Tên truyện : Facebook - Một thoáng thanh xuân Tác giả : Matcha Độ tuổi thích hợp : 12+Tình trạng : đang lết Nội dung : truyện kể về một mảnh đất màu xanh mang tên facebook. #18022019*highest : #2facebook (26/3/2019)…
"Sau đây là bản tin cuối ngày, vào 17 giờ 16 phút tại cao tốc Gyeongbu, một toán người đã tử vong, cơ thể các nạn nhân đều có điểm chung là không còn nguyên vẹn, có dấu vết của loài gặm nhấm ở toàn thân. Khám nghiệm tử thi cho biết, tất cả đều có dấu răng của ma cà rồng, đề nghị toàn bộ người dân đề cao cảnh giác, không ra khỏi nhà từ sau 6 giờ tối trừ khi thật sự cần thiết..."------Start: 24/12/2021End:❌ VUI LÒNG KHÔNG RE-UP, KHÔNG CHUYỂN VER!…
Đã có sự cho phép của author gốc.Right here 👉🏻 https://twitter.com/sunflwrjimi/status/1437835663873757190?t=K046otmfYZcbq_kahC6RWg&s=19Cảm ơn chị @adorequyts đã cho em chiếc bìa fic đáng yêu này rất nhiều 🥺trứng luộc ngon ghê.…
matcha latte ngọt hay đắng - phần ngọt-"ơ, họ lại làm lành với nhau rồi?"-thể loại : 1x1, comedytình trạng : chưa hoàn-start :end : ?-⚠️ Không chuyển ver dưới mọi hình thức.⚠️ Không gây war.⚠️ Không toxic nhân vật.⚠️ Tôn trọng otp.…
Ô Long Matcha - Suối ĐáTrích:01Huy dựng xe ở cổng trường, từ từ bước đến chỗ tôi."Mặc dù hơi muộn nhưng mà bạn có thể dùng cái này để tránh bị sẹo." Huy cười tươi, đưa cho tôi tuýp thuốc Contractubex, "Còn đây là trà sữa tớ mua để xin lỗi việc hôm trước. Tớ biết lời xin lỗi của tớ hơi muộn nhưng mong cậu nhận." Ánh mắt anh sáng rực, đầy mong đợi, tay giơ cả hai món đồ cho tôi cầm.Mặt tôi ngờ nghệch cả ra có thể nhìn thấy rõ, miệng như bị điểm huyệt cứng đờ, mãi mấy giây sau mới bập bẹ:"À tớ cảm ơn, không có gì đâu!" Tôi đưa tay nhận lấy tuýt thuốc từ tay Huy, chắc phải tìm hiểu kĩ lắm, Contractubex làm mờ vết sẹo siêu tốt lại còn đúng lúc tôi đang tìm mua nó nữa, "Tớ chỉ nhận tuýp thuốc này thôi được không?""Được, nhưng còn trà sữa, đây là cái cốc chứa đựng những lời xin lỗi chân thành nhất của tớ đấy."Tôi chỉ biết cười ngại, lấy tay vờ gãi đầu, quay ra chỗ khác né tránh ánh mắt của Huy. Như cảm nhận được sự bối rối của tôi, Huy đã tinh tế bỏ cốc trà sữa vào tay tôi rồi nói: "Coi như bạn nhận lời rồi nhé!"Tôi gật đầu mỉm cười."Vậy tớ đi được không?" Một câu hỏi vô tri, nhưng tôi lại thấy dường như Huy muốn gạt bỏ khoảng cách ngượng ngùng của tôi với anh."Được, đi cẩn thận nhé." Tôi cười híp mắt."Tớ về đây." Huy bước đi nhưng vẫn quay đầu lại vẫy tay.Tôi đứng nhìn mà không khỏi bật cười, năng lượng tích cực tôi nhận được từ Huy đã làm tôi quên đi chuyện vài ngày trước. Người gì đâu mà đã dễ thương lại còn đẹp thế không biết....__________…
Tác phẩm: Sau khi trở thành đại hộ chăn nuôi - 成为养殖大户后Tác giả: Phương Tiện Diện Quân - 方便面君Số chương: 85 chương (bao gồm phiên ngoại)Thể loại: Điền văn, ngọt sủng, sảng văn, cổ đại, hệ thống, HE Nhân vật chính: Kỳ Hữu Vọng, Chu Thư (Nuôi heo - Buôn trà)…
• Thể loại: Đam mỹ, khoái xuyên, hệ thống, chủ thụ, N tính cách cùng hoàn cảnh bi kịch nam thần công x Thông minh nhưng hay overthinking chủ thụ, 1x1.• Nội dung:Bạch Tử tỉnh dậy thấy mình ở một nơi hoàn toàn xa lạ, không phải nơi thuộc về trái đất.Bỗng nhiên, từ đâu hiện ra một quả cầu tròn nói cậu vẫn chưa chết, vì một lý do thiên cơ bất khả lộ mà hồn thức tạm thời rời khỏi thân thể và xuất hiện ở đây.Chỉ biết rằng biện pháp trở về duy nhất là xuyên đến các thế giới (các không gian) khác nhau để ngăn cản các nam thần đi đến kết thúc như nguyên tác.Nghe có vẻ bất nhân nhưng tất cả các nam thần đều có kết thúc bi kịch!• Lưu ý:- Truyện này do mình tự sáng tác.- Đầu óc mình nông cạn nên có sai sót gì mong mọi người thông cảm và góp ý nhẹ nhàng. - Bối cảnh lẫn tình tiết hoàn toàn là hư cấu, xin đừng đem so sánh với thực tế.Cảm ơn mọi người.…
Tác phẩm: Mơ Ước Đã Lâu (肖想已久)Tác giả: Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử (讨酒的叫花子)Thể loại: Oan gia, gương vỡ lại lành, thanh mai thanh maiNhân vật chính: Kiều Tây, Phó Bắc (Thợ xăm hình x Giáo sư đại học)Số chương: 79c + 6PNVăn ánNgười trong đại viện đều biết, xưa nay Phó Bắc luôn ổn trọng, tính tình ôn hòa, hoàn toàn khác biệt với một Kiều Tây lệch lạc từ nhỏ. Khi còn niên thiếu Kiều Tây không biết, thời điểm mối tình đầu vẫn luôn không quá thanh tỉnh, không tự ý thức được, chỉ ngây ngốc quấn quít lấy Phó Bắc không tha, cũng không để ý sắc mặt, không biết sớm đã bị chán ghét qua bao nhiêu lần, mọi người xung quanh cũng không nhìn được nữa âm thầm nói không ít lời khó nghe. Lúc ấy chính là tự cảm thấy hài lòng, còn không tự biết khiến người chán ghét, ganh tỵ khắp nơi. Sau này khi đã hiểu được. Cô đã thông suốt, rời bỏ dứt khoát, việc gì nên làm thì đều làm, không nên trêu chọc thì cũng sẽ không chọc, sau đó dứt khoát chạy lấy thân. Sau này, một Phó Bắc nhã nhặn đứng đắn lại không buông tha cô, tình khó kiềm nén mà hôn môi, khắc chế mà ẩn nhẫn, ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ như vậy, hoàn toàn thay đổi thành một người khác. Cô không nói gì chỉ cười cười, hỏi: "Thế nào, luyến tiếc sao?"…