Vì theo gái đẹp mà đi nhầm cmn sang Thế Giới Quỷ. Thoi cũm dc :)))) Chú ý: Mọi nhân vật và chi tiết trong câu chuyện đều là hư cấu.Truyện siêu dài nên mong bạn đọc follow mình để cùng hóng với mình ạ. Mình cũng không biết diễn biến tiếp theo như nào luôn, dù là tác giả. 😆😆Thanh ciu ạ. Mỗi một vote và follow từ các bạn rất có ý nghĩa với mình. 🥰🥰Liên hệ:Facebook: https://www.facebook.com/tieu.phung.tien.99…
Không một học sinh khối 12 nào ở cái trường này lại không biết:Phan Vũ Chiêu của lớp 12/2... chết mê chết mệt Lê Nhã Quyên của lớp 12/1.Tưởng rằng câu chuyện đó sẽ cứ thế yên ổn trôi, cho đến khi một nhân tố mới xuất hiện-à không, là một kẻ vốn đã ở đây từ lâu, chỉ là trước giờ chẳng ai thèm để ý... cho đến khi hắn bắt đầu "xuất hiện" theo một cách khác thường:Cao Trần Dạ.____________________"Này, cậu tránh xa Nhã Quyên ra đi." -Vũ ChiêuTrần Dạ nhíu mày, mặt trơn truột:"Tại sao tớ phải làm thế nhỉ?""Cậu đã là gì của cô ấy đâu.""Cậu nghe cho rõ này... ông đây không để cậu cướp Nhã Quyên, và cả cái thanh xuân này... tôi cũng không ngại đập nát mặt cậu để giữ cô ấy đâu." -- Vũ ChiêuCuộc khẩu chiến leo thang, lời qua tiếng lại như dao lưỡi sắc. Rồi... một cú va chạm, tiếng đổ vỡ vang lên giữa hành lang.Từ khoảnh khắc đó, Vũ Chiêu chỉ chắc chắn một điều:Cậu RẤT ghét Trần Dạ....Ghét đến mức nào thì chưa ai biết.Mọi chuyện rốt cuộc bắt đầu từ đâu?Và cái "tình tay tam" quái quỷ này... sẽ kết thúc ở đâu?Đón xem những cú vả bôm bốp của các nhân vật nhé kkk…
Ngày Thượng Quan Thiển trồng nơi Giác cung đơn điệu nhạt nhẽo kia những khóm đỗ quyên, nàng cũng đã gieo vào lòng Cung Nhị một đoá đỗ quyên trắng muốt.…
Tác giả: Da thanh oa Thể loại: ngôn tình, hiện đại , xuyên thư, hài hước , ngược tra, dưỡng thành( nam phụ, nữ phụ, nam chính), HE, ngọt văn ,hào môn, hệ thống ___________________Tiêu Vũ chết sau, hệ thống nói đưa nàng một lần trọng sinh cơ hội.Tiêu Vũ cười to tiếp thu, chờ nàng xuyên thư sau, nàng chỉ nghĩ đối hệ thống dựng ngón giữa.Ngươi đặc sao chưa nói, nguyên chủ cơ hồ tê liệt.Ngươi đặc sao chưa nói, nguyên chủ đương mẹ.Ngươi thậm chí chưa nói, nguyên chủ hài tử chẳng những là vai ác...... Còn nữ vai ác cùng nam vai ác đều là nàng hài tử.Nằm ở trên giường bệnh, nhìn trước mặt tiểu nam hài, tiêu vũ người da đen dấu chấm hỏi mặt.Hệ thống: Ta đặc sao dám nói sao!…
Trích một đoạn.(...) Trong bóng tối Việt Tuân mò mẫm xung quanh, cậu ấy không nhìn thấy gì cả, cũng không thể phát ra tiếng động. Hai tai đã bị trói lại, mắt bị bịt kín lại, miệng bị dán băng keo. Giống như một trò chơi chỉ cần tìm được đường ra là chiến thắng. Việt Tuân bị chúng nó che mắt khi đến đây, vào rồi mò mẫm một hồi, bóng tối cứ bủa vây quanh làm cậu ấy không thể xác định được phương hướng. Nhưng một điều Việt Tuân chắc chắn được nơi này rất rộng.Có một căn phòng khác bên cạnh căn phòng tăm tối đó, Quang Ngọc nhìn con người đang hoang mang qua tấm kính một chiều ngăn cách hai phòng, cậu ta nhìn rồi bật cười.Ngồi bên cạnh là đám đàn em, có vẻ chúng nó cũng đang mong đợi một điều gì đó. Mong đợi Việt Tuân tìm được lối ra chăng?Chỉ một chút nữa thôi, đúng rồi, tiến lên một chút nữa...Đôi chân trần của cậu ấy đã dẫm phải thứ gì đó sắc nhọn, máu bắt đầu chảy ra. Việt Tuân bước chân ra khỏi chỗ đó, cậu ấy ngồi xuống sờ vào chân mình. Rất đau nhưng cậu không thể phát ra tiếng được.Một âm thanh vang chói tai vang lên, là tiếng Quang Ngọc điều chỉnh micro: "Ngồi xuống đất là tính thêm giờ đấy! Nếu muốn ra khỏi đây thì nhanh cái chân lên. Tác phong nhanh nhẹn lên đừng có lề mề."Xung quanh vẫn phủ bóng tối, cậu ấy nghe âm thanh đó giống như phát ra từ địa ngục. Lưng của Việt Tuân đã đẫm mồ hôi, cảm giác khó thở, não bộ căng ra. Cậu ấy tăng tốc, đôi chân vẫn không ngừng chảy máu. Cậu ấy đau lắm, chân đi khập khiễng nhưng không tài nào dừng lại được. Đi đến đâu Việt Tuân…
Tổng hợp mấy mẩu ngoại truyện nho nhỏ của Khưu Khánh Chi và Lý Bính :vPhần này được tui lập ra một phần cũng là để an ủi những tâm hồn bị tổn thương bên "Mười Kiếp" qua đây chữa lành=)))))))…
Truyện lấy bối cảnh vài ngày trước khi tiến hành chuyến trinh sát đầu tiên của nhóm 104 ra khỏi thành Rose, nhưng Marco không chết.Mình cũng đã ngừng đọc AOT lâu rồi nên sẽ viết dựa theo kí ức, team nguyên tác xin bỏ qua, vì mình chủ yếu lấy bối cảnh để phục vụ tuyến tình cảm của hai nhân vật chính.Nếu có OOC thì cho mình xin lỗi, vì mình viết để tự thỏa mãn bản thân khi quá thích 2 bạn trẻ trâu này rồi.Khụ khụ...trong nguyên tác đã cực đen tối và bi thảm rồi nên fic mình viết có chút hường phấn, trẩu tre... mong các bạn chớ có soi... (˵¯͒⌄¯͒˵) Dù sao thì cứ thưởng thức nhá! Xin cảm ơn.…
Những mẩu chuyện về SooSeok~~ Có đoản, có SE, có OE, có H. Và lịch đăng chap sẽ không cố định, còn tùy thuộc vào tâm trạng của au. 1. Là SooSeok không phải SeokSoo nên nếu mọi người không chịu nổi cảnh Joshua cute của các bạn làm công thì mời mọi người out ạ. Và trong fic này Joshua vô liêm sỉ lắm luôn ấy =))2. Đây là đoản ĐAM MỸ nên ai không thích thì mời đi.3. Nhân vật không thuộc về au.4. Xin đừng đọc chùa, au sẽ buồn lắm. Hãy tôn trọng công sức của au bằng cách không lấy truyện của au (có thể lấy cốt truyện nếu đã có sự cho phép của au)…
Ngủ ngon, hẹn mai nhé là câu chuyện chua xót về một người nhút nhát khép kín, đã quen sống trong yên ấm và bao bọc, bỗng bị đẩy bật ra đời một lần nữa sau khi tình cảm tan vỡ. U uất, thất bại và bơ vơ. Giữa lúc ấy thì anh gặp cậu. Rời khỏi tổ ấm do người khác làm cho, anh bắt đầu học cách tự kéo kén, bao lấy sự tổn thương của mình, cũng bao bọc cả tổn thương của cậu. Anh bắt đầu tình cảm thứ hai của đời mình, không phải từ sự yêu thích đơn thuần, mà từ sự cần thiết nhau. Bằng ngôn từ thi vị lơ lửng, hành văn trầm ngâm dịu dàng, tính cách nhân vật đôn hậu và nồng ấm, Nagira Yuu đã khuấy rất nhiều êm ái vào câu chuyện này, một câu chuyện khởi đầu từ chua xót và bất lực. Trích đoạn Đau lòng đến vậy sao? Cậu hỏi. Chỉ trong một ngày, người chung sống cùng anh suốt chín năm trời không những nói lời chia tay mà còn đuổi anh ra khỏi nhà, chẳng có lấy một cuộc chuyện trò tử tế. Tâm trạng này giống như một người bị đâm từ phía sau rồi vứt xác bên đường, chưa kịp kêu cứu lấy một câu. Hỏi có đau lòng không? Anh ta bỏ anh vì lý do hiển nhiên, rằng anh không thể có con. Hỏi có đau lòng không? Ban biên tập : Minh Phương Hoàng, Út, Tiểu Ca Kute, DoThuyHang, LuuHoa, KhongTen, Thao Linh Tran, HangMau, WaNhi, NgoTaiCuong, NguyenThiTrang, LopTruongMinh, DuongHoang, MinHeeHyo, VanQuocMinh Tran, PhuongLyChanhChoeIns, Lucas…
Tác giả: Nhĩ Nhã Edit + Beta: Ruby Nguồn QT+raw: Yuuri1051991 Giới thiệu: 《 Hắc Phong Thành Chiến Ký 》 là phần tiếp theo của 《 Long Đồ Án Quyển Tập 》 , bao gồm mười chiến dịch, địa điểm chủ yếu là Hắc Phong Thành ở Tây Bắc, đồng thời cũng có tình tiết phá án xen kẽ giữa các chiến dịch ~~Sự xuất hiện của Ác Đế Thành phá vỡ bình yên của vùng Tây Bắc, trận chiến giữa chính và tà hết sức căng thẳng ~~Vụ án kết hợp với chiến dịch, toàn bộ nhân vật trong Long Đồ tiếp tục trải qua những câu chuyện truyền kỳ. Ru tám nhảm trước khi cho bà con đọc truyện: Ừ thì bạn Ru biết là bạn Ru lại ham hố, nhưng mà bạn Ru đã trót đam mê Thử Miêu rồi nên đành chịu chứ sao giờ ╮ (╯▽╰ )╭ Trước giờ vẫn ham hố đu theo nhà Hàng Du, tiếc là các bạn ấy đã thông báo drop truyện rồi +_+ Vì tình yêu với Lang Phượng + Thử Miêu + Ân Tôn, mình sẽ tiếp tục edit truyện này, rất mong được mọi người ủng hộ.Để hiểu được bộ truyện này, vui lòng đọc 20 quyển "Long Đồ Án Quyển Tập" trước (tự search google nha, cả 20 quyển đều đã được edit hoàn rồi nhưng vì nhà Liên Phụng là nơi edit nhiều nhất lại xóa mất truyện rồiLƯU Ý: MÌNH CHỈ ĐĂNG PHẦN TRUYỆN DO MÌNH EDIT (CHƯƠNG 87 TRỞ ĐI) , CÒN PHẦN TRƯỚC ĐÓ CÁC BẠN CẢM PHIỀN VÀO NHÀ HÀNG DU TRONG WORDPRESS ĐỂ XEM NHÉ!…