Chuyện nói về 1 cô học trò hư hỏng ,mang tên Lalisa Manoban luôn bắt nạt bạn bè bất kể là aiTình cờ một hôm nhà trường thông báo rằng hội trưởng Park- học sinh giỏi tòan diện nhất khối vừa đi du học về mấy tháng nay, Lalisa không biết rằng cô đáng sợ đến mức nào nên luôn ăn hiếp cô...Cau chuyện dài lắm hok tóm tắt hết nổi lên mọi người vô đọc ha, camsamitaaaaa…
"Khi tìm đc em anh đã rất vui, vui đến nỗi mà anh muốn chiếm hữu em.... Nhưng anh không thể" bây giơ cả hai đã gặp lại nhau. hãy cố nhớ lại anh...em nhé!…
Văn Án :Quá Khứ, Cô là một thiên kim tiểu thư hoạt bát, tinh nghịch, còn anh là một chàng thanh niên có chí cầu tiến, trầm tĩnh, ít nói. Trong trường, anh là sinh viên ưu tú nhất được thầy cô yêu mến. Còn cô lại là một học sinh lém lĩnh, làm đau đầu thầy cô. Hai người như hai phiên bản trái ngược nhau, ấy vậy mà rung động trước nhau, đến một ngày cô đến trước mặt anh nói :" Cố Đông Quân, mình chia tay đi, em theo anh mệt rồi, không muốn chạy theo anh nữa. Trước giờ em cứ nghĩ mình yêu anh rất nhiều, nhưng thực chất không phải vậy. Anh chẳng cho em bất cứ thứ gì. Tiền tài, tình yêu,... anh không thể cho em. Nhưng Mạc Tử Hiên thì có, mãi mãi anh cũng không thể sánh bằng anh ấy, em đi cùng anh ấy mới có thể để mọi người ái mộ, ghen tỵ với em. Em đi cùng anh chỉ làm hạ thấp danh dự của em mà thôi. Anh vĩnh viễn cũng không thể cho em ánh hào quang mà em cần. Vì vậy, chúng ta chia tay đi, chúc anh tìm được hạnh phúc" cô nói rồi quay lưng kiêu ngạo bước đi, không hề hay biết trong ánh mắt lạnh lùng đó của anh nhuốm đầy đau thương.Mười năm sau,hai người gặp lại nhau, anh bây giờ đường đường là ảnh đế nổi tiếng trong nước lẫn ngoài nước, khắp nơi đều là fan hâm mộ, hậu cung của anh có thể là đông đảo nhất trong các nghệ sĩ, nhưng anh vẫn vậy, vẫn lạnh lùng trầm tính nhưng ánh mắt đã trở nên thâm sâu khó lường. Còn cô, bây giờ cô chỉ là một diễn viên vô danh, chỉ đóng các vai phụ. Lăn lộn trong giới suốt năm năm cô vẫn chỉ là một diễn viên phụ tuyến mười tám, một người ở đỉnh cao, một người vô danh vô tính liệu có th…
Down and Out in Paris and London là tác phẩm đầu tay của nhà văn người Anh, George Orwell. Xuất bản năm 1933. Đây là cuốn hồi ký của ông về những góc tối nghèo đói và đau khổ của hai thành phố.…
đây là truyện đầu tay tui viết truyện theo sở thích của tui truyện tình iu công sở còn nội dung truyện thì đọc đi sẽ pík lịch ra chap là tùy vào tâm trạng của tui zui thì ra ko thì thôi CHÚ Ý: truyện rất ngọt những bạn bị sâu răng vs tiểu đường hạn chế xem…
Trong truyện là thay lời nói và suy nghĩ của tôi về Địch Lệ Nhiệt Ba. Với tư cách là người rất yêu thích và hay theo dõi về Nhiệt Ba hay còn gọi là fan trung thành của chị. Đối với các anti fan rất không thích chị tôi không quan tâm họ nói gì hay làm gì chị mà tôi chỉ quan tâm đến những điều mà các fan và chị ấy nói. - Một viên ngọc đến từ Tân Cương -Một thần tượng lầy trong lòng AliceMột người không hề có gánh nặng thần tượng Thần tượng của chúng tôi! Chỉ có thể là cô ấy.... _ Địch Lệ Nhiệt Ba _…
thương mạch tựa như chỉ xà tinh , thường phạm bệnh , dùng một câu nói khái quát hắn triệu chứng —— xà tinh bệnh . cho dù hắn có thường nhân không cách nào so sánh thiên phú , lên làm quốc sư sau lại lấy ngắn ngủi mười ngày tiêu diệt liễu vốn nên bảo vệ thịnh vượng cường quốc , cuối cùng bi kịch mà chết . gieo họa lưu ngàn năm lời này không phải nói trứ chơi , tự đánh hắn trong lúc vô tình bị một thần bí hệ thống chứa chấp sau , xuyên toa vu vạn thiên thế giới , thành công niễn áp các thế giới nhân vật chính , làm cả thế giới băng hư . mới vừa hoàn thành nhiệm vụ trở lại không gian đích thương mạch cả giận nói : hệ thống , tại sao ta thích người của cuối cùng cũng sẽ chết ! có dám hay không trước hết để cho chúng ta cút cá giường / đan ! mới từ thượng cá thế giới chết trở về hệ thống nhàn nhạt trả lời : mệnh cách quá cứng rắn , khắc phu . thương mạch :(╯°Д°)╯︵ ┻━┻ bổn văn 1 cá trong thế giới xuất hiện công đều là hệ thống . vào văn với 7 tháng 31 số mười giờ vào V , vào mọi người ủng hộ bản chính , đạo văn đảng xin/mời lượn quanh đường ~~~…