Bách cp: LiChaengMới tập viết nên mọi người nhớ góp ý nhiều nhiều nha fic này thì cũng đang lên ý tưởng nên có thể ra chậm đó Mùa thu Seul, có hai cô gái dưới ánh bình minh của dòng sông Hàn ......Mỗi người một suy nghĩ **** "cùng một câu hỏi thôi nhưng lần này là lần cuối tớ hỏi cậu" ***** "Lalisa cậu xem tớ là gì?" • • • 👇 *nước mắt em cứ thế mà tuôn ra mà không thể nào kiềm lại được*…
Mới hai tháng trước còn là phục vụ quán karaoke, vậy mà bây giờ lại trở thành bạn cùng bàn? "Sao...sao nhìn cậu lúc đó chẳng khác gì mấy anh trên hai mươi vậy? ""Đẹp quá nên nhìn tới khờ à?""Không có, chỉ là trông hơi lạ so với tuổi thật của cậu thôi""Hửm? Ý gì?""Già"Tôi và cậu ấy đã cùng nhau trải qua rất nhiều khoảnh khắc đáng nhớ nhất thời học sinh. Đỉnh điểm là không ít lần cậu ta đi muộn nhưng lại đúng ngay hôm tôi được phân công trực cổng. "Giỡn mặt hả, tưởng cờ đỏ là ngon à?" "Tại...tại cậu vi phạm nội quy nên tôi mới ghi mà""Mấy đứa lớp khác cậu tha như thả vịt, còn tôi thì sao? Ba lần ghi đủ ba lần, nếu không phải cậu biết bí mật của tôi thì tôi đã cho cậu thăng thiên mấy kiếp rồi"... Hai tâm hồn đồng điệu, hai số phận cùng bị vùi dập trong bóng tối hoàn toàn có thể phất mình bước ra ngoài ánh sáng, trở thành chỗ dựa vững chắc nhất cho nhau và cùng nhau thay đổi cái gọi là "vận mệnh". Chúng tôi vẫn mong chờ cuộc đời của đối phương sẽ có ít nhất một ngày nắng, dù sớm hay muộn thì đó vẫn là nguyện ước cao đẹp nhất trong lòng chúng tôi. -----------------Tác giả: Lychee…
Đây là những ý tưởng thầm kín mà mình đã ấp ủ trong tâm trí từ rất lâu, nay mới đủ can đảm để chuyển hóa thành một câu chuyện trọn vẹn dưới dạng tiểu thuyết.Lấy cảm hứng từ nhiều thể loại mình từng đọc và yêu thích, mình đã khéo léo biến tấu và thổi vào đó màu sắc riêng của bản thân.Tất cả nhân vật trong truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, nhưng tên gọi có thể được vay mượn từ những người quen thân - như một cách lưu giữ kỷ niệm nhỏ bé trong hành trình sáng tạo này.…
Tình đầu? Đó là thứ khó mà diễn tả hết thành lời. Nó như vị ngọt khét cổ của mật ong, có lúc lại như vị cay nồng của ớt, đôi khi lại có vị đăng đắng của khổ qua, muôn màu muôn vị chúng vẽ lên mối tình đầu của mỗi người. Có thể nói , trong cuộc đời của mỗi con người ai cũng mơ ước và muốn có được một tình yêu ngọt ngào nhưng vẫn đủ các thứ gia vị của cuộc sống cay đắng ngọt bùi . Chàng trai nào chả mơ ước có được một chuyện tình đáng yêu , đáng để nhớ cả một đời ! Cô gái nào chả mơ ước được một chàng bạch mã hoàng tử đến bên cuộc đời mình , cùng mình vượt qua những thăng trầm của cuộc đời. Bộ truyện này sẽ thắp lên những ước mơ tình yêu giản dị trong tâm hồn bạn , những điều con ẩn sâu trong trái tim bé nhỏ của bạn . Mong các bạn ủng hộ Heo nhoé ❤️❤️❤️…
Mọi người khá ủng hộ truyện này nên mk làm như Thông báo nói trước....Còn ai chưa xem thông báo thì chỉ cần biết đây là các thể loại như ArisexChara,SansxFrisk,... nha!!!…
1 chàng trai chuyển đến trường mới , vào ngay lớp của cô nàng là thanh mai trúc mã của mình . Ngồi cạnh nhau ở lớp , chưa đủ . Vớ lớ làm sao để sống chung nhà , vẫn chưa đủ.Thế ngủ chung giường , chắc là đủ gòi:)) Ở gần nhau như thế , liệu họ có phát sinh tình cảm trong khi cậu là người chán ghét phụ nữ . Nàng là người quậy phá nhất trường ? Đọc truyện sẽ biết ! Lưu ý : Truyện thiếu muối , có sai sót mong các bác bỏ qua :3Đây cũng là tập truyện đầu tiên mình viết nên cách diễn đạt với câu văn còn "chúi" lắm :(((…
- Thỏ Nhỏ, cậu nhanh chóng đến phòng phát thanh cho mình, đừng tránh mặt mình nữaTuệ Nghiên đứng dưới sân, vờ như không nghe thấy tiếng Nam Thành đang nói trên loa nhà trườngCả trường hôm ấy nháo nhào, học bá Nam Thành cầu xin " Thỏ Nhỏ " đừng tránh mặt nữa- Tuệ Nghiên, Nam Thành mình biết lỗi rồi. Cậu tha lỗi cho mình, đừng tránh mặt mình nữaCả trường lại được 1 phen nháo nhào tiếp, thì ra Thỏ Nhỏ mà học bá nói là Tuệ Nghiên học cùng lớpTuệ Nghiên đỏ mặt- Nam Thành, cậu muốn theo đuổi mình thì ít nhất đừng gọi mình bằng cái tên Thỏ Nhỏ ấy, nghe trẻ con lắm- Không gọi là Thỏ Nhỏ thì gọi là vợ của học bá Nam nhé?…
《 giáo bá là cái eo nhỏ tinh 》 tác giả: Là mêVăn án:【 đã kết thúc 】Giáo bá có cái đối thủ một mất một còn, là hắn tình địch còn ái đánh hắn tiểu báo cáo, cố tình đối thủ một mất một còn còn mặt manh, đối chính mình đã làm sự hoàn toàn không biết gì cả.Một ngày, giáo bá đem hắn đổ ở cổng trường, ngậm thuốc lá ngữ khí kiêu ngạo: "Uy, tiểu tử, còn nhớ rõ ta sao?"Đối thủ một mất một còn ba quang lưu chuyển gian hồi ức hồi lâu, chỉ nhớ rõ chiều hôm đó, góc áo trượt xuống lạc kia một tiểu tiệt trắng nõn bôi trơn vòng eo, hoảng người đôi mắt.Câu môi khinh phiêu phiêu phun ra mấy chữ: "Ngươi là...... Eo nhỏ tinh?"Vai chính giả thiết 18 tuổi đã thành niên.𝔼𝕕𝕚𝕥𝕠𝕣: ᴛᴜɪ đăɴɢ để đọᴄ ᴏғғʟɪɴᴇ, ᴛɪệɴ sʜᴀʀᴇ ʟêɴ ᴄʜᴏ ᴍọɪ ɴɢườɪ đọᴄ ᴄʜᴜɴɢ, ɴóɪ ᴛʜẳɴɢ ʀᴀ ʟà ᴇᴅɪᴛ ʟậᴜ ᴠà ɴếᴜ ʙị ʀᴇᴘᴏʀᴛ ʜᴀʏ ʙáᴏ ᴄáᴏ ᴛᴜɪ sẽ ɢỡ ᴛʀᴜʏệɴ. xɪɴ ᴄảᴍ ơɴ 😺😺😺𝕋𝕙ờ𝕚 𝕘𝕚𝕒𝕟 đă𝕟𝕘 𝕔𝕙𝕒𝕡 : ʙìɴʜ ᴛʜườɴɢ ᴛʜì sẽ 𝟷 ᴄʜᴀᴘ/ᴛᴜầɴ, ʙᴜồɴ ᴛʜì ᴛʀᴇᴏ ʜố đếɴ ᴄʜừɴɢ ɴàᴏ ʜếᴛ ʙᴜồɴ, ᴠᴜɪ ᴛʜì ʙãᴏ ᴄʜᴀᴘ ɴʜưɴɢ ᴋʜôɴɢ ʙɪếᴛ ʙãᴏ ʙᴀᴏ ɴʜɪêᴜ, ᴄʜắᴄ 𝟸 ᴛʀở ʟêɴ ᴠì 𝟸 ʟà số ɴʜɪềᴜ ♪(^∇^*)…
fiction Bạch Ngọc Đường x Triển ChiêuOE" Ngọc Đường dù thế cũng thấy cậu rất đáng yêu, cứ tít mắt nhìn cậu rồi cười suốt một buổi, một quãng lại lảm nhảm " yêu cậu " " thương cậu " " mèo đần của tôi " , còn hỏi " cậu có thương tôi không ", bắt Triển Chiêu phải trả lời là " có " thì mới im lặng một chút, không thì bù lu bù loa lên vật vạ với cậu. Rõ ràng Triển Chiêu mới là mèo mà... sao hôm nay Ngọc Đường lại biến thành cậu rồi ? Tên mặt than suốt ngày bảo cậu đần với thích tranh luận võ mồm với Triển Chiêu đã biến mất , thay vào đó là một người cười thật tươi , cười đến mất Mặt Trời luôn. Nhưng cậu nhìn ra ẩn trong nụ cười ấy, anh có chút gì đó rất cô đơn, và buồn, một nỗi buồn không thể tả hết. Nó giống như một bông hoa tử đinh hương trong nắng, xinh đẹp, tỏa ngát nhưng mang màu tím dìu dịu, một màu sắc man mác cái gì đó không trọn vẹnánh mắt Ngọc Đường dành cho Triển Chiêu hôm nay cũng sâu đậm hơn, vội vã hơn... đặc biệt là dịu dàng hơn, cứ như từ rất lâu rồi, anh không nhìn thấy cậu vậy..."…
Cao Minh, cậu út của Tập đoàn Cao Thị quyền lực ở thành phố A, lớn lên trong sự lạnh lùng và ám ảnh bởi tuổi thơ bị bỏ rơi. Từ nhỏ, cậu đã học cách trở nên mạnh mẽ và không ngừng nỗ lực để không đi vào vết xe đổ của người cha thất bại.Trần Quang Huy, cậu ấm được nuông chiều từ trong trứng nước, cậu sống phóng khoáng và tự do. Nhưng đằng sau vỏ bọc đó là nỗi đau sâu sắc khi phát hiện hạnh phúc gia đình mình chỉ là giả tạo. Trong lúc tưởng chừng mất đi tất cả, Quang Huy chỉ còn Cao Minh - người bạn thanh mai trúc mã luôn ở bên, yêu thương và bảo vệ cậu.Từ tình bạn gắn bó, họ dần nhận ra tình cảm thật sự dành cho nhau. Mười năm bên nhau, họ đã chia sẻ biết bao thăng trầm, giấu kín tình yêu suốt những năm tháng trưởng thành. Nhưng khi bước chân vào đời thực, tình yêu ấy phải đối mặt với những lựa chọn nghiệt ngã.Liệu Cao Minh - người luôn mang tham vọng lớn, có dám từ bỏ tất cả để giữ lấy Trần Quang Huy? Hay tình yêu ấy sẽ trở thành một ký ức đẹp trong thanh xuân của họ?…
Sau cuộc đột kích để lấy lại tấm bản đồ bất thành, Dịch Lâm Hy cùng nhóm bạn đã bị Hội học sinh trường Phổ Tu tóm được. Thánh Dạ đánh cược với Khấu Sa là sẽ thắng trong cuộc thi kịch nói giữa các trường làm điều kiện để giải cứu cho Dịch Lâm Hy. Nhưng chính vào ngày thi, một cái bẫy vô hình đã được đặt sẵn để hẵm hại Thánh Dạ cùng các thành viên trong câu lạc bộ kịch. Liệu trường Phong Lâm có đại bại trước trường Phổ Tu…