Lạc
Ván cược…
Ván cược…
"Hoàng Đế chính là Hoàng Đế, giữa ta và người khoảng cách còn xa hơn cả địa vị, thứ mà ta muốn người luôn tìm cách cho ta... Còn lại những gì mà người muốn, ta vĩnh viễn không thể cho người... ""Trẫm chưa bao giờ cưỡng ép nàng, trẫm chưa từng nặng lời dù chỉ một lần với nàng!! Tử Nhan, trái tim nàng làm bằng đá sao? "…
"Chúng mày gay."…
khúc đầu không đam cuối mới đam…
Vốn chẳng màng nhân gian, lại vì chị mà vướng bụi trần._______________Ánh sương mai nhẹ chiếu mái tóc dài đen tuyền. Gió bay ngang tà áo dài tới chân, hương hoa xuân ấm áp khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Đôi mắt em như hồ nước lặng lẽ phản chiếu bầu trời đầy nắng hồng. Sự thật rằng, em chẳng thấy ấm áp gì cả ngoài cái lạnh lẽo. Hoa cài mái tóc em, vòng gỗ nâu đeo tay. Thềm trải trước hiên nhà, em bò lên nhân gian lần thứ mười.Trái tim em cứng như gỗ, mũi tên xuyên qua em cũng chẳng kêu một lời. Không qua được vòng luân hồi, em ở lại trần thế đầy thống khổ.Sao em lại ở lại? Sao không đi đầu thai?Em lặng lẽ đáp lại:"Vì em đang chờ người...."Em chờ ai? Ở đâu?"Em chờ người chẳng quênỞ phía núi Minh SơnCó người đang đứng đợi"___________Cảm ơn đã đọc văn án a. Trung học hành văn, khô hợp chớ phun a.…
Thơ đam tổng hợp…