3,067 Truyện
[WBk/R18/AllSakura] Ác mộng

[WBk/R18/AllSakura] Ác mộng

1,387 136 3

Tình hình là mình mới mở TV để xem em Đào cười ở chất lượng HD tuyệt đối điện ảnh màu sắc sống động đường viền sắc nét...Thế nên mình không nhịn được nữa...Và cuối cùng mình đã thật sự viết được fic segg không não không phải nghĩ nhiều rồi.Cảnh báo khá dài, các bạn hãy đọc cảnh báo trước khi đọc truyện. Mọi tổn thất tinh thần của các bạn có thể sẽ trở thành niềm vui của mình, thế nên mong các bạn đừng dễ dàng mua vui cho tâm hồn tội lỗi của mình nhé.🌸Sau đây là cảnh báo: từ ngữ thô tục (ai đọc Mochi anh đào nhà mình chắc biết thô tục là cỡ nào rồi), cưỡng hi*p t*p thể, tr*n có l*i, segg toy, segg NP, nội dung dảk kiểu không hề vui không hề ngọt. Ai fan Keel mà theo kiểu không chấp nhận plot "băng nhóm phản diện Keel xấu xa dâm tà và cái kết" thì chắc là không nên đọc. Nói nữa thành spoil nên tóm lại là các bạn cân nhắc kĩ trước khi đọc, mình nói rồi nhé cân nhắc thật kĩ nhé.🌸Couple: UmeSaku, nhưng mà segg là KEELxSaku🌸Lưu ý: Fic này có mượn xíu ý tưởng về plot từ 1 fanfic YunJae mình đọc hơn chục năm trước nha cả nhà. Hồi ấy fic kia chắc được khoảng 2-3 chap xong hình như drop rồi, mình không nhớ tên cũng chả nhớ rõ đọc ở đâu nữa. Nêu ra đây để nhỡ bạn nào đọc hết xong thấy "ô chi tiết này quen quen" thì nó là thế ó. Nói chung là fic segg mà nên plot chả có gì, mình có sao nói vậy tránh thắc mắc thôi ạ.…

[Wind Breaker (Nii Satoru) x Tokyo Revengers] The New Life?

[Wind Breaker (Nii Satoru) x Tokyo Revengers] The New Life?

110 12 3

Sau cú nhảy lầu, Mikey được Takemichi nắm lấy bàn tay gầy gò của mình, hắn yêu cầu cậu buông tay hắn nhưng cậu không đồng ý.Cậu hét lớn rằng sẽ quay lại cứu hắn dù khuôn mặt đã dính đầy máu do bị hắn bắn đạn vào người. Hắn - Mikey bất bại, đã tuyệt vọng rơi vào hố sâu, đẩy bạn bè ra xa, rơi vào vũng bùn không có lấy ánh sáng hay lối ra. Mọi người đều e dè hắn, chỉ trừ duy nhất một người, một người sẵn sàng cứu lấy hắn khỏi nơi tối tăm đến đáng sợ này dù bị hắn gây ra vết thương khiến cậu gần chết đi chăng nữa. Hắn thấy tội lỗi, hối hận, buồn tủi và cảm động. Mikey khóc, cầu xin cậu cứu hắn. Và, cậu đã cười.Mikey trợn mắt nhìn nụ cười đấy, và dần dần trượt tay do máu, mồ hôi của Takemichi. Mikey không buông và kéo Takemichi đã mất ý thức cùng rơi xuống, hắn ôm chặt lấy Takemichi và thì thầm tai cậu:- "Cảm ơn mày, Takemichi!"------------- "!!!!"Mikey bật dậy, mồ hôi mồ kê rơi xuống lưng áo và tấm đệm, chuyện gì đang xảy ra? Hắn nhìn bàn tay của tuổi 15 mà bất động, chuyện gì vậy? Hắn sống lại sao? Hắn nhìn xung quanh, đây không lại võ đường Sano, đây là một nơi xa lạ đối với hắn, và hắn nhận ra, mình đã sống lại ở một thế giới khác. Một nơi không có võ đường Sano, không có mọi người, không có Emme, Draken và Takemichi.Hắn trống rỗng nhìn chằm chằm vào hư vô, bỗng nhiên trán hắn nổi gân xanh lên, hắn ôm lấy đầu và ngất đi. -----------Phá lệ viết về Mikey sau khi xem WB (NS)Chuyện gì sẽ xảy ra khi một Mikey Bonten xuyên sang một thế giới khác? Cùng đón xem nhé!Tay nghề còn non, k…

Nắng Rome trên đôi vai anh

Nắng Rome trên đôi vai anh

29 0 4

Giữa lòng thành phố Rome tráng lệ, nơi những di sản cổ kính hòa quyện với hơi thở hiện đại, hai con người tưởng như chẳng có điểm chung lại vô tình gặp gỡ. Một người là thiên tài y học với khả năng "tái thiết ký ức" đầy kỳ diệu, được mệnh danh là "Mago dei Ricordi" (Phù thủy kiến tạo ký ức) - Tống Duy Thành (Raffaele). Người kia là bậc thầy bánh ngọt, cô gái mang hương vị của những món bánh có thể lay động cả trái tim lẫn tâm hồn - Trần Vân Ca (Fiorella), còn được biết đến là "Angelo della Dolcezza" (Thiên thần vị ngọt).Anh là bác sĩ khoa thần kinh với đôi mắt sắc bén, dáng người cao lớn, với mái tóc đen nháy được chải chuốt gọn gàng, mang nét lạnh lùng và kiêu ngạo. Trong từng bước đi của anh luôn toát lên vẻ uy quyền, khó gần. Tống Duy Thành không chỉ giỏi về y học mà còn có khả năng phân tích tâm lý đỉnh cao, với biệt tài "tái tạo ký ức" giúp bệnh nhân vượt qua nỗi đau tinh thần. Bề ngoài trầm ổn, nghiêm túc nhưng ẩn sau đó là một trái tim mang nhiều tổn thương và ký ức khó phai về gia đình đã tan vỡ.Còn cô, với một nụ cười ngọt ngào như nắng mai và mái tóc dài óng ả luôn được buộc gọn khi làm việc, là hình ảnh của sức sống mãnh liệt và tự do. Đôi mắt trong veo như hồ nước xanh thẳm luôn luôn lấp lánh trước ngọn lửa mãnh liệt của niềm đam mê với bánh ngọt. Vân Ca nổi tiếng khắp Roma với những món bánh ngọt mang hương vị độc đáo, có khả năng gợi lại ký ức và cảm xúc sâu thẳm trong lòng thực khách.Cuộc gặp gỡ của họ bắt đầu từ một vụ tai nạn bất ngờ, khi Vân Ca vô tình cứu Duy Thành trong một l…

[ShortFic/Taekook] Heart❤

[ShortFic/Taekook] Heart❤

337 45 3

"Tôi có quen anh sao?"-"Không đúng, tất cả chỉ là mơ thôi!! "-"Làm ơn Jungkook, đừng hành hạ bản thân nữa..."-"Hãy lắng nghe tôi đi."-"Anh đi đi, đừng bao giờ xuất hiện trước mắt tôi nữa."-"Tôi ghét anh."-"Nếu điều đó khiến em vui, tôi sẽ đi."-"Và...tôi yêu em."…

Dâng Trào - Thù Vãn

Dâng Trào - Thù Vãn

4 1 40

Văn án Trần Nguyên là một người có tiếng trong trường trung học phổ thông Kỳ Nguyên, một nam sinh phản nghịch, chuyên gây chuyện thị phi, không tuân theo quy tắc gì.Hắn tựa như cuồng phong, thổi quét qua mà đi, không lưu lại chút gì, càng không để người bắt giữ được.Còn Tống Tịnh Nguyên thì ngoan ngoãn trầm lặng, tính tình trong sáng, tuân theo quy củ, chỉ dám lén lút nhìn bóng lưng của hắn trong đám đông.Họ như hai thái cực, không ai nghĩ sẽ ở bên nhau.Trong một lần xảy ra tai nạn, cô tưởng hắn bị thương nên lo lắng chạy đến đưa thuốc đến cho hắn, lại bị hắn chặn ở góc phòng khách.Ngoài cửa sổ, tuyết rơi đầy trời, sợi dây chuyền màu đen trên cổ hắn va vào nhau phát ra âm thanh lanh lảnh, Trần Nghiên áp sát vào tai cô, cười tà mị: "Quan tâm tôi nhiều như vậy? Thích tôi sao?"Nhiều năm sau đó, hai người tái hợp trong một quán bar.Tống Tịnh Nguyên đi nhầm phòng, nhìn thấy Trần Nghiên đang uể oải dựa vào ghế sô pha, vẻ mặt không đổi, trên tay là điếu thuốc đang cháy dở, không chút để ý nói qua loa với người bên cạnh.Khi ánh mắt hắn rơi vào người cô, nét mặt bình tĩnh thờ ơ, sau đó thu lại trong giây lát, như thể hai người chưa từng quen biết.Cũng trong đêm đó, khi Tống Tịnh Nguyên bị kẻ xấu đeo bám, không biết từ đâu, Trần Nghiên đã thô bạo lôi cô vào một con hẻm nhỏ.Tống Tịnh Nguyên cực kỳ bình tĩnh: "Trần Nghiên, chúng ta đã chia tay rồi."Hai mắt Trần Nghiên đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi tố cáo cô: "Tống Tịnh Nguyên, rốt cuộc em xem tôi là cái loại gì? Rõ ràng chính em là người trêu chọc tôi trước. Cho nên em…

Nếu thời gian được quay trở về,xin em tha thứ cho anh

Nếu thời gian được quay trở về,xin em tha thứ cho anh

52 0 24

Nhà thơ Xuân Diệu đã từng nói:"Làm sao sống được mà không yêu,Không nhớ, không thương một kẻ nào?"Thật vậy, tình yêu chưa bao giờ là điều dễ dàng để có được. Cuộc sống vốn dĩ không phải lúc nào cũng nhiệm màu; có hạnh phúc thì cũng có tổn thương, có may mắn thì cũng không thiếu những lần thất bại. Vậy mà, chỉ vừa chớm qua vài khó khăn, người ta đã chọn cách buông tay nhau, như thể tình yêu ấy chưa từng tồn tại.Lâm Thiên Anh - một cô gái sống nội tâm, ít nói, hiền lành nhưng đầy ấm áp. Cô luôn quan tâm người khác, lặng lẽ như ngọn gió mùa thu. Nhưng ngọn gió ấy cũng có thể lạnh, khi trái tim bị bào mòn bởi những lời hứa không thành.Cô từng yêu Trần Hàn Thần - yêu như thể đặt cược cả tuổi thanh xuân vào một người duy nhất. Thế nhưng, giữa đất khách quê người, nơi xứ Mỹ xa xôi, anh đã lựa chọn quay lưng. Không một lời từ biệt rõ ràng, không một lý do đủ đầy. Cô ở lại, một mình với nỗi đau như xé nát từng tế bào."Yêu mà không hứa, hứa mà không làm.Đến cuối cùng người hứa lại quên, nhưng người nghe nhớ mãi."Thiên Anh từng nghĩ, chỉ cần yêu là đủ. Cô hạ thấp cái tôi, không kiêu hãnh, không làm giá - chỉ mong một lần được giữ người mình thương. Nhưng đổi lại, thứ cô nhận được chỉ là sự lạnh nhạt, thờ ơ, và vô cảm.Phải đến khi mất cô thật rồi, Hàn Thần mới bắt đầu hiểu được giá trị của một người từng yêu mình bằng cả trái tim. Hối hận - nhưng liệu có kịp? Những tổn thương ấy, liệu có xóa nhòa chỉ bằng hai chữ "xin lỗi"?…

Điên cuồng chiếm hữu[Taekook]

Điên cuồng chiếm hữu[Taekook]

276 2 2

Tiểu kookie nhà chúng năm nay 18 tuổi và daddy của bé 28 tuổi .Bé quen hắn vào 1 ngày mưa to bé đã trú nhờ ở cty K_TH vì lúc ấy bé chỉ mới 16 tuổi nên còn đi học em mặc chiếc áo sơ mi khá mỏng mà còn bị mưa ước nên hắn đã thấy toàn bộ cơ thể em hiện rõ trước mắt gã,gã đã yêu em từ đó và rồi......gã đã đạt được mục đích đó là tán được em.Em chịu làm bé cưng của gã năm em 17 tuổi độ tuổi đẹp nhất của thời học sinh nhưng có vẻ gã quá yêu em nên luôn nhốt em trong nhà chính xác hơn là giam cầm.Chỉ trừ khi em đi học gã vẫn sẽ cho vệ sĩ canh gác em khiến em khó chịu.->đọc truyện cùng Jonii nhé😘…