã nở, cửa sổ cũng mở, nhưng sao không thể nhìn thấy người.Gặp được người, nghe tiếng người, nhưng sao không thể yêu người...?Thực sự có kiếp sau ư?Như vậy, tôi nguyện làm...một con bướm lãng du...một giọt mực thấm đều lan trên mặt giấy...một hạt cát bị gió cuốn bay xa ... "…
100% Bìa made by me mình sẽ Dùng ý tưởng của các Senpai tí :v Mong mấy bạn Ủng hộ! Harem :CubaChinaJapan RussiaGermany....v..v Những country ko trong harem :Nazi,..ussr,Nk(Thụ)Sk(công :) ),Uk,.v.vLười mô tả…
Câu chuyện là mối tình thanh xuân đơn phương của Tùng Anh dành cho Lê Thanh. Đó là tình đầu, là tình yêu của thuở xuân xanh nhất, những tưởng có thể thuận lợi mà 'tỏ tình- yêu- rồi cùng nhau bước tiếp' trong những ngày tháng tiếp theo. Nhưng hiện thực vẫn sẽ mãi là hiện thực, đơn phương sẽ mãi là đơn phương, cưỡng cầu là cách ngu ngốc nhất để đưa tình yêu đến bên mình.Liệu rằng mối tình đơn phương này sẽ đi tới đâuMỞ ĐẦU:Dưới ánh sao trời lấp lánh của màn đêm tĩnh mịch, yên ắng đến lạ thường. Cảnh đêm khuya lấp lánh nhưng lại mang theo nỗi buồn của tuổi thanh xuân, của tình yêu đầu đời- một tình yêu bị cho là 'khác biệt ' !. Trong căn phòng nhỏ, có một người ôm nỗi niềm tương tư cứ thế mà tuôn rơi cùng hai hàng nước mắt. Người ấy đã nhận ra rằng:'Tình cảm vốn là thứ không nên cưỡng cầu, càng không thể cưỡng cầu nó đến với chính mình. Hơn hết đó còn là thứ tình cảm cùng giới mà người đời đã từng cho rằng "Bẩn Thỉu "'…
Một bài thơ mang tên người,• Mình viết văn dở tệ nên đây sẽ chỉ là một nơi để mình có thể tự trau dồi bản thân mình thôi.• Nếu mọi người thấy nó dở tệ và nhạt toẹt thì tha thứ cho mình nha, vì mình văn lẹt đẹt lắm.• Cảm ơn mọi người vì đã đọc đến dòng này, tận hưởng giây phút khô khan ở câu chuyện của mình nha.…
khi nào ta nói tiếng yêu.tiếng yêu dịu ngọt chân thành ta cất khi nàobạn luôn tự hỏi chính mìnhnhưng không hề biết đã có câu trả lời từ lâuTag: Reader; xReader; Reader Insert; Chia Tay; Sad/Angst; Fluff; An Ủi; Tình yêu không được đền đáp/Unrequited Love; lower case**Theo dự định đầu là sẽ viết theo ngôi thứ hai nhưng quá khó và 'bạn' không được hay nên ngôi xưng 'em'. Giới tính và độ tuổi của Reader không bị ảnh hưởng bởi ngôi kể, có thể lớn hơn hay nhỏ hơn người kia. Và tương tự, người kia có thể tùy giới và độ tuổi*****Cái bìa không có ý nghĩa gì đâu :") chỉ là mình lười des 1 bức đàng quàng nên lấy đại***…
Cuộc sống của Đào Thẩm Linh vô cùng tẻ nhạt, bất hạnh và mêt mỏi. Từ khi có Đình Tiến Minh, cô cảm giác như được hồi sinh thêm 1 lần nữa. Cô không ngờ Minh là senpai mà cô đã từng yêu 5 năm trước đây lại chính là tổng giám đốc của 1 cty game lớn mà cty cô làm hợp tác. Và cô ko biết rằng tổng giám đốc công ty đó ( Phi Toàn ) yêu thầm cô. Vậy cô ấy sẽ ra sao? Sẽ thế nào? Cuộc sống cô có cải thiện hơn không? Tình cảm của 2 ng sẽ thế nào khi có ng thứ 3 :)? Ok bắt đầu nè><…
Chỉ là ngày buồn…
Truyện cổ tích dành cho những người vô triTruyện cổ tích dành cho những ai không mang nãoTruyện cổ tích dành cho những người vã OTP✨- Truyện luôn được đăng vào những giờ tâm linh hoặc khi nào chả được -====================================LƯU Ýo Các Char ko thuộc về con, con chỉ OOC nó quá đà mà thôio My AU! nặng = Đá văng bản gốco Đây hoàn toàn là ý tưởng của mình, nếu đã có trùng trước thì cho mình xl trước ạ!o Truyện chỉ được đăng ở Wattpad!!o Tự ý dịch, lấy ý ko cre, bưng bê fic sang một nền tảng khác hoặc nặng hơn là COPY = BÁO CÁO, PHỐT!=================Háp pi khi đọc nhannn!…
Bối cảnh lấy ở thành phố Nam Kinh, đại lộ Ngô đồng, Trung Quốc. Các thông tin trong truyện và địa điểm là không chính xác.Tô Nguyệt-một người ít nói, hướng nội, còn bị overthinking. Nhan sắc có thể nói là nhìn được, thậm chí mờ nhạt đến mức khiến người ta dễ dàng quên mất gương mặt của cô, và khiến cô luôn luôn bị lạc trong đám đông. Về thề thao, Y Vị cũng khá vụng về và không có năng khiếu. Bù lại cô có rất nhiều đam mê. Nhưng điều duy nhất Y Vị có thể làm được là vẽ vời.Đầu năm nhất đại học-trong khoảng khắc nào đó, Y Vị đã nhất thời cảm nắng tên bạn cùng bàn, Nhất Trí Viễn, cũng là thủ khoa ngành thanh nhạc. Đó là người duy nhất còn trầm tính hơn cả cô, ở Lớp thì gục đầu ngủ từ đầu đến cuối tiết. Luôn xuất hiện với mái tóc bù xù, quần áo xộc xệch, điển hình mẫu người con trai mà Y Vị ghét cay ghét đắng."Bạn cùng bàn, có lẽ tao lại thích mày thêm chút rồi."…
tuyển…